Các binh sĩ của Haramark đã tập trung đóng chốt tại các cổng pháo đài, kiểm tra danh sách những người Địa Cầu tham gia trận chiến và phân công họ vào các vị trí khác nhau, cuối cùng là rà soát xem mọi thứ có đúng theo trình tự không.
Teresa là chỉ huy trưởng của quân đội Haramark, còn Cinzia là thủ lĩnh của lực lượng người Địa Cầu.
Theo yêu cầu của Hoàng gia Haramark, Cinzia đã triệu tập các Pháp Sư và Linh Mục lại, cô không bỏ sót một ai. Vì các Class này có hiệu quả hơn so các Class còn lại và đóng vai trò nòng cốt trong bất kỳ cuộc chiến nào, Hoàng gia và Cinzia đã đồng ý quản lý họ cùng nhau.
Cinzia thậm chí đã chọn những tay bắn tỉa lành nghề và bố trí họ khắp tường thành, cho nên Maria và Ghionea đã bị cô túm ngay khỏi đội.
Seol Jihu có chút chua chát khi mất hai người đồng đội đáng tin cậy của mình, nhưng điều đó cũng không có gì bất ngờ cho lắm.
Đây không phải là trận chiến nhỏ, ngược lại thì đúng hơn, nó chắc chắn là cuộc chiến dữ dội, việc định vị các Class và phân chia bố trí họ vào đúng vị trí là việc làm đúng đắn.
Nhưng Maria đã hứa sẽ ưu tiên các thành viên của Carpe Diem nên Seol cảm giác chua chát của Seol nhanh chóng tan biến.
Tiếp theo, Cinzia ra lệnh cho tất cả các người Địa Cầu thành lập thành các nhóm 10 người một.
Những người Địa Cầu vốn dĩ không được đào tạo theo kỷ luật nhà binh. Họ không những thiếu quy củ, thừa ngẫu hứng mà còn không quen làm việc có hệ thống.
Thay vì cố gắng biến họ thành một đội quân ô hợp nửa vời, Cinzia và Hoàng Gia Haramark đều đồng ý rằng để họ lập đội với người quen và chiến đấu độc lập sẽ hiệu quả hơn.
Tổ đội liên minh Carpe Diem và Huyết Giới Đoàn ban đầu là có 14 người, nhưng Maria, Ghionea và hai thành viên khác trong đội của Oh Rahee đã bị chỉ định sang vị trí khác, nên họ còn lại đúng 10 thành viên.
Hiện tại nhóm họ còn 3 High Ranker và bảy chiến binh cấp 4, và là một trong những nhóm mạnh nhất của phe người Địa Cầu.
Trong khi họ vẫn đang tổ chức đội hình sao cho ổn định hơn một chút, thì vài ngày sau, các trinh sát đã báo cáo tin khẩn.
Quân đội Ký Sinh Trùng đang tăng tốc về phía Thung Lũng Arden.
Từng dòng chữ đáng sợ hiện ra, các trinh sát đã nhấn mạnh: “Lũ Ký Sinh Trùng đang tiến như vũ bão về Thung Lũng Arden như muốn nuốt chửng nó.”
Sáng sớm hôm đó, khi mặt trời chưa ló rạng...
Không khí se se lạnh còn bầu trời thì vẫn tối xám xịt.
Thời khắc chiến tranh đang đến gần.
“Ăn đi trong khi cậu còn tâm trạng để ăn.”
Chohong nhét giăm bông và quết phô mai vào giữa 2 miếng bánh mì, vừa làm vừa bảo cậu.
Seol Jihu vẫn cứ quan sát chăm chú các bức tường thành, cậu thấy cảm thấy bồn chồn.
“Khi mà chiến tranh đã bắt đầu, cậu còn không có thời gian để thở đâu. Phương châm của lũ Ký Sinh Trùng là "đánh đến chết thì thôi". Chúng sẽ không dừng lại cho đến khi chúng chết đâu, cứ thử chiến đấu dai dẳng vài ngày với lũ cứng đầu đó xem, cậu đói lả nhanh chóng thôi.”
“Cô ấy nói đúng đấy. Kể cậu có không muốn ăn đi chăng nữa, cố mà nhét đầy bụng đi. Ít ra cơ thể cậu còn có sức mà hoạt động.”
Huu, huu.
Hugo vừa chen mồm vào, vừa thổi một thìa súp nóng.
Chohong vừa kẹp xong một cái sandwich, cô đưa luôn nó cho cậu. Cô lập tức trừng mắt lườm Seol, làm cậu vội nhận cái bánh ăn ngồm ngoàm không một chút phàn nàn. Thấy cậu ăn ngon lành, Chohong bắt đầu ngân nga và làm thêm nhiều cái hơn.
Cho đến khi bữa sáng kết thúc. Seol dẫn đồng đội của mình đến vị trí đã được chỉ định trên tường thành. Màn đêm cũng tan dần, mặt trời đã ló ra đằng xa phía đường chân trời.
Vài giờ trôi qua.
Mặt trời đã leo lên giữa bầu trời, chiếu thẳng phía trên đầu họ.
Bộ binh Haramark vẫn dàn hàng nghiêm chỉnh, họ im lặng nhìn chằm chằm về phía trước, không chuyển động chút nào.
Hàng ngàn ngọn giáo dựng đứng hướng lên bầu trời, phản chiếu ánh mặt trời tỏa sáng rực rỡ ra xung quanh tạo nên một cảnh tượng đáng kinh ngạc, khiến cho người nhìn có cảm giác đang đi giữa một cánh đồng hoa hướng dương chói lóa vậy.
Chính lúc đó.
Đôi mắt Seol khẽ co giật.
Cậu có thể thấy những chấm nhỏ dần xuất hiện từ phía đường chân trời, theo sau nó là lớp mây bụi đang bay cao trong không trung, chẳng mấy chốc, cơn bão bụi đó đã chắn hoàn toàn tầm nhìn của mọi người trong pháo đài.
Một cơn rung chấn vô hình lao tới va vào tường thành khiến cả pháo đài rung chuyển.
BBOOOO-!
Tiếng chuông vang lớn từ tháp canh.
Nó báo hiệu sự xuất hiện của kẻ thù, không khí dần trở nên náo động.
Chẳng mấy chốc, một dòng biển đen tràn đến.
Ở phía giữa thung lũng và bên kia sườn núi. Quân đội Ký Sinh Trùng xuất hiện từ mọi hướng.
Mặt đất đen đặc quân thù, và trên không trung, hàng ngàn tên Ký Sinh Trùng biết bay cũng phủ kín cả bầu trời, chúng cùng ùa tới như làn sóng thủy triều vậy.
“Chúng đang tới.”
Phi Sora lẩm bẩm, Seol Jihu cũng nghe thấy cô nói. Những tiếng bước chân rầm rầm của quân địch ngoài kia cũng làm cậu rùng mình.
Tiếng chuông thứ hai vang lên, đó là tín hiệu cho mọi người chuẩn bị trận chiến.
Khoảng cách giữa hai phe giảm xuống còn vài Km trong nháy mắt. Nhờ ăn Hoàng Phong Phượng mà thị lực của cậu giờ cực tốt, nó cho phép cậu có thể quan sát rõ từng cá thể đang đi tiên phong.
Những con Bọ và Gián thấp kém đang đi tiên phong.
Nhưng ẩn bên trong quân địch, cậu cũng nhìn thấy những con Ký Sinh Trùng lạ mắt, thậm chí có đến mười con Medusa được tạo nên bởi đủ loại xác chết.
Sinh vật gây ra những chấn động ầm ầm kia chính là lũ Medusa được ghép lại từ voi. Chính xác hơn, nó là con voi ma mút với 9 cái đầu rắn được gắn vào cơ thể.
“Mẹ kiếp…Lại còn có một con Hydra kìa.”
“Hydra ư?”
"Chúng là giống loài mạnh mẽ trong số những chủng cao cấp nhất của Ký Sinh Trùng. Rất khó để giết chúng đó. Phải sử dụng gì đó tương tự như ma thuật thanh tẩy vậy.”
Chohong gãi đầu, mặt cô nhăn nhó khó chịu.
Giống như Arbor Muto đã nói, Ký Sinh Trùng chẳng hề có chiến lược hay chiến thuật gì cả. Chúng kéo tới một vạn con cắm đầu chạy lên lao về phía pháo đài như một cơn sóng thần giận dữ, phủ khắp thung lũng.
Vậy là chiến tranh đã bắt đầu,
Seol nuốt nước bọt, cậu quan sát xung quanh. Teresa đang đứng trên bức tường cao nhất của pháo đài, cô lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía quân thù.
“Sao cô ấy vẫn chưa ra lệnh gì cả. Quân địch đã tiến vào tầm hỏa lực của họ rồi mà?"
Ngay lúc đó, những âm thanh vỗ cánh vo ve cỡ lớn vang lên, bọn Gián đang tiếp cận khá gần bọn họ.
Seol dần quen với âm thanh nhức não này, ngay khi tiệp cận gần lâu đài ở tầm bay thấp, chúng lập tức ồ ạt đồng loại lao như tên bắn.
Giống hệt một đàn châu chấu điên cuồng, sẵn sàng cắn nuốt mọi thứ trên đường đi của chúng.
Quân đội chắc chắn sẽ hỗn loạn nếu để chúng đến gần lâu đài hơn nữa.
“Ít nhất là nên bắn tên đi chứ!” Cậu vừa tự nhủ vậy thì có tiếng hô vang lên.
“Mục tiêu, lũ Gián, cung thủ, chuẩn bị.”
Giọng nói của một người đàn ông vang lớn.
Kiririk
Hàng loạt cánh cung được giương lên.
Kèm theo đó là âm thanh của các vũ khí mới mà Arbor Muto vừa giới thiệu cũng vang lên lòng xọc, chúng đang được hướng lên không trung.
Mỗi máy bắn Boomerang khổng lồ cần tới 7 binh sĩ đứng đó chuẩn bị hỏa lực, trong đó 6 người tham gia vận hành ròng rọc.
Arbor Muto vẫn chăm chú quan sát bầu trời, quân địch đã tiến tới trước mắt, ông hét lớn tưởng như sắp nổ phổi.”
"Bên trái, lượt thứ nhất. TẤN CÔNG! “
UỲNH
UỲNH
UỲNH
Những tiếng động cực lớn vang lên, ngay sau đó, hàng loạt các lưỡi bommerang khổng lồ được bắn ra và phóng lên bầu trời.
Những lưỡi kiếm xoay tròn như những cánh quạt khổng lồ vẽ thành hình vòng cung trên không trung cắt xuyên qua bầy gián đói khát, mắt Seol lập tức sáng lên.
Kagagak
Những âm thanh khó chịu đó chỉ kéo dài một lúc.
Bầy gián đã biến thành cơn mưa thịt băm.
Không có cách nào để diễn tả khung cảnh đó cả, những lưỡi kiếm xoay tròn mạnh mẽ đánh vỡ tan tành lớp vỏ cứng cáp cửa bầy gián và xé tan xác chúng ra.
Thật sáng khoái khi nhìn cảnh đàn quái vật đồ sộ kia rơi lả tả rồi nằm la liệt dưới mặt đất thế kia.
Nhưng đó vẫn chưa phải là hết, những boomerang vẫn tiếp tục quay mạnh dù đã xoáy qua đàn gián, nó tiếp tục bay xiên hướng xuống bộ binh tiên phong của lũ Kỹ Sinh Trùng, xoáy tan xác một đàn lớn cho đến khi hết nặng lượng và ngừng quay.
Xác của không quân lẫn lục quân tiên phong của địch nằm chất đống trước pháo đài trong lượt đánh đầu tiên.
Waaaaaaaaah!
Những tiếng gầm lớn vang lên từ mọi mặt tường thành của pháo đài, toàn quân cùng hô vang làm rung chuyển cả kinh thành.
“Uhahaha! Thật kinh ngạc! Thật tuyệt vời!”
“ Woaaah! Woaaaaaaah!
Chohong và Hugo kêu lên ầm ĩ, họ hòa vào chung không khí với toàn quân lấy vũ khí đập vào bất cứ thứ gì có thể tạo ra âm thanh, Seol cũng gào đến rách cả phổi.
Kiyaaaaaaa!
Phía bên kia, đám Medusa trở nên giận dữ. Chúng phát cáu khi mà đám quân kia đòi lên tham gia “bữa tiệc” trước nhưng đã bị tiêu diệt gần như hoàn toàn mà không thu được một kết quả nào.
Ngay lập tức, cả mười con Medusa cùng mở miệng, từ trong họng chúng những tia lửa nhỏ lóe ra.
“HỎA HỐNG”
Chúng cùng hét lên một lúc, ngay sau đó, mười quả cầu lửa to cỡ người trưởng thành bay về phía pháo đài.
Chúng bay vun vút để lại cả vệt khói dài trên không trung, nhưng các Linh Mục đã chuẩn bị bùa chú sẵn, tất cả các quả cầu đã va đập vào hàng rào ma thuật và rơi xuống phía trước pháo đài.
“TẤN CÔNG”
Các máy bắn đá cũng đã nạp đạn trở lại.
Đợt tấn công thứ hai này họ đã nhắm xuống quân mặt đất của địch. Lưỡi kiếm quét qua mặt đất như những cơn lốc xoáy dữ dội.
Seol không thể giấu nổi sự phấn khích khi chứng kiến những lưỡi kiếm đầy uy lực kia đang xoáy tan tành hàng ngũ quân địch.
Cậu tự hỏi tại sao Đế Chế lại sụp đổ khi mà họ đã sở hữu những vũ khí mạnh mẽ đến như vậy.
Nhưng cậu không có thời gian để tìm ra đáp án cho câu hỏi đó vào lúc này.
Đội quân Ký Sinh Trùng vẫn ào ạt tiến một cách đáng sợ nhưng đang bị cuốn đi trong bất lực.
Cậu vốn đang ngờ vực câu trả lời cho câu hỏi:” Liệu chúng ta có thể thắng không?” , nhưng sau khi chiêm ngưỡng vũ khí uy lực kia, cậu đang nghiêng dần về câu trả lời “có” .
Hy vọng tất cả mọi người có thể chiến thắng và trờ về sống trong yên bình. Đó là ý nghĩa đang bừng lên trong trái tim cậu.
Đám Medusa hét lên nguyền rủa tòa pháo đài. Trung quân của địch đang tiến lên, giẫm thẳng vào xác đồng đội của chúng tiến lên không chùn bước.
Đó là lúc Teresa tái mặt.
"Chết tiệt."
Cô ấy đã rất hạnh phúc khi chứng kiến sức mạnh từ vũ khí mới của con người, nhưng khi thấy thứ xuất hiện từ đằng xa, cô giận dữ siết chặt quả cầu pha lê đang cầm trong tay.
“Có chuyện gì vậy?”
Ian gọi cho cô, Teresa thở dài, rồi cô trả lời với giọng khàn khàn.
“Đã tìm thấy con Quái Ổ rồi.”
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!
Mục lục
Chương 168 - Phần 2
Chương 168 - Phần 1
Chương 167 - Phần 2
Chương 167 - Phần 1
Chương 166 - Phần 2
Chương 166 - Phần 1
Chương 165 - Phần 2
Chương 165 - Phần 1
Chương 164 - Phần 2
Chương 164 - Phần 1
Chương 163 - Phần 2
Chương 163 - Phần 1
Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1
Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1
Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1
Chương 159 - Phần 2
Chương 159 - Phần 1
Chương 158 - Phần 2
Chương 158 - Phần 1
Chương 157 - Phần 2
Chương 157 - Phần 1
Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1
Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1
Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1
Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1
Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1
Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1
Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1
Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1
Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1
Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1
Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1
Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1
Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1
Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1
Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1
Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1
Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1
10 quái ổ tập chung ht ở đây ?
ReplyDeleteCám ơn nhóm dịch nhiều nhé.
ReplyDeleteĐọc mà rùng mình , tưởng tượng cái này dựng thành phim thì nó hoành tráng cỡ nào
ReplyDelete