Một giọng nói ầm vang làm rung động cả bầu không khí xung quanh.
Giọng nói đó khàn khàn và âm vang, cứ như ai đó đang nói chuyện với đối phương bằng loa phóng thanh vậy.
“…Hmph.”
Chastity Thô Tục cụt hứng tặc lưỡi nhưng ả vẫn ngoan ngoãn quay lại. Trước khi rời đi, ả còn quay lại vẫy tay chào để cà khịa Marcel Ghionea, anh tức giận nghiến răng kèn kèt tưởng chừng sắp vỡ cả hàm.
Seol Jihu nhìn Chastity Thô Tục bay đi trong bất lực.
'Không.. thể.. nào…'
Chứng kiến những hành động ngỗ ngược của ả mà cậu chẳng thể làm gì được ả ta cả.
'Sao có thể…'
Trực Giác của Seol mách bảo Seol rằng sức mạnh giữa cậu và mụ ta khác nhau một trời một vực, không, nói đúng hơn là một vũ trụ với một hạt cát vậy.
“Làm thế nào để chúng ta chống lại cái “thứ đó?”
Cậu chằng thể làm được gì, gục đầu xuống thất vọng.
“Đó là một vị thần giáng thế xuống hành tinh này sao? Hay là con quái vật đó được ban cho sức mạnh của vị thần?”
Giống như Marcel Ghionea, răng của cậu cũng suýt vỡ vụn vì cậu đang nghiến mạnh đến nỗi chảy cả máu.
Không thể chịu nổi khi nhìn ả cứ thế bay đi, cậu bất lực cúi gằm mặt xuống. Nhưng ở đằng đó, từ Trung quân của bọn Ký Sinh Trùng, một nhân vật nổi bật hơn cả đang bước đến.
Hắn có hình dáng giống con người, cao hơn hai mét, không vạm vỡ như những tên bên cạnh. Thay vào đó, trông hắn khá mảnh khảnh.
Hắn giống như một quý tộc thời Trung Cổ, nhưng hắn không phải con người, hắn có làn da xanh nhợt nhạt và đôi tai dài sắc nhọn.
Và….
[Sợ hãi và rối loạn…. Những cảm xúc này, ta thích nó.]
Khi hắn mở miệng, những chiếc răng nanh đỏ lòm như máu hiện ra.
[Nhưng.]
Rồi hắn ngừng di chuyển.
[Con người.]
Một trong những Vệ Binh Hoàng Gia của Trùng Hậu Đế Vương và là thủ lĩnh của quân đoàn Nosferatus -Diligence Bất Diệt – trang trọng nói.
[Đừng sợ.]
Hắn quét mắt qua pháo đài một lượt, giọng kiêu ngạo.
[Lý do mà chúng ta đến đây hôm nay.]
[Không phải đến để diệt chủng loài người các ngươi.]
[Cũng không phải là để chinh phục Haramark.]
Giọng nói bình thản của hắn cứ thế vang lên.
Seol Jihu tưởng mình nghe nhầm. Không đến đây tiêu diệt loài người, cũng không chinh phục Haramark, vậy hắn đến đây làm gì?
Diligence Bất Diệt vênh mặt lên giải thích.
[Nữ Hoàng của chúng ta rất cao thượng.]
Hắn giơ hai tay lên.
[Và Người cũng rất nhân từ.]
Và trên khuôn mặt gầy gò của hắn, một nụ cười bí hiểm hiện ra.
[Nghe đây…Con người…. Chúng ta sẽ lặng lẽ rút về ngay sau khi đạt được mục tiêu, đó cũng là lệnh của Nữ Hoàng.!]
Rồi hắn khoanh tay và nhún vai.
[Đúng thế, chắc các người cũng đã biết, chúng ta sẽ trở về vì phải lo phòng thủ Pháo Đài Tigol nữa.]
Trán Teresa nhăn lại. Cô ấy trông cực kỳ bối rối. Cô rất ngạc nhiên khi lãnh đạo của Thất Trùng Quân đang nói chuyện với họ.
“…Có vẻ hắn ta nói thật, dù chỉ là một chút”
Ian lẩm bẩm khi nhìn chằm chằm, ánh sáng của Tinh Thể Giao Tiếp trong tay ông đang nhạt dần.
“Liên Bang đã bắt đầu hành động để đoạt lại Pháo Đài Tigol. Nên…."
Đôi môi ông mím lại một chút rồi thốt ra một cách nhỏ nhẹ.
“Ở các thành phố khác, tất cả lũ Ký Sinh Trùng đã rút lui, trừ ở đây, Haramark này”
“Ông vừa nói gì?”
Teresa sửng sốt quay lại hỏi.
“Các thành phố khác vừa thông báo, Thất Trùng Quân đã rút lui một cách vội vã về hướng Pháo Đài Tigol.”
Teresa vò đầu bứt tóc. Cô đang rất vất vả để xử lý chỗ thông tin vừa nhận được.
Tại sao Trùng Hậu Đế Vương lại bày ra trò này? Tại sao mụ lại vây hãm cùng lúc tất cả các lãnh thổ của loài người?
Đó hẳn một cách để ngăn các thành phố khác gửi quân tiếp viện đến đây.
Nhưng tại sao?
Tại sao chúng phải mạo hiểm đến mức đó, gửi tới 3 trong 5 quân đoàn phòng thủ Pháo Đài Tigol?
Lý do chắc chắn không thể là do Pháo Đài Arden được, nó hoàn toàn không khó khăn cho chúng đến mức phải làm vậy. Cho dù cô có cố gắng suy luận đến mức nào, cô cũng không thể nghĩ ra câu trả lời.]
[Thực ra….]
Diligence Bất Diệt giơ ngón trỏ lên.
[Chúng ta chỉ cần duy nhất một con người….]
Hắn giơ cao ngón trỏ lên trời.
[Là một kẻ vừa mới trở nên nổi bật trong số các ngươi ở đây.]
Diligence Bất Diệt tiếp tục bình tĩnh.
[Nếu các ngươi bàn giao tên đó ra đây.]
Đôi mắt Teresa mở to như hai quả bóng bàn, cô cực kỳ bàng hoàng.
Cô vô thức quay đầu, chợt nghĩ ra gì đó, cô thốt lên “Ah” và quay đầu lại với khuôn mặt tức giận.
[Chúng ta sẽ lặng lẽ rời đi, ta lấy danh dự của ta ra để đảm bảo điều đó.]
Vậy là bọn Ký Sinh Trùng đã tự tiết lộ ý định của chúng...
Tiếng rì rầm rộ lên khắp nơi.
Trong chớp mắt, cả pháo đài bắt đầu ồn ào.
Chohong nhíu mày.
“Tên khốn đó vừa nói gì thế?”
“Một người vừa trở nên nổi bật ư?”
Phi Sora nghiêng đầu.
"Ah."
Cô há hốc mồm, suýt nữa thì rớt cả quai hàm.
Cô không phải người duy nhất nhận ra điều này. Ngay lúc cô quay lại, đã có hàng chục ánh mắt hướng về phía Seol.
Lúc đó, ngay khi Diligence Bất Diệt đang định tiếp tục, thì...
“BỚI NÓI NHẢM ĐI”
Teresa giận dữ quát lên.
Những ánh mắt kia lập tức quay ra hướng tới Công chúa.
Diligence Bất Diệt mím môi.
“Dù bất cứ điều gì thì…”
Hắn vốn không biết mục tiêu của mình có ở đây không, nhưng với phản ứng của công chúa, hắn đã chắc chắn mục tiêu đang cần tìm đang có mặt ở đây.
Tất nhiên rằng, cái Pháo Đài trước mặt hắn chỉ trụ được 10 phút nếu hắn tổng tấn công, nhưng làm vậy thì không thể xác định được mục tiêu cần tìm.
“Có cần ta nhắc lại không?”
[Nhảm ư? Ngươi nghĩ mình vừa nói gì đấy?]
Diligence Bất Diệt mở miệng.
[Đề nghị này của ta không phải là mệnh lệnh cho các ngươi, chũng chẳng phải là yêu cầu. Đây là một cuộc đàm phán.]
Hắn nhấn mạnh từ 'đàm phán'.
[Chỉ cần bàn giao một người, các người chắc chắn sẽ an toàn ngay tức khắc, chúng ta sẽ không động đến một cọng lông của các ngươi. Còn điều kiện nào tốt hơn nữa?]
Teresa muốn hét lại điều gì đó, nhưng Diligence Bất Diệt tiếp tục nói không cho cô cơ hội.
[Ah! Các ngươi đang nghi ngờ chúng ta phải không? Nhưng nghĩ tới điều này xem, kể cả các ngươi không làm thế, liệu các ngươi có chống cự nổi không?”]
Hắn nói thêm rằng mọi người đừng hi vọng vào bức tường đất đó. Teresa không nói nên lời.
[Ừm, nó trông khá giống Tigol đấy, nhưng chỉ là một món đồ chơi với một Pháo Đài thật sự đó nha~~~] - Chastity Thô Tục nhận xét một cách giễu cợt.
[Ta sẽ nói lại lần nữa.] - Diligence Bất Diệt giơ tay một lần nữa - [Nữ Hoàng rất cao thượng và nhân từ.]
[Ta sẽ chỉ cho các ngươi đến cơ hội thứ hai thôi! Chúng ta đang rất bận! Không còn cơ hội thứ ba đâu! ]
Diligence Bất Diệt công khai thừa nhận rằng Pháo đài Tigol đang bị tấn công. Hắn nói rõ rằng, hắn không muốn mất thời gian cho một chiến mới.
Hắn còn tự tin rằng sẽ nghiền nát quân đội loài người và Pháo Đài Arden một cách dễ dàng.
Sau khi nhận tối hậu thư của hắn, toàn bộ Pháo Đài Arden chết lặng.
Trong không khí im lặng tràn ngập căng thẳng đó, một người đàn ông râu ria lên tiếng.
“Chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác?”
“Anh nói gì?”
Teresa nhanh chóng quay lại.
Mắt mắt giận dữ của cô hướng thẳng tới người đàn ông kia, anh ta nao núng nhưng vẫn cố gắng tiếp tục.
“Tôi nói không đúng sao? 3 trong 7 quân đoàn của Thất Trùng Quân đang ở đây. Cho dù chúng ta có chiến đấu hay rút lui thì cũng bị tiêu diệt thôi. Đó là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta, chỉ hi sinh một người mà có thể….”
Anh ta chưa nói hết thì...
"Câm miệng."
Teresa quát lên, cô không thể chịu nổi khi nghe anh ta nói.
Người đàn ông trở nên tức giận.
“Cô vừa nói gì?”
“Tôi nói... Câm miệng! Ai bảo rằng đó là lựa chọn tốt nhất?”
Teresa gầm gừ, cô đang sẵn sàng để đánh nhau.
Bầu không khí trở nên tồi tệ, Seol định mở miệng, cậu vừa tiến một bước lên thì Sora đưa tay ra ngăn cậu lại.
“Ở yên đấy!”
Cô nhanh chóng thì thầm với cậu.
“Thằng con hoang đó đang tìm anh!”
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Nice
ReplyDelete