Khát vọng trở về - Chương 190: Lời hứa của Seol - Phần 1

"Sao hả anh?"

"Tại sao, một người như cô ấy... mà lại..."

Seol Wooseok choáng váng đến nỗi anh ta không thể nói năng rành mạch. Anh ta bắt đầu lẩm bẩm như một gã mộng du, nghĩ rằng mình đang nằm mơ.

'Sao anh ấy lại ngạc nhiên đến thế?'


"Không thể tin được. Hoàn toàn không thể tin được. Chắc chắn là vậy! Một thành viên hội đồng quản trị lại tỏ ra quan tâm đến một nhân viên như thế... Chưa kể cô ấy là con trưởng của Chủ tịch! Này, em đã quyến rũ cô ta như thế nào vậy? Anh còn tưởng đó là bạn gái em cơ đấy!"

Seol Jihu bị sốc đến nghẹn lời.

'Một thành viên hội đồng quản trị?'

Cậu cứ tưởng người đến đây chỉ là một trưởng nhóm. Rõ ràng có gì đó sai sai. Seol Jihu thực sự bối rối, giờ thì cậu cũng ngạc nhiên y như anh trai mình.

'Một thành viên hội đồng quản trị và là con gái của Chủ tịch??'


Cậu lắp bắp

"Vâng, chuyện này khá bất ngờ. Anh biết cô ấy ạ?"

"Tất nhiên là có. Viện nghiên cứu của anh cũng tham gia vào ngành dược phẩm. Chỉ có một gián điệp mới không biết đến quý cô Yun Seohui. "

"!"

Seol đã chuẩn bị tinh thần cho kịch bản tồi tệ nhất có thể xảy ra, nhưng khi khi nghe anh trai mình nhắc đến cái tên ‘Yun Seohui', cậu bàng hoàng.

"Anh vẫn không thể tin nổi."

Thực ra thì, Seol cũng muốn nói câu đó. Tại sao cô ta lại đến đây? Tại sao cô ta lại làm thế???

Seol Wooseok phẩy tay và cuối cùng họ đứng dậy. Sau khi liên tục vò đầu bứt tóc, ánh mắt Seol Wooseok hạ xuống ly cà phê mà Seol Jihu đã gọi. Seol Wooseok cẩn thận cầm nó lên và uống một ngụm lớn.

"Dù sao đi nữa, đó là một bằng chứng phi thường".

"Huh?"

"Nếu em làm việc cùng quý cô Yun Seohui, mọi việc sẽ ổn thôi. Anh không biết chắc lắm vì anh không làm việc cho Sinyoung, nhưng... đó chắc chắn là một lựa chọn an toàn."

Seol Jihu khẽ há miệng.

"Anh tin em rồi ư?"

"Tất nhiên là phải tin."

Seol Wooseok nói tiếp và nhìn theo bóng dáng Yun Seohui.

Seol Jihu không biết chính xác chuyện gì đang xảy ra, nhưng cậu quyết định coi đây là một ân huệ. Thực tế, sự xuất hiện của Yun Seohui đã khiến anh trai cậu không còn nghi ngờ gì nữa.

"Phải, anh tin. Nhưng...."

Một khoảng lặng phủ xuống hai người.

Sau nhiều lần ngập ngừng, Seol Wooseok lặng lẽ nói.

"Anh có nên nói thẳng thắn không?"

Seol Jihu im lặng gật đầu, cậu biết rằng những gì tiếp theo sẽ là lời cay đắng.

"Hiện tại... Nhà chúng ta đang yên ổn".

(Trans: Vâng, nhà đang yên ổn, con đừng về)


Seol Wooseok xoay chiếc cốc vài vòng rồi nghẹn ngào nói tiếp.

"Dù chưa thể bình tâm trở lại, nhưng cuộc sống của mọi người trong gia đình đang cực kỳ suôn sẻ... Và cuộc sống bình lặng, yên ổn hơn nhiều so với trước đây."

"..."

"Mẹ thường lo lắng cho em, vì dù sao em vẫn là đứa con mà mẹ sinh ra, nhưng..."

Seol lặng lẽ cúi đầu. Cậu hiểu anh trai mình muốn nói gì.

Đối với gia đình cậu, Seol Jihu là kẻ mang đến sự bất hạnh. Nếu cậu không xuất hiện, có lẽ mọi người sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn.

"Hôm đó, em thấy phản ứng của Jinhee rồi đấy. Lúc không có em, mọi người rất bình yên và thoải mái, nhưng khi em xuất hiện..."

Phải

Seol không thể chối bỏ thực tế đó. Cậu ta không chỉ tận mắt chứng kiến ​​mà còn tận tay trải nghiệm.

"Chà, anh biết, mọi người nghĩ thế quả là ích kỷ. Nhìn em hôm nay, anh đoán là hôm đó em đã cảm thấy rằng thất vọng đến nhường nào. Chắc chắn là em đã rất cố gắng..."

"K-không, không phải như thế...."

Seol Jihu định nói gì đó, nhưng Seol Wooseok giơ tay cản lại.

"Tất nhiên, em cũng có lỗi. Em biết tính của bố mà, đúng không?"

"…Vâng."

"Vậy em có nhớ những gì cha nói không??"

Seol Jihu nhíu mày với vẻ mặt cay đắng. Làm sao cậu quên được?

[Thằng khốn nạn! Mày nghĩ tiền của mày quý lắm à? Mày nghĩ quẳng tiền về nhà là giải quyết được mọi chuyện sao??]

"Ông ấy là người nóng nảy, nhưng anh hiểu vì sao bố lại tức giận như vậy. Bây giờ, khi chứng kiến mọi thứ, anh có thể cảm thông với em. Nhưng thời điểm đó, ai mà biết? Ai mà tin em được?"

"..."

"Cho dù có suy nghĩ tích cực đến đâu, thì những gì em làm ngày trước, cũng không thể chấp nhận được. Dù bận rộn, em vẫn phải gọi điện hoặc nhắn tin thông báo chứ?"

"Hay em vẫn nghĩ rằng mọi người nên tuyệt vọng nói kéo và cầu xin em?? Giống như trước đây?"

Seol Jihu lắc đầu.

Seol Wooseok nói đúng. Không có gì để biện hộ cả. Cậu là người cầu xin được tha thứ. Gia đình cậu có quyền từ chối hoặc chấp nhận lời xin lỗi ấy.

Đúng như cha cậu đã nói, chỉ có một kẻ khốn nạn mới quăng tiền vào nhà vả bỏ đi. Đó không phải là cách hành xử của một đứa con. Đó là cách hành xử của một kẻ đốn mạt.

Tiếc là cậu đã nhận ra điều này quá muộn.

Seol Wooseok câm lặng. Anh tặc lưỡi và đặt chiếc cốc xuống.

"Thôi, thế này đi".

Anh thở dài rồi nói tiếp.

"Nhà mình vẫn còn vài khoản nợ từ ngày xưa, khi chu cấp cho em. Số tiền em mang về, anh sẽ dùng để trả nợ. Phần còn thừa, anh gửi vào tài khoản tiết kiệm của bố mẹ".

"…Vâng."

'Như thế là tốt lắm rồi'  - Seol Jihu nghĩ.

"Và..."

Seol Wooseok ngập ngừng. Anh hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp.

"Nếu em muốn, anh sẽ cố gắng sắp xếp một buổi gặp mặt".

Đôi mắt Seol Jihu mở to.

Seol Wooseok nói tiếp, giọng anh trầm dần xuống.

"Đừng mừng vội. Với Seonhwa và mẹ, anh nghĩ sẽ ổn; nhưng về cha và Jinhee, anh không tự tin lắm. Dù sao thì..."

Trông anh cực kỳ đau khổ. Ai có người nhà đắm chìm trong bài bạc mới hiểu được cảm giác của anh ấy lúc này.

Seol Wooseok cắn môi và nghiến răng. Bầu không khí nặng nề khiến Seol cảm thấy nghẹn lời.

"Mọi người xung quanh nói rằng..."

Seol Wooseok tiếp tục.

"Anh thật là ngu ngốc. Rằng, chắc anh phải bị em lừa vài lần nữa mới tỉnh ra được."

Seol câm nín. Cậu gục đầu, nhìn chằm chằm xuống bàn.

"Nhưng lý do khiến anh muốn gặp em và nói tất cả những điều này là..."

Giọng Seol Wooseok dần dần nhỏ hơn.

"... Vì anh tin em rằng, vốn là một chàng trai đàng hoàng."

Mọi thứ đột nhiên trở nên rõ ràng.

"Và bởi vì, trước khi em bị cuốn vào bài bạc, em là một đứa em tuyệt vời, luôn làm anh cảm thấy tự hào".

"..."

"Khi dì và chú qua đời trong một tai nạn, anh là một gã choai choai lêu lổng, còn Jinhee quá nhỏ nên chẳng biết gì. Chỉ mình em, đứng ra chăm sóc Seonhwa và SeungHae, nhẹ nhàng thuyết phục cả nhà quan tâm bao bọc hai đứa, và mang niềm vui đến cho cả đại gia đình".

Seol Wooseok ngừng nói và nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

Seol Jihu cũng vậy.

Anh trai cậu nói đúng. Đã từng có một khoảng thời gian như thế.

Khoảng thời gian mà cậu tỏa sáng, kết nối và chăm lo cho cả đại gia đình, khi tất cả đều bối rối và đau đớn vì tai nạn bất ngờ.

"Haizz, dù em đã trải qua những ngày tồi tệ, nhưng anh tin rằng em thực sự là một chàng trai tốt."

Seol Wooseok nở một nụ cười dịu dàng, khác hẳn với khuôn mặt nghiêm nghị của anh.

"Thế nên, mỗi khi nhớ đến những ngày tháng đó, anh lại muốn cho em thêm cơ hội".

Và anh bất ngờ cúi đầu xuống.

"...Jihu."

"...?"

"Em trai của anh."

"Vâng?."

Seol Jihu nghẹn ngào.

"Nếu em lừa dối gia đình ta và phản bội niềm tin của anh một lần nữa..."

Seol Wooseok từ từ nói ra những lời tâm huyết của mình.

"Nếu thế, anh sợ rằng... anh không thể... tin em thêm được nữa".

Và cuối cùng anh đã tiết lộ cảm xúc thật của mình.

Chỉ sau đó, Seol Jihu mới nhận ra cảm xúc thật của Seol Wooseok.

Lời thú nhận bất ngờ, và giọng nói xót xa của người anh trai, khiến Seol Jihu rưng rưng nước mắt.

"Hyung... Em thật sự..."

Seol Jihu chuẩn bị nói, ‘Em thật sự không biết phải nói gì. Em xin lỗi... Em sẽ làm mọi điều để được tha thứ".

Nhưng cậu đột ngột dừng lại.

Cậu thấy Seol Wooseok đang nghiến răng.

Rõ ràng anh ấy đã đến đây với quyết tâm lớn lao. Thậm chí anh ấy còn chuẩn bị sẵn tinh thần cho việc bị cậu lừa.

Seol Jihu không biết phải làm gì bây giờ.

"Anh có thể tin tưởng em không?"

"Không."

Seol quyết định thay đổi ý định.

"Xin anh... đừng mong đợi bất cứ điều gì."

"Gì cơ?"

Seol Wooseok mở to mắt.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục

Chương 190 - Phần 2
Chương 190 - Phần 1

Chương 189

Chương 188 

Chương 187 - Phần 2
Chương 187 - Phần 1

Chương 186

Chương 185 

Chương 184 - Phần 2
Chương 184 - Phần 1

Chương 183 - Phần 1

Chương 182 - Phần 2
Chương 182 - Phần 1

Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1

Chương 180 - Phần 2
Chương 180 - Phần 1

Chương 179 - Phần 2
Chương 179 - Phần 1

Chương 178 - Phần 2
Chương 178 - Phần 1

Chương 177 - Phần 2
Chương 177 - Phần 1

Chương 176 - Phần 2
Chương 176 - Phần 1

Chương 175 - Phần 2
Chương 175 - Phần 1

Chương 174 - Phần 2
Chương 174 - Phần 1

Chương 173 - Phần 2
Chương 173 - Phần 1

Chương 172 - Phần 2
Chương 172 - Phần 1

Chương 171 - Phần 2
Chương 171 - Phần 1

Chương 170 - Phần 2
Chương 170 - Phần 1

Chương 169 - Phần 2
Chương 169 - Phần 1

Chương 168 - Phần 2
Chương 168 - Phần 1

Chương 167 - Phần 2
Chương 167 - Phần 1

Chương 166 - Phần 2
Chương 166 - Phần 1

Chương 165 - Phần 2
Chương 165 - Phần 1

Chương 164 - Phần 2
Chương 164 - Phần 1

Chương 163 - Phần 2
Chương 163 - Phần 1

Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1

Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1

Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

1 Comments:

  1. Đúng dẫn đang lừa họ mà nó cực khó nói ra nói chưa trắc j đã tin đc 1 tý t

    ReplyDelete