“Anh ta đâu rồi?”
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng phá vỡ không khí yên lặng.
Đó là Ngôi Sao của Avarice, sau khi tiêu diệt lũ Quái Ổ, anh ta lập tức dùng dịch chuyển tức thời để đến đây.
“Đó là một chiến binh rất dũng cảm. Anh ta có ở đây không?”
Mọi người quay lại nhìn vị Chấp Chưởng Giả, nhưng không ai trả lời cả.
Anh ta lập tức đoán được tình hình. Thấy không khí xung quanh rất nặng nề, anh liền lặng lẽ bước lại gần rồi lách vào trong.
Và đến bên Seol Jihu.
Trông tình trạng của cậu, anh ta nhíu mày.
“Kinh khủng quá, mình không thể ngờ được cậu ta lại đến nông nỗi này.”
Chỉ nhìn các vết chém cắt chằng chịt trên cơ thể cậu đã khiến anh ta rùng mình. Nó tan nát như mặt ruộng đã trải qua hạn hán kéo dài.
“Chờ chút…”
Sau khi kiểm tra kỹ tình trạng của cậu, anh ta lại nhíu mày.
“Đây là dấu vết của Kỹ Năng Thức Tỉnh “ sao?”
Chấp Chưởng Giả của Avarita cảm nhận được nguồn mana mạnh mẽ đang ẩn trong người cậu. Anh đoán rằng hẳn là cậu đã dùng vài kỹ năng cao cấp. Quá tò mò, anh ta quỳ xuống và nắm lấy tay cậu thanh niên.
Ngay khi anh ta rót mana vào cơ thể cậu.
“Uk!
“Uwaaaaah!
Chấp Chưởng Giả của Avarita mất thăng bằng và bị đẩy bắn ra đằng sau, nằm lăn trên mặt đất.
“Uuuk! Uweeeeek.”
Cố kìm cơn nôn mửa, anh ta nắm lấy bàn tay run rẩy của mình, rồi nhìn chằm chằm vào Seol Jihu như đang nhìn một con quái vật.
Chấp Chưởng Giả của Avarita là Pháp Sư hàng đầu của loài người. Cho nên anh rất nhạy cảm với mana.
Khi anh kiểm tra dòng mana bên trong cơ thể cậu, anh bị sốc đến mức không nói nên lời.
Chỉ vừa truyền một chút mana sang để thăm dò cơ thể cậu, cả tấn mana đáng sợ đã truyền ngược lại từ cơ thể cậu sang cơ thể anh, và khiến huyết mạch anh ta rung chuyển.
“T-Tên này….!! Hắn điên rồi!!”
Khuôn mặt anh méo mó, anh vừa nói vừa thở dốc.
“Tên này đã sử dụng hàng đống Kỹ Năng Thức Tỉnh trong cùng một lúc!”
Anh nói với bàn tay run rẩy và ánh mắt hoài nghi. Rồi anh tập trung ý chí, cố kìm nén nguồn mana đang lồng lộn gào thét như một ngựa hoang bên trong cơ thể mình.
Vị Chấp Chưởng Giả thở dài.
“Cậu ta còn dám đảo ngược cả mạch mana nữa. “
Dù biết rằng nói những điều đó vào lúc này thật vô nghĩa, nhưng anh chỉ muốn hét vào mặt cậu rằng:” Cậu là thiên tài hay là một thằng điên đấy??”
Tình huống này giống như một kẻ đã vay tiền khắp nơi, mãi đến chết mới chịu trả nợ vậy.
Chấp Chưởng Giả của Avaritia còn phát hiện ra một số chuyện nữa..
Thứ nhất, ông đã phát hiện cậu đã cộng tất cả các điểm Kỹ Năng của mình để nâng cao chỉ số Mana.
Cho nên tâm trí, cơ thể, kỹ thuật mà cậu cố công luyện tập để đưa chúng về trạng thái cân bằng, giờ lại bị lệch pha một lần nữa.
Thứ hai, sự mất cân bằng này rất kinh khủng, nó khác một trời một vực so với lúc trước.
Hầu hết các chỉ số của cậu chỉ ở mức Trung cấp, không thể chịu đựng nổi mức Cao (Cao) của Mana.
Cậu còn mở rộng tâm trí của mình thông qua Thấu Thị Tương Lai và sử dụng Kỹ Năng Thức Tỉnh của Unique Ranker- Berserk cùng một lúc.
Chưa hết, cậu tiếp tục đảo ngược dòng chảy năng lượng của bộ ba Bông Tai Festina, Tốc Độ Sấm Sét và Tốc Biến. Điều này đã lam dòng mana rối loạn nghiêm trọng.
Chỉ sử dụng hai kỹ năng Thấu Thị Tương Lai và Berserk thôi đã quá khó để cứu vãn rồi, nhưng việc kích hoạt và đảo lộn bộ dòng chảy năng lượng đã chấm dứt mọi hy vọng.
Đúng, cậu đã hạ gục Diligence Bất Diệt , nhưng hậu quả cậu phải gánh chịu cũng không khác hắn là bao. Hầu như toàn bộ cơ thể cậu bị tê liệt hoàn toàn.
Thân xác nát bét và kinh mạch vỡ vụn của cậu không thể chịu đựng nổi 3 dòng chảy năng lượng chảy ngược kia nữa. Chỉ còn trái tim vẫn cố gắng đập níu lại mạng sống cho cậu cho đến lúc này.
Đó chưa phải là tất cả. Khi chiến đấu với kẻ thù mạnh mẽ, cậu đã vô tình tận dụng triệt để nguồn năng lượng vô biên đang ngủ sâu bên trong số dược phẩm và thuốc quý của Seo Yuhui.
Và cuối cùng, cậu ta đã sử dụng kỹ thuật tối thượng của cấp 8, dùng chính sinh mạng của mình làm vật thế chấp.
Giờ thì, cậu ta đang tiến thẳng đến cái chết.
Ngôi sao của Avarice phải dốc sức lắm mới kiềm chế được nguồn năng lượng hỗn loạn đang hoành hành trong cơ thể. Mặc dù đã ghìm nó xuống kịp thời, nhưng bàn tay của anh vẫn không ngừng run rẩy.
Ban đầu, anh bối rối không hiểu sao Seol Jihu có thể dồn hai Chỉ huy kia vào chân tường, nhưng giờ thì mọi thứ đã quá rõ ràng.
Mặt khác, anh cũng hiểu tại sao mọi người chỉ đứng nhìn, và tại sao Seo Yuhui ngừng hồi phục cho cậu ta. Thay vào đó, cô gục mặt vào hai bàn tay khóc nức nở.
Với thể trạng của cậu bây giờ, kể cả 10 Seo Yuhui cũng chẳng thể làm gì, và thực tế rằng, bất cứ ai tiếp xúc với cậu bây giờ đều rất nguy hiểm, giờ cơ thể cậu như quả bom nổ chậm vậy.
“Ca này khó rồi.”
Chữa lành cho thanh niên là điều không thể, càng nghĩ anh càng đau xót, và tiếc nuối.
Cuộc chiến khốc liệt cuối cùng đã kết thúc.
Ban đầu, nhiều người cho rằng cuộc chiến này sẽ là sự kết thúc của nhân loại. Nhưng kết quả hiện tại đã vượt qua mọi kỳ vọng.
Toàn quân Ký Sinh Trùng, một Hydra, mười Medusa, mười Quái Ổ, trong đó 9 Quái Ổ Trung Cấp và một Quái Ổ Cao cấp đã bị tiêu diệt.
3 quân đoàn hùng mạnh gần như bay màu hoàn toàn
Mặc dù Chastity không bị thương tích, nhưng ả đã mất phần lớn quân đội.
Điều tương tự cũng xảy ra Humility Khó coi. Hắn ta đã buộc phải sử dụng Hóa Thần, và đám kỵ sĩ tử thần bị tiêu diệt gần hết.
Thê thảm nhất là tất cả các Nosferatus đã bị giết, và trên hết, Diligence Bất Diệt giờ cũng diệt vong.
Chỉ huy tối cao dưới một người trên vạn người -Diligencr Bất Diệt, từng là nỗi kinh hoàng với cả người Thiên Đường lẫn người Địa Cầu, đã tử trận.
Đây là một kỳ tích chưa từng có, một thành tựu sẽ tác động đến tất cả các phe, không chỉ nhân loại mà ngay cả Liên bang cũng thổn thức.
Chỉ huy tối cao dưới một người trên vạn người -Diligencr Bất Diệt, từng là nỗi kinh hoàng với cả người Thiên Đường lẫn người Địa Cầu, đã tử trận.
Đây là một kỳ tích chưa từng có, một thành tựu sẽ tác động đến tất cả các phe, không chỉ nhân loại mà ngay cả Liên bang cũng thổn thức.
Mặc dù máu vô số người đã đổ xuống, mặc dù đó là một vinh quang vướng nhiều tỳ vết, nhưng quan trọng hơn cả, còn người đã chiến thằng, con người đã đặt dấu chân chiến đầu tiên trên con đường chiến với lũ Ký Sinh Trùng.
Một thành tích đáng kinh ngạc khó có thể diễn tả bằng lời.
Nhưng chính vì vậy, điều này trở nên đáng tiếc hơn. Người anh hùng của cuộc chiến sắp ra đi.
Con người đang trên bờ vực bị thảm sát, nhưng làn sóng cuộc chiến bỗng nhiên dao động dữ dội, nhờ một người duy nhất - chính là cậu thanh niên đang nằm kia. Chính mắt Chấp Chưởng Giả của Avaritia đã nhìn thấy cậu chiến đấu, anh không khỏi xót xa và thương tiếc.
Nếu cậu không dốc sức đến phút cuối, nếu cậu bỏ trốn để tìm được một con đường sống sót cho mình, thì trong tương lai Seol sẽ tỏa sáng đến nhường nào? Cậu sẽ đóng góp được những gì cho Thiên Đường này?
“Vậy mà... ! Thật đáng tiếc!!”
Chấp Chưởng Giả Avaritia thở dài, anh ngẩng đầu lên cao và buồn bã.
“Mùa xuân đã quay lại với Thiên Đường này chưa?”
Anh ta vừa lẩm bẩm một cách thầm lặng vừa nhìn lên trời.
Một trong các Tùy Tùng thân thiết biết rõ tính cách của anh, cô hiểu ngay lập tức và nhún vai.
“Nó đã tới!!!”
Cô khẽ thì thầm.
“Nhưng nó chỉ là một mùa xuân ngắn ngủi! Nó đã kết thúc ngay khi nó vừa mới tới!”
Một cách so sánh khá thích hợp, nhưng càng nghĩ lại càng khiến anh đau buồn hơn.
Seo Yuhui đang ngồi thất thần như người mất hồn, bỗng nhiên cô đứng bật dậy và di chuyển như bị thôi miên vậy.
Cô đưa tay lên không trung, ngay lập tức một tế đàn lớn xuất hiện và từ từ hạ xuống. Nó giống như một chiếc bàn thờ sặc sỡ bằng đá cẩm thạch.
Thấy như vậy, Nữ Hoàng Thiêng Liêng rất ngạc nhiên, cô lập tức đặt Seol đang nằm trong vòng tay của mình xuống và đứng dậy nói.
“Đừng!! Đừng làm thế.”
Seo Yuhui không trả lời. Cô bỏ ngoài tai tất cả lời của Nữ Hoàng Thiêng Liêng và tiếp tục công việc của mình.
“Cô Seo Yuhui, tôi nghĩ tốt nhất là nên…”
Nữ Hoàng Thiêng Liêng vừa chạy lại để đặt tay lên vai cô, Seo Yuhui lập tức đẩy cô ra một cách giận dữ.
Bị đẩy về sau một cách bất ngờ, Nữ Hoàng Thiêng Liêng tròn mắt, lần đầu tiên cô thấy Seo Yuhui cư xử như thế này, cô cũng không biết sau một cuộc chiến khắc nghiệt như vậy mà Seo Yuhui lấy đâu ra sức mạnh như thế.
“Cô-Cô Seo Yuhui ….??”
“Đừng cản tôi!”
Seo Yuhui trả lời một cách thẳng thừng và khá tức giận, Nữ Hoàng Thiêng Liêng sững sờ.
“Cô-Cô nói gì?”
“Anh ấy…!! Không cần cô quan tâm tới anh ấy nữa.”
Seo Yuhui lạnh lùng lẩm bẩm, Nữ Hoàng Thiêng Liêng nheo mắt lại.
Và Seo Yuhui cứ thế tiếp tục lấy đồ từ trong Lỗ Hổng Thứ Nguyên của cô và đặt chúng lên tế đàn.
Chấp Chưởng Giả Avaritia âm thầm quan sát nãy giờ, anh rất ngạc nhiên.
Trên tế đàn, các vật phẩm mà Seo Yuhui lấy ra đều là món đồ vô giá.
Đến lúc này, vị Pháp Sư mới nhận ý định của Seo Yuhui.
“Tôi hiểu những cố gắng mà cô đang cố làm, nhưng tôi đồng ý với Nữ Hoàng Thiêng Liêng.”
“…..”
“Chữa lành những vết thương chỉ tổ làm cậu ta đau đớn hơn thôi. Cô hãy để cậu ta yên nghỉ. Nếu cô thực sự muốn hồi sinh cậu ta, cô nên giết cậu ta rồi sử dụng Điều Ước Thiêng Liêng của cô….”
Anh đang định nói nốt: “Như thế, may ra cậu ta sẽ được hồi sinh".
Seo Yuhui quay lại, nhìn anh bằng ánh mắt tóe lửa.
“…Ngài còn Điều Ước Thiêng Liêng nào không?”
“Đừng đùa tôi như thế…Kể cả có là Chấp Chưởng Giả thì….Mà, giờ cô có cái nào không?”
“Không!”
“Không ư?”
Seo Yuhui buồn thiu quay đi, cô không muốn trả lời thêm nữa.
Ngôi Sao của Avarice ngậm ngùi, Seo Yuhui thường ngày mà đã đi đâu mất, Seo Yuhui trước mặt anh ta cứ như một người hoàn toàn khác vậy.
Seo Yuhui đau đớn nhìn cậu thanh niên, cảnh cậu nằm dựa vào tảng đá làm cô nhớ lại một hình ảnh trong quá khứ.
'Lại lần nữa ư?….'
Cô cắn môi mạnh đến mức màu bắt đầu chảy ra từ cả hai bên mép, và cô bắt đầu lấy đồ ra vội vã hơn.
Ngay từ lúc cô lôi tế đàn và lấy lễ vật ra, cô đã xác định rõ mình sẽ làm gì.
Từ cấp 1 đến cấp 4, cô đã quyết định sẽ không đi theo bất kỳ vị thần nào khác và chỉ đi trên con đường phục hồi. Vì thế, cô đã được Luxuria quan tâm và ban cho một thẩm quyền đặc biệt.
Thẩm quyền đặc biệt đó cho phép cô sử dụng một phép thuật thần thánh ở cấp độ cao hơn mức bình thường, dù hiệu quả phụ thuộc rất nhiều vào giá trị của các lễ vật.
Sau khi chuẩn bị xong, Seo Yuhui quỳ xuống trước tế đàn, cô cúi thấp người xuống, đầu chạm đất.
Và cứ thế, Ngôi Sao của Sắc Dục, Linh Mục Unique Ranker cấp 8, Thánh nữ Atera…
“ O Luxuria.”
... đã bắt đầu một buổi cúng tế.
“Vậy mà... ! Thật đáng tiếc!!”
Chấp Chưởng Giả Avaritia thở dài, anh ngẩng đầu lên cao và buồn bã.
“Mùa xuân đã quay lại với Thiên Đường này chưa?”
Anh ta vừa lẩm bẩm một cách thầm lặng vừa nhìn lên trời.
Một trong các Tùy Tùng thân thiết biết rõ tính cách của anh, cô hiểu ngay lập tức và nhún vai.
“Nó đã tới!!!”
Cô khẽ thì thầm.
“Nhưng nó chỉ là một mùa xuân ngắn ngủi! Nó đã kết thúc ngay khi nó vừa mới tới!”
Một cách so sánh khá thích hợp, nhưng càng nghĩ lại càng khiến anh đau buồn hơn.
Seo Yuhui đang ngồi thất thần như người mất hồn, bỗng nhiên cô đứng bật dậy và di chuyển như bị thôi miên vậy.
Cô đưa tay lên không trung, ngay lập tức một tế đàn lớn xuất hiện và từ từ hạ xuống. Nó giống như một chiếc bàn thờ sặc sỡ bằng đá cẩm thạch.
Thấy như vậy, Nữ Hoàng Thiêng Liêng rất ngạc nhiên, cô lập tức đặt Seol đang nằm trong vòng tay của mình xuống và đứng dậy nói.
“Đừng!! Đừng làm thế.”
Seo Yuhui không trả lời. Cô bỏ ngoài tai tất cả lời của Nữ Hoàng Thiêng Liêng và tiếp tục công việc của mình.
“Cô Seo Yuhui, tôi nghĩ tốt nhất là nên…”
Nữ Hoàng Thiêng Liêng vừa chạy lại để đặt tay lên vai cô, Seo Yuhui lập tức đẩy cô ra một cách giận dữ.
Bị đẩy về sau một cách bất ngờ, Nữ Hoàng Thiêng Liêng tròn mắt, lần đầu tiên cô thấy Seo Yuhui cư xử như thế này, cô cũng không biết sau một cuộc chiến khắc nghiệt như vậy mà Seo Yuhui lấy đâu ra sức mạnh như thế.
“Cô-Cô Seo Yuhui ….??”
“Đừng cản tôi!”
Seo Yuhui trả lời một cách thẳng thừng và khá tức giận, Nữ Hoàng Thiêng Liêng sững sờ.
“Cô-Cô nói gì?”
“Anh ấy…!! Không cần cô quan tâm tới anh ấy nữa.”
Seo Yuhui lạnh lùng lẩm bẩm, Nữ Hoàng Thiêng Liêng nheo mắt lại.
Và Seo Yuhui cứ thế tiếp tục lấy đồ từ trong Lỗ Hổng Thứ Nguyên của cô và đặt chúng lên tế đàn.
Chấp Chưởng Giả Avaritia âm thầm quan sát nãy giờ, anh rất ngạc nhiên.
Trên tế đàn, các vật phẩm mà Seo Yuhui lấy ra đều là món đồ vô giá.
Đến lúc này, vị Pháp Sư mới nhận ý định của Seo Yuhui.
“Tôi hiểu những cố gắng mà cô đang cố làm, nhưng tôi đồng ý với Nữ Hoàng Thiêng Liêng.”
“…..”
“Chữa lành những vết thương chỉ tổ làm cậu ta đau đớn hơn thôi. Cô hãy để cậu ta yên nghỉ. Nếu cô thực sự muốn hồi sinh cậu ta, cô nên giết cậu ta rồi sử dụng Điều Ước Thiêng Liêng của cô….”
Anh đang định nói nốt: “Như thế, may ra cậu ta sẽ được hồi sinh".
Seo Yuhui quay lại, nhìn anh bằng ánh mắt tóe lửa.
“…Ngài còn Điều Ước Thiêng Liêng nào không?”
“Đừng đùa tôi như thế…Kể cả có là Chấp Chưởng Giả thì….Mà, giờ cô có cái nào không?”
“Không!”
“Không ư?”
Seo Yuhui buồn thiu quay đi, cô không muốn trả lời thêm nữa.
Ngôi Sao của Avarice ngậm ngùi, Seo Yuhui thường ngày mà đã đi đâu mất, Seo Yuhui trước mặt anh ta cứ như một người hoàn toàn khác vậy.
Seo Yuhui đau đớn nhìn cậu thanh niên, cảnh cậu nằm dựa vào tảng đá làm cô nhớ lại một hình ảnh trong quá khứ.
'Lại lần nữa ư?….'
Cô cắn môi mạnh đến mức màu bắt đầu chảy ra từ cả hai bên mép, và cô bắt đầu lấy đồ ra vội vã hơn.
Ngay từ lúc cô lôi tế đàn và lấy lễ vật ra, cô đã xác định rõ mình sẽ làm gì.
Từ cấp 1 đến cấp 4, cô đã quyết định sẽ không đi theo bất kỳ vị thần nào khác và chỉ đi trên con đường phục hồi. Vì thế, cô đã được Luxuria quan tâm và ban cho một thẩm quyền đặc biệt.
Thẩm quyền đặc biệt đó cho phép cô sử dụng một phép thuật thần thánh ở cấp độ cao hơn mức bình thường, dù hiệu quả phụ thuộc rất nhiều vào giá trị của các lễ vật.
Sau khi chuẩn bị xong, Seo Yuhui quỳ xuống trước tế đàn, cô cúi thấp người xuống, đầu chạm đất.
Và cứ thế, Ngôi Sao của Sắc Dục, Linh Mục Unique Ranker cấp 8, Thánh nữ Atera…
“ O Luxuria.”
... đã bắt đầu một buổi cúng tế.
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Mục lục
Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1
Chương 180 - Phần 2
Chương 180 - Phần 1
Chương 179 - Phần 2
Chương 179 - Phần 1
Chương 178 - Phần 2
Chương 178 - Phần 1
Chương 177 - Phần 2
Chương 177 - Phần 1
Chương 176 - Phần 2
Chương 176 - Phần 1
Chương 175 - Phần 2
Chương 175 - Phần 1
Chương 174 - Phần 2
Chương 174 - Phần 1
Chương 173 - Phần 2
Chương 173 - Phần 1
Chương 172 - Phần 2
Chương 172 - Phần 1
Chương 171 - Phần 2
Chương 171 - Phần 1
Chương 170 - Phần 2
Chương 170 - Phần 1
Chương 169 - Phần 2
Chương 169 - Phần 1
Chương 168 - Phần 2
Chương 168 - Phần 1
Chương 167 - Phần 2
Chương 167 - Phần 1
Chương 166 - Phần 2
Chương 166 - Phần 1
Chương 165 - Phần 2
Chương 165 - Phần 1
Chương 164 - Phần 2
Chương 164 - Phần 1
Chương 163 - Phần 2
Chương 163 - Phần 1
Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1
Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1
Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1
Chương 159 - Phần 2
Chương 159 - Phần 1
Chương 158 - Phần 2
Chương 158 - Phần 1
Chương 157 - Phần 2
Chương 157 - Phần 1
Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1
Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1
Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1
Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1
Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1
Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1
Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Mục lục
Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1
Chương 180 - Phần 2
Chương 180 - Phần 1
Chương 179 - Phần 2
Chương 179 - Phần 1
Chương 178 - Phần 2
Chương 178 - Phần 1
Chương 177 - Phần 2
Chương 177 - Phần 1
Chương 176 - Phần 2
Chương 176 - Phần 1
Chương 175 - Phần 2
Chương 175 - Phần 1
Chương 174 - Phần 2
Chương 174 - Phần 1
Chương 173 - Phần 2
Chương 173 - Phần 1
Chương 172 - Phần 2
Chương 172 - Phần 1
Chương 171 - Phần 2
Chương 171 - Phần 1
Chương 170 - Phần 2
Chương 170 - Phần 1
Chương 169 - Phần 2
Chương 169 - Phần 1
Chương 168 - Phần 2
Chương 168 - Phần 1
Chương 167 - Phần 2
Chương 167 - Phần 1
Chương 166 - Phần 2
Chương 166 - Phần 1
Chương 165 - Phần 2
Chương 165 - Phần 1
Chương 164 - Phần 2
Chương 164 - Phần 1
Chương 163 - Phần 2
Chương 163 - Phần 1
Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1
Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1
Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1
Chương 159 - Phần 2
Chương 159 - Phần 1
Chương 158 - Phần 2
Chương 158 - Phần 1
Chương 157 - Phần 2
Chương 157 - Phần 1
Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1
Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1
Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1
Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1
Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1
Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1
Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1
Rồi sao...r sao nữa....cái giá để cứu dc chắc đắt lâm đây
ReplyDeletechắc bay hết món đồ Seol tặng :))
DeleteTưởng j mất món đó main kiếm lại mấy hồi..nhớ lúc bé flone nói cái mặt dây chuyền là toạ độ dẫn tới kho báu của gia tộc bé ko....bù lại mấy hồi
Deletethứ đó là đồ hiếm để thăng cấp dễ gì đã có món đồ như thế nữa. Không thấy Seo Yuhuui nó dùng thánh vật đó để nhốt lồng bọn quái à? Đồ hiếm nó khác. Kho báu tiền nhiều thì cũng để làm gì :))
DeleteSeo yuhui mất nửa sinh mệnh thôi mà. Còn Main thì nằm giường 5 tuần tính theo lịch trái đất
DeleteHên xui ak biết đâu trong đống kho báu có thánh vật tương đương...kho báu của quý tộc thời đế chế..ai biết dc ak
Deletethực ra cũng không hẳn là không có cái tương đương thậm chí là hơn hẳn và nó....đang nằm trên cổ của Seol :)) . Còn những cái xác xuất trên đời này hiếm thì hiếm mà nhiều thì nhiều đa phần là do tác giả lái. Thích thì nó có không thích thì không có. Đến tưởng đồ vật thăng cấp khó thế nào hóa ra toàn đồ main cầm :))
DeleteHay vl
ReplyDeleteCảm ơn team...
Thế là main sống lại
ReplyDelete