Khát vọng trở về - Chương 193: Một High Ranker xuất hiện - Phần 1

Chợt có tiếng chân ai đó giậm thình thịch bên ngoài hành lang. Cánh cửa sắt mở cái tung, phát ra tiếng rầm rầm.

Đó là Phi Sora, cô như đang bốc hỏa lên đầu vậy.

Mặt cô mặt đỏ như gấc, cảm giác như khói sắp bay ra khỏi mũi cô, y hệt một con như bò mộng Tây Ban Nha.

Jang Maldong khó chịu hét lớn.

“Mở cửa nhẹ nhàng thì chết à? Chút nữa là con làm thủng tai ta rồi.”

Nhưng Sora không nói một câu, cô vẫn yên lặng.

Không.

Thay vì sợ hãi nhìn Jang Maldong, cô lại trừng mắt hằm hằm nhìn Seol, nhìn cô lúc này hệt như một con bò mộng sắp lao vào các võ sĩ đấu bò với tấm vải đỏ vậy.

Seol còn chưa nhận ra chuyện gì đang tới thì Sora đã gầm lên.
"Kwuaaaaaaaaaaaaah!"

Đó là tiếng gầm của một con quái vật đã dồn nén phẫn uất và thịnh nộ vô tận.

“Có chuyện gì thế? Sao con ranh này hôm nay lại dở chứng như vậy?”

Nhưng cô không quan tâm tới lời ông đang nói nữa, tiếng gầm thứ hai vang lên bởi sự dồn nén của mấy đêm không ngủ.

"Gyaaaak!"

Và tay cô giơ lên cao và vồ tới đầu cậu, cứ như cô đang chuẩn bị vặt trụi đầu cậu vậy.

“Đợi đã nào!!!”

Seol vội bật dậy và giơ tay lên đỡ.

Nhưng bất chấp hành động “dũng cảm” đó của cậu, Sora không ngừng lại vào vồ lấy cậu.  

“……”

Một gói quà giơ lên trước mặt cô khi cô vật cậu xuống đất.

"Hah."

Cô khịt mũi, ngọn lửa trong mắt nguội đi đôi chút, nhưng đôi mắt cô vẫn phát ra những tia phẫn nộ, tựa sấm sét nổ đùng đùng.

“Anh đưa cái này ra đây làm gì?” -  Giọng cô gầm gừ như con hổ cái.

“ Tôi đã mua quà cho Lão Sư, nhưng tôi cũng mua cho cả mọi người nữa. Cũng không có gì to tát cả. Nhân tiện trong một chuyến ra ngoài thôi."  

Đột nhiên có tiếng ho khù khụ của Jang Maldong sau lưng cậu.

Nhưng Sora không để ý tới nó.

“Vậy ý anh là, tôi nên nhận cái này vài im lặng té đi à?”  

Cô ấy bắt đầu bẻ cổ và vặn khớp tay khớp chân, nở một nụ cười cong cớn cộng thêm đôi mắt vẫn rực lửa khiến trông cô còn đáng sợ hơn cả lúc mới vào.  

Trông cô như thế này, chắc chắn cô sẽ không nhận món quà dễ dàng, Seol liền nhẹ nhàng đặt món quà xuống rồi hỏi.  

“Cô sẽ đánh tôi à?”

“Chuẩn rồi cưng, chụy sắp cho cưng răng môi lẫn lộn rồi đấy.”

Sora trừng mắt đe dọa, Seol ngán ngẩm lắc đầu.

“Đừng như vậy nào! Sao cô lúc nào cũng đánh người thế?”

“Tên không chết tiệt này!! Lại còn nói thế được à? Mặt dày như đít thớt thế hả? Giờ anh có quỳ xuống tôi cũng không tha đâu!!"  

Cậu càng khuyên nhủ những câu chửi rủa bắn ra từ miệng cô lại càng nhiều hơn, toàn là những câu chửi đủ màu sắc.

“Ồ! Phi-za hay Phi-colo tôi còn tha thứ được. Nhưng anh đã nói cái gì? Phi-diot?

"Phi~~~! Di~~ot~~!

“Tên khốn chết tiệt này!!!!!”

Cô không thể chịu thêm được nữa. Seol liền rướn người dậy ngồi phục lên ghế dài, cậu nhún vai và giơ hai tay lên ra hiệu đầu hàng.

“Chà!!! Cô thích làm gì thì làm. Tôi ngồi ở đây chờ cô này!!”

“Á à? Cưng thích thì chụy chiều!! Cưng tưởng chụy không dám à?”

Seol ngắm qua bo đỳ nuột nà của cô một lượt rồi nhếch mắt cười mỉm.

“Ồ!! Những trang bị đó!! Trông hợp với cô đấy!!”

Nắm đấm của Sora khựng lại trước khi bay đến người cậu. Thấy phản ứng của cô, Seol tiếp tục nhây. Cậu chu mỏ ra.

"Một thanh trường kiếm, một tấm khiên, áo giáp và thậm chí là cả giày nữa. Aiyaa. Không biết ai đưa cho cô đấy nhỉ, nhưng trông chúng tuyệt vời quá. Trông rất hoàn hảo.”

“…..”

“ Chắc chúng được lấy từ Bữa Tiệc đấy! Trông chúng rất đẹp, phải không? Cô có nghĩ thế không?”
Seol dựa cằm vào tay và cười toe toét. Sora nghiến răng kèn kẹt và nắm chặt tay, người cô run bần bật.  

“Chà!! Giờ thì!! Chiến tranh đã kết thúc rồi nhỉ. Tôi nghĩ đã đến lúc….”

“Đồ mặt dày!! Đồ không biết xẩu hổ !!!”

Phi Sora phẫn nộ trong bất lực.

“Sao lại không biết xấu hổ? Trong hợp đồng ghi rõ ràng như thế cơ mà? Cô quên là những trang bị chỉ cho cô mượn đến khi chiến tranh kết thúc à?”

Cậu không sai, nhưng lý do cậu đưa những trang bị lên để đỡ đòn cho cậu như vậy, Sora thừa hiểu ý cậu là gì.

Món quà từ Trái Đất của cậu, cô chẳng thèm quan tâm làm gì cho mệt, nhưng đống trang bị tuyệt vời ở Thiên Đường này thì khác, không dễ dàng tìm được như trang bị khác tốt như chúng.

Cô sẽ phải trả lại và lăn lưng kiếm tiền để mua chúng, nhưng dù có mua được hay không, nó vẫn là quyền của Seol.  

"Keuk …."

Tiếng nghiến răng ken két vẫn vang lên.

“Tôi chỉ muốn đấm vài cái thôi! Sao anh lại chơ trò bẩn bựa thế hả, đồ khốn?”

“Ý cô là gì? Cô đang nói tôi không có quyền sở hữu chúng nữa sao?”

“Trẻ trâu thật đấy!! Sao lại có người xấu tính đến thế cơ chứ?”

“Thế tại ai đã chơi xỏ ai trước? Ai bị nghén ấy nhỉ?”

Sora ngớ người.

Cậu ta vẫn thù vụ đó? Cô đã chửi cậu ta trẻ trâu thêm mấy lần, cậu vẫn nói như vậy.

Sora không thể nhịn được nữa, cô cảm giác nếu cô còn nói chuyện với cậu thêm lúc nữa chắc cô đánh sập cả tòa nhà này mất. Sau khi lườm với nguýt tên trẻ trâu kia thêm lúc nữa, cô trừng mắt với cậu và gầm gừ như một con mèo.

"Chết tiệt! Từ giờ trở đi, thiết bị này là của tôi. Đừng hòng lấy lại nữa! Ok?”

Seol cười như một ông già.

"Này Sora! Cô còn sót lại chút liêm sỉ nào trong người không đấy!”

“Không!! Rụng hết rồi! Tên khốn nào gặm hết của tôi rồi!!”

Sau khi hét tướng lên, cô vùng vằng đứng thẳng dậy, cô cũng không quên giật cả món quà trong tay cậu nữa.

"Mẹ kiếp!"

Cô cứ thế dậm thình thịch ra khỏi phòng khiến Jang Maldong và cậu tưởng có động đất.

Thấy Sora phụng phịu dậm chân vào phòng của cô, Seol cười như nắc nẻ. Tiếng cửa đóng lại cái sầm vang lên từ phòng cô.

“Hai con thân nhau từ khi nào đấy?” - Jang Maldong hỏi, mặt ông tỉnh bơ.

Những người ngoài thì sẽ hỏi linh tinh về tình huống này, nhưng ông lại hiểu rất rõ Sora, ông ngạc nhiên khi thấy cô cư xử như vậy.

Tính khi Phi Sora cực kỳ nóng nảy, cô đặc biệt ghét bị trêu chọc, nhưng cách cô phản ứng với Seol rõ ràng khác với những người bình thường.

“Thân thiết gì đâu ạ!! Hai đứa cứ gặp nhau là cãi nhau thôi.!!”

Jang Maldong cười lớn khi nghe cậu giải thích. Sau đó ông thở phào nhẹ nhõm rồi lắc đầu đứng dậy.

Seol cũng ngừng cười. Cậu hỏi.

“Thầy đi đâu thế?”

“Ta ra ngoài chút.”

“Vậy còn chuyện mà thầy bảo con...”

“Chúng ta sẽ tiếp tục sau khi con trở thành High Ranker.”

Jang Maldong cười toe toét.

“Không cần biết đúng hay sai, High Ranker là High Ranker. Con là Thủ Lĩnh, nâng cao trình độ của con cũng giúp nâng cao vị thế của đội đối với bên ngoài, phải không?”

Vừa nói, ông vừa lấy một cái đĩa to bằng bàn tay đặt lên trên bàn
.
Seol nhìn theo nó. Các khối hình học bao phủ trên mặt nó đang phát ra ánh sáng vàng, trông nó rất ấn tượng.

“Đây là gì thế?”

"Đây là thẻ chứng nhận của Vua Prihi. Ngài đã đích thân đến tận văn phòng này để ban tặng đấy.”

"Một cái thẻ chứng nhận?"

"Thằng ngố này. Nói dễ hiểu hơn, muốn thăng tiến thành High Ranker thì phải đạt được nhiều thành tựu. Con không biết rằng sự công nhận của Hoàng Tộc cũng là một điều kiện để trở thành High Ranker sao?"

Khuôn mặt của Seol Jihu trở nên bàng hoàng, giờ cậu mới nhớ ra chuyện đó.

“Sau khi đưa ta cái này, ông ta đã nói rằng thành tích của con đã quá nhiều rồi nên không cần bài kiểm tra nào nữa.”

Seol cẩn thận cầm thẻ chứng nhận.

“Con sẽ trở lại ngay.”

Cậu đang chuẩn bị lao đi, Jang Maldong liền vội lôi ra một một cuốn sổ ghi chép trong áo ông ra.

"Đây là một trong những cuốn sổ ghi chép mà bọn ta đã tìm thấy trong khi thu dọn đồ của Ian. Hẳn là con biết Ian chịu trách nhiệm giữ hồ sơ rồi nhỉ?”  

Thấy ông nhắc tới Ian, mặt Seol lập tức trở nên nghiêm trang.  

“Ta muốn nghe một số ý kiến từ cá nhân con.”

"?"

“Sau khi nói chuyện với con hôm nay, ta thấy con chỉ tập trung vào sự phát triển của cá nhân con.”

Jang Maldong tiếp tục.

“Tuy nhiên, có một giới hạn mà một mình con không thể làm được.”  

Seol Jihu vô thức thức gật gù.

Nếu cậu chiến đấu một mình trong chiến tranh, cậu có được hồi sinh bao nhiêu lần đi chăng nữa cũng không thể chiến thắng được.

“Những gì mà con thấy sẽ vượt xa mục tiêu ban đầu của con.”

Jang Maldong dừng lại và kéo mũ phớt xuống.

“Con đang rất tò mò đây.”

Thấy khuôn mặt hau háu của cậu, Jang Maldong cười khúc khích.

“Con vẫn chưa hiểu ý ta sao? Con nên dành một ngày và đọc cuốn sổ đó,. Nó sẽ có ích cho con đó.”  

Seol nắm chặt cuốn sổ.

Ngay sau khi cuộc nói chuyện của hai thầy trò kết thúc, Seol Jihu lao luôn tới đền thờ Gula.

Cậu có rất nhiều suy nghĩ trong đầu, nhưng suy nghĩ đang đặt lên trên tất cả là trở thành High Ranker.

Tất nhiên thì cậu đạt được cấp độ High Ranker thì không có nghĩa là cậu sẽ có luôn khả năng của cấp độ này, nhưng đúng như Jang Maldong đã nói, nó sẽ dễ gây chú ý hơn.

Và một sự thật nữa. Cậu rất muốn trở thành High Ranker.

"Hmm…."

Seol Jihu dừng bước trước đền thờ vào lục đồ trong túi.

[Dấu Ấn Thiêng Liêng]

Một dấu ấn đặc biệt được nằm giữa những dấu đã được hình thành rải rác khắp cơ thể người. Nó chứa đựng dấu vết của sự thiêng liêng. Nếu bạn có thể chịu đựng được những gian nan mà vị thần bảo hộ của bạn ban cho bạn. Bạn sẽ được trao quyền ngang hàng với cả Thần Thánh. Mặc dù đó sẽ là một thử nghiệm cực kỳ khó khăn, nhưng Dấu Ấn được tạo ra từ quá trình này sẽ mang lại một luồng sức mạnh cực kì khủng khiếp.

“Có nên sử dụng nó bây giờ không nhỉ?”

Sau khi đọc mô tả của nó, Seol liền cất vào túi. Cậu bước vào đền thờ. Thật thú vị, đền thờ hôm nay vắng lặng như tờ, không một bóng người.


Seol tiến vào đền. Khi đứng trước bức tượng, cậu cúi đầu.

Một sự yên ắng diễn ra. Seol đứng yên không động đậy dù chỉ một chút. Vì từ lúc cậu bước vào đến giờ, cậu đã cảm nhận được bàn tay của Gula đã đặt lên đầu cậu.    

'Mmmm ….'

Bàn tay mềm mại của nữ thần khiến cậu rất thoải mái, cậu cứ nhởn nhơ tận hưởng cảm giác sung sướng đó trong một lúc lâu.

Gula vẫn giữ yên lặng và xoa đầu cậu.

Đã bao lâu trôi qua rồi?


[Có vẻ như thời khắc đã đến.]

Một giọng nói êm dịu vang lên trong đầu cậu.

“Thời khắc ư?”

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục

Chương 194 - Phần 1

Chương 193 - Phần 2
Chương 193 - Phần 1

Chương 192 - Phần 2
Chương 192 - Phần 1

Chương 191 - Phần 2
Chương 191 - Phần 1

Chương 190 - Phần 2
Chương 190 - Phần 1

Chương 189

Chương 188 

Chương 187 - Phần 2
Chương 187 - Phần 1

Chương 186

Chương 185 

Chương 184 - Phần 2
Chương 184 - Phần 1

Chương 183 - Phần 1

Chương 182 - Phần 2
Chương 182 - Phần 1

Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1

Chương 180 - Phần 2
Chương 180 - Phần 1

Chương 179 - Phần 2
Chương 179 - Phần 1

Chương 178 - Phần 2
Chương 178 - Phần 1

Chương 177 - Phần 2
Chương 177 - Phần 1

Chương 176 - Phần 2
Chương 176 - Phần 1

Chương 175 - Phần 2
Chương 175 - Phần 1

Chương 174 - Phần 2
Chương 174 - Phần 1

Chương 173 - Phần 2
Chương 173 - Phần 1

Chương 172 - Phần 2
Chương 172 - Phần 1

Chương 171 - Phần 2
Chương 171 - Phần 1

Chương 170 - Phần 2
Chương 170 - Phần 1


Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

2 Comments:

  1. Người được gọi là Nữ hoàng linh thiêng kia cũng có một cái dấu ấn như main đang cầm dúng không nhỉ?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cô ta nhận được Thánh Tích Thiêng Liêng, cao cấp hơn Dấu Ấn Thiêng Liêng

      Delete