Khát vọng trở về - Chương 156: Bữa ăn trăm tỷ - Phần 2


"Dzô!"

"Dzô!"

Keeng!!

Hai cốc thủy tinh va vào nhau giòn giã.

"Khà à à!"

Hugo dốc cạn ly bia trong một hơi, ngẩng đầu lên cười khà khà. Trong khi đó, Chohong đang mải miết gặm thức ăn.

Căn phòng của họ lộn xộn như một bãi rác.

Sau khi Jang Maldong dẫn mọi người đến Cự Thạch Sơn, cả hai rón rén quay trở lại văn phòng.

Thậm chí họ còn phải ngó nghiêng cẩn thậm xem Jang Maldong có chờ sẵn để túm cổ họ đi không.

Được "thả rông", cả hai đã mở tiệc ăn nhậu cả ngày lẫn đêm, đến khi bò lê bò càng trên mặt đất.

"Cái thằng Seol ngu bỏ mẹ"

Hugo nấc lên trong khi rót thêm rượu.

"Bố Già chỉ định huấn luyện bọn tân binh thôi. Nó lết xác lên đó làm gì không biết?"

"Đúng! Đúng! Đáng ta cậu ta nên ở lại và tận hưởng cuộc sống cùng chúng ta".

"Tôi nói nghiêm túc đấy! Sao thằng ngốc đó lại bỏ phí cơ hội tuyệt vời này nhỉ? Điên cmnr!"

Hugo cầm lấy cốc bia bằng tay phải, cầm một cái chân giò bằng tay trái, vừa ăn vừa uống như một con lợn.

"Như thế này mới là cuộc sống chứ! Thằng ngốc đó chả hiểu gì cả! Keuuuuuh!"

Chohong cười khúc khích.

"Kệ xác cậu ta. Cậu ta bị cuồng tập luyện mà, quên à?"

"Aigoo, sống kiểu đó khổ vcl luôn! Ở đấy chán bỏ mẹ! Cắm đầu tập luyện, ăn không ngon ngủ không yên!"

"Đúng! Đúng! Chắc chắn cậu ta vừa tập luyện vừa nhai cỏ như mấy con lừa. Haizz, thật tội nghiệp. Tôi cá là khi quay lại, cả ba sẽ cắm đầu vào bếp và ăn như ma đói cho mà xem!"

"Haha! Chuẩn cmnr!"

Hugo giả vờ bắt chước Seol đang tuyệt vọng nhét thức ăn vào miệng, khiến Chohong bò lăn ra cười.

Hai người mải mê nhậu nhẹt giữa bãi rác bẩn thỉu.

Đúng lúc đó....

Chohong đột nhiên nghe thấy một tiếng gõ cửa

"Ai đấyyy?"

Dường như có ai đó trả lời, nhưng vì quá say nên cô không thể nghe được.

"Cửa mở đấy, vào đê ê ê!"

Vẫn không ai mở cửa. Chohong cáu tiết và gào lên.

"Mẹ kiếp! Thằng điên nào đấy?"

Chohong phàn nàn và run rẩy đứng dậy khỏi ghế sofa, rồi mở tung cánh cửa.

"Ai điên cơ?"

Một giọng nói ngạc nhiên phát ra. Chohong đang nhíu mày quát tháo, đột nhiên mở to mắt.

"Câu... cậu..."
"Huh? Ai điên cơ?"

Hugo vừa dứng dậy, và giờ cũng trợn mắt như Chohong. Nét mặt họ hoảng hốt như thể vừa nhìn thấy một con ma.

Một lúc sau, hai người mới ấp úng mở miệng.

"Cậu... chưa chết hả?"

"Cậu còn sống cơ à?"

Sau khi nhìn vào phòng và bãi rác lộn xộn bên trong, người này khịt mũi.

"Lâu lắm rồi không thấy hai người..."

Và nói nhỏ nói nhỏ.

"Và cả hai vẫn bê bối như xưa".

Người đó lạnh lùng lên tiếng.

---

Trong khi đó...

Đúng lúc Chohong nói: "cậu ta vừa tập luyện vừa nhai cỏ như mấy con lừa"

Seol Jihu đang được Seo Yuhui mời thưởng thức thêm một bữa ăn nhẹ lúc đêm khuya.



"Ái chà…."

Những món cậu ấy sắp được thưởng thức, đang tỏa hương thơm ngoài sức tưởng tượng.

Thực đơn hôm nay gồm ba món ăn.

Một con cá chép nướng khổng lồ đang phát sáng lấp lánh. Seo Yuhui bảo cô ấy bắt được trong hồ.

Chín lá rau trong bát canh. Seo Yuhui bảo cô đã tìm thấy chúng trên núi.

Và một chai rượu phủ đầy băng giá phát ra mùi hương thơm ngát. Seo Yuhui bảo đó chỉ là rượu thông thường, nhưng được ử bởi sức mạnh thần thánh của chính cô.

"Mấy món này phải ăn theo đúng quy trình".

Seo Yuhui dùng đũa xắn ra một miếng thịt cá chép, rồi gói nó trong chiếc lá bí ẩn. Sau đó, cô giơ nó trước miệng Seol Jihu.

"Nói 'Ah' đi nào!"

"K-không. Tôi tự ăn được mà!"

"Không, để tôi làm. Mấy món này, ăn không đúng cách là chết toi đấy."

Và cô ấy lầm bầm ‘Biết ngay là anh ấy sẽ ăn linh tinh mà'

"Chết toi?"

"Uhm. Ý tôi là, nếu ăn đúng cách thì sẽ ngon hơn" - Seo Yuhui nở một nụ cười rạng rỡ.

"À ~"

Cuối cùng, Seol Jihu lúng túng há mồm ra. Cậu sung rướng rên lên khi miếng thịt rơi vào miệng.

Thịt cá mềm như mật ong, kết hợp với lá tươi giòn,  tạo nên một cảm giác tuyệt vời trong miệng.

Seol cảm thấy hơi nóng chảy từ miệng, trôi xuống họng và lan xuống dạ dày.

"Đây, uống thêm rượu này nữa!"

Seol không hiểu tại sao Seo Yuhui lại phải vội vàng như thế. Cô luống cuống rót cho cậu một chén rượu, và đổ vào miệng cậu.

"Wow!"

Không khí lạnh ngay lập tức tỏa ra, như thể Seol vừa nuốt một ngụm tuyết.

Cảm giác mát lạnh làm dịu cơn nóng tỏa ra từ dạ dày.

"Haaaa...."

Seol đoán rằng đây là một mẹo cân bằng Âm Dương của thức ăn. Cậu hào hứng vỗ tay khen ngợi.

"Ngon quá đi.'

"Thế ư?"

"Vâng. Sao cô tài thế, toàn nguyên liệu vớ vẩn mà nấu ngon dễ sợ!"

Seo Yuhui nghe thế thì bật cười khúc khích.

"Haha... Chắc là nhờ tôi đã rèn luyện kỹ năng nấu ăn của mình suốt nhiều năm. Nào, 'Ahh" đi!"

Seol Jihu ngoan ngoãn há miệng ra.

Đang nhai chóp chép, cậu đột nhiên hỏi một câu.

"Nhân tiện, cô có biết Hoàng Phong Phượng là con gì không?"

"Phụt!"

Seo Yuhui đột nhiên loạng choạng trước khi nhanh chóng che miệng lại. Và cô nhìn anh chằm chằm.

"Sao... sao...anh biết?"

"À. Sư phụ đã nói với tôi. Có rất nhiều điều bí ẩn trên Thiên đường, phải không?"

"Hoàng Phong Phương, Cửu Hoàng Lan, Tinh chất hoa tre đỏ, Lý Ngư Vạn Niên" - Seo Yuhui run run nói.

"Thành thật mà nói, tôi không biết chúng ngon cỡ nào, nhưng tôi đoán chỉ cỡ này là cùng".

Nghe đến đó, Seo Yuhui ngơ ngác. Thấy Seol vẫn đang cười hớn hở, cô thở phào nhẹ nhõm.

"Anh... anh cứ quá lời!"

"Hm... Sư phụ bảo là một con Hoàng Phong Phượng giá tối thiểu lên tới 50 thỏi vàng. Nghe hoang đường nhỉ? Chỉ là một con vật thôi mà"

Chỉ 50 thôi sao?'- Seo Yuhui nghiêng đầu - 'Không thể nào. Trả tôi 100 thỏi, tôi cũng không bán. 200 thì may ra..."

Sau khi lẩm bẩm, cô lắc đầu rồi nói.

"Ôi giời, ai quan tâm chứ. Thôi, anh ăn đi kẻo nguội bây giờ".

"À vâng, vâng!."

Và thế là tất cả thức ăn được chuẩn bị trên bàn đều đi vào dạ dày Seol Jihu, để trở thành một phần máu và thịt của cậu.

Theo quan điểm của Seo Yuhui, giá của mỗi "món ăn nhẹ" trên bàn tối thiểu cỡ 100 tỷ won.

Có nghĩa là, cộng thêm món súp Phượng hoàng hôm trước, thì Seol đã chén hơn 400 tỷ won tiền ăn.

Quá xa xỉ!

Nhưng Seol vẫn không hề hay biết chuyện đó. Cậu ta chỉ ngồi đó, đánh chén đến no nê và nức nở khen tài nấu nướng của Seo Yuhui.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn! 

Mục lục

Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1

Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1

Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1

Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1

Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1

Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1

Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1

Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1

Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1

Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1

Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1

Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1

Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1

Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1

Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1

Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1

Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1

Chương 139 - Phần 2
Chương 139 - Phần 1

Chương 138 - Phần 2
Chương 138 - Phần 1

Chương 137 - Phần 2
Chương 137 - Phần 1

Chương 136 - Phần 1
Chương 136 - Phần 2

Chương 135 - Phần 2
Chương 135 - Phần 1

Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1

Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1

Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1

Chương 131 - Phần 4
Chương 131 - Phần 3

Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

21 Comments:

  1. Buff đan dược ghê quá

    ReplyDelete
  2. Vợ bồi bổ cho chồng :))) "Mình ăn đi cho khỏe" :)))

    ReplyDelete
  3. Chơi zay ai chơi lại main

    ReplyDelete
  4. Có vợ giàu thật tuyệt vời. Tiền với em chỉ là 1 con số. 9 hay 10 số 0 đều như nhau.
    Thank.

    ReplyDelete
  5. Main không cần hack game có người buff sẵn rồi

    ReplyDelete
  6. Truyện hay nhưng tác giá lại bắt đầu đi vào vết xe đổ của mấy thằng main ngu đến mức vô lí...

    ReplyDelete
    Replies
    1. This comment has been removed by the author.

      Delete
    2. Công nhận là main có nhiều lúc ngu khó tả. Mà yêu cỡ nào để đầu tư lớn vậy kà. Hay lý do nào khác nhỉ.

      Delete
    3. Thông cảm đi bác, nhiều khi cần 1 tý sơ hở để tấu hài or đẩy nhanh tiến độ lên cho câu chuyện, cậu nghĩ chuyện có nhàm chán không khi lần luyện tập này gần giống y chang lần trước, và còn vài lần luyện tập y như này nữa, buff mạnh để còn làm chuyện lớn hơn phía sau,
      Chuyện này cũng thế, mấy chuyện khác cũng thế, dây dưa mãi ở luyện tập thì ai cũng chán
      Cho main ngơ cho đời bớt việc (ít nhất ở hiện tại), :-?

      Delete
  7. Ăn thế này thì tôi thề là không dám đi ị =))

    ReplyDelete
  8. Có con vợ như thế khoẻ nhỉ :v

    ReplyDelete
  9. Chắc main ăn rồi ỉa bóc ăn lại.

    ReplyDelete
  10. Mn Dylan sao sống lại r???? Ai spoil e vs

    ReplyDelete
    Replies
    1. Dylan chết mất xác rồi mà. Còn ai sống lại thì ko bik.

      Delete
    2. Được hồi sinh về trái đất thôi

      Delete
    3. Theo tôi thì chắc là sinyoung
      Maybe???

      Delete
    4. Ko phải dylan nha bạn
      Đấy là thằng cung thủ mà xuất hiện trong báo cáo của hội sát thủ gửi cho main ý

      Delete
    5. Bạn nói thế thì spoil mất vui rồi bạn

      Delete
    6. Thì bạn Huy Lê kêu spoil cho bạn đấy mà :v

      Delete
  11. Moá, vừa kể ở nửa chương trước, nữa chương sau đã thịt luôn, cứ nghĩ phải tầm chục chap nữa mới ăn tới

    ReplyDelete