Họ dự định ở lại vài tuần, cho nên tìm chỗ mới thì quá mất thời gian mà dựng lều trại thì ở lại bất tiện, đó là sự lựa chọn hợp lý nhất.
Sáu con Cave Ettin đã chiếm hang động, sau khi thấy bọn họ, chúng lập tức tấn công, đương nhiên là chúng bị Seol làm thịt trong phút chốc.
Cave Ettin - Ảnh minh họa. |
Hai chị em Yi hét lên ầm lên khi thấy chúng nhưng hai đứa lại ngạc nhiên không kém khi mỗi con bị kết liễu chỉ sau một mũi thương.
Họ biết cậu đã rất bất thường rồi, nhưng họ không ngờ khoảng cách giữa cậu và họ đã xa nhau đến mức đó.
Jang Maldong đang đứng bên kia ưỡn ngực tự hào, ông nhận xét.
“Đó, đánh như thế này mới đúng mong đợi của ta!"
Nói xong, ông bắt đầu thay đồ và chuẩn bị dụng cụ.
Cuối cùng thì...
Khóa huấn luyện đã bắt đầu.
Seol Jihu duỗi thẳng người để khởi động. Cậu đang cực kỳ hăng hái khi được tập luyện sau nhiều ngày bỏ bê, đến nỗi Jang Maldong lại gần mà cậu chẳng để ý.
Mặc dù khóa huấn luyện này dành cho chị em Yi, nhưng ưu tiên hàng đầu của Jang Maldong luôn là Seol.
“Cuối cùng ta đã nghĩ ra hướng phát triển phù hợp với con.” - Jang Maldong mở miệng - “Đó là tốc độ.”
"Tốc độ ư?"
"Đúng thế. Xem các vật phẩm hay kỹ năng của con như: Bông tai Festina, Tốc Biến v.v ... thì ta thấy phong cách chiến đấu của con xoay quanh tốc độ thôi. Thử nhớ lại xem lúc hạ con Orc Quán Quân con chiến đấu như thế nào.”
"Lão sư. Vậy kỹ năng Tốc Độ Sấm Sét của con…”
"Đừng vội vàng."
Jang Maldong thẳng thừng ngắt lời.
“Giờ thì đúng là con đã khá hơn một chút, nhưng sự chênh lệch giữa tâm trí, kỹ thuật và cơ thể của con vẫn rất nặng nề. Ta đã nói với con nhiều lần rồi, ưu tiên hàng đầu của con là cân bằng ba yếu tố này. Con phải tận dụng nguồn mana khổng lồ trong cơ thể để tung ra những đợt tấn công mạnh mẽ như cơn sóng thần vậy."
Jang Maldong tiếp tục giải thích cặn kẽ cho cậu, rồi bất ngờ, ông quay sang Seo Yuhui. Cô gái đang chăm chú nghe lời ông nói và và ghi chép cẩn thận.
"…..Đó là lý do tại sao anh ấy tăng trưởng nhanh như vậy. Mặc dù tốc độ của anh ấy đã tiến bộ rõ rệt, nhưng sự bất đồng nhất giữa tâm trí, kỹ thuật, và cơ thể vẫn còn, đặc biệt là Mana của anh ấy.”
Cô ấy đang hị hụi ghi chép, thi thoảng lại cắn bút và đăm chiêu suy nghĩ.
"Ah. Sao giờ mình mới nghĩ ra nhỉ, bảo sao từ hôm qua đến giờ cứ thấy có gì đó sai sai. Nếu hôm qua mình cho anh ấy uống thứ đó, thì mana của anh ấy sẽ…., mình cứ tưởng nguồn mana của anh ấy sẽ thấp vì anh ấy là một chiến binh nhưng mà….. Hmmm….. Thay vì nâng nguồn mana của anh ấy lên, đáng ra mình nên anh ấy tăng cường thể chất mới đúng nhỉ.”
Cô lẩm bẩm một mình mất một lúc như vậy, mãi sau cô mới chịu ngẩng đầu lên.
Thấy hai người đàn ông đang nhìn cô chằm chằm, cô vội xua tay.
"Oh. Không có gì đâu. Đừng bận tâm tới tôi."
“…Không có gì đâu! Cô cứ tiếp tục đi...”
Sau một tràng ho khan, Jang Maldong quay sang Seol Jihu và tiếp tục.
“Đúng là tốc độ rất quan trọng trận chiến, nhưng sức mạnh quan trọng không kém. Tốc Độ Sấm Sét của con có thể coi là Kỹ Năng Thức Tỉnh sẽ đánh thức cả hai yếu tố kia. Và quan trọng nhất là cái khối mana khổng lồ vô dụng của con sẽ được sử dụng hợp lý hơn với nó.”
Ông gõ ngón tay vào trán cậu.
“Khi nhìn thấy sét, con nghĩ về nó như thế nào?”
"Nhanh… và…. mạnh ạ.”
"Đúng vậy. Bản chất sét là có tốc độ cực cao và một sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ. Nó rất phù hợp với con, cứ như đó được dành riêng cho các chiến binh vậy.
Jang Maldong tiếp tục .
“Vấn đề hiện tại là con cần phải rèn luyện một cơ thể để chịu được tốc độ cực cao, và sức mạnh của con cũng phải theo kịp tốc độ phát triển với nó.”
Tốc độ phải nhanh như ánh chớp, sức mạnh thì phải uy lực như tia sét.
Cậu có tốc độ, nhưng khả năng kiểm soát nó thì lại rất kém. Rồi thì cả sức mạnh nữa…
Sau mội hồi ngẫm nghĩ, Seol Jihu hỏi.
“Con có thể tự mình vươn lên phía trước, nhưng làm thế nào để con thay đổi thuộc tính giờ?”
"Đó là một câu hỏi hay."
Jang Maldong khoanh tay.
“Như ta đã đề cập trước đó, để chuẩn bị cho tất cả, con cần phát triển kỹ năng Tu Luyện Mana”
" Tu Luyện Mana ư?"
"Đúng. Ngoài việc hấp thu mana trong không khí, con phải tu luyện làm sao cho kỹ năng của con hấp thu được cả năng lượng từ sấm sét nữa."
Thấy cậu yên lặng, Jang Maldong nhếch mép.
“Con đang muốn từ bỏ sao. Ta chưa cảnh báo cho con trước à? Con đường tu luyện này sẽ toàn là chông gai thôi đấy.”
Cậu biết, nhưng khi nghĩ lại, cậu lè lưỡi vì không ngờ nó khó đến thế này.
“Khi nào thì mình mới hoàn thành tất cả những điều này đây trời….”
Một tương lai ảm đạm đột nhiên nảy trong đầu cậu, cậu linh cảm rằng có thể cả đời cậu sẽ lao vào rèn luyện mất, nhưng ngay lập tức cậu trấn chỉnh lại tâm lý của mình sao cho vững vàng.
Đặt bước chân đầu tiên lên một hành trình dài.
Không, những gì cậu đã làm được còn chưa bằng một bước chân đó.
Người ta cần một đôi chân vững chắc để hoàn thành quãng đường dài đó.
Dù là Tốc Biến, Trực giác hay Bông tai Festina, nhưng lúc này cậu chẳng thể sử dụng bất kỳ cái nào cho ra hồn.
Vậy mà cậu còn khao khát nâng cao những kỹ năng khác trong lúc này ư? Thật tham lam.
“Giờ con định thế nào? Giờ này rút lui vẫn chưa quá muộn đâu.”
Jang Maldong cười khẩy và nháy mắt.
“Tia chớp à…Ừm…Tia chớp nhỉ…... Đúng rồi. May mà mình vẫn còn Tinh Hoa của Soma!"
Seo Yuhui chớp mắt và lặng lẽ nhìn chằm chằm vào một đỉnh núi cao xa xăm.
Sau khi nhún vai cái, Jang Maldong đưa cho Seol Jihu một sợi dây thừng lớn.
“Buộc nó vào quanh eo đi!”
Seol Jihu khẽ mỉm cười khi thấy ông buộc đầu dây bên kia vào một khúc gỗ lớn.
“Không chạy như bình thường nữa ạ?”
“Chúng ta đã đến tận đây chỉ để rèn luyện như cũ sao? Ít nhất là ta cứ rèn luyện như thế này đã!”
Seol Jihu không nói gì nữa , cậu lặng lẽ buộc sợ dây quanh bụng cậu
“Sau đó con có cần thực hiện Đâm, Xiên, Chém nữa không?”
“Huhu. Nếu con có thể thì cứ làm. Ta không cấm.”
"Được rồi! Con sẽ trở lại sau.”
Không nói cũng như không để ý gì nữa, Seol lao như gió đi.
Keutongtongtong!
Những âm thành ầm ầm của khúc gỗ làm Jang Maldong váng cả đầu, ông nhăn mặt rồi quay sang hai chị em đang đứng nghiêm bên cạnh.
“Nhớ những gì ta đã nói với các con không?”
Hai đứa nhanh chóng gật đầu.
Rồi ông chỉ vào bóng của Seol đằng xa.
“Đuổi theo nó đi.”
Ngay lập tức, hai chị em đuổi theo cậu thanh niên kia.
“Sungjin, chị xin lỗi!"
Yi Seol-Ah tăng tốc, bỏ lại đứa em trai đang uể oải leo lên đồi.
“N-Noona?”
Dù nghe thấy tiếng hét của Yi Sungjin, Seol-Ah vẫn không giảm tốc độ lại.
Yi Seol-Ah không hề ngốc. Cô thông minh không kém phần Yun Seora.
Từ khi rời khỏi Bạch Hồng Hoa, cô đã xác định vận mệnh của mình và sẵn sàng chinh phục khóa huấn luyện của Jang Maldong.
Đó là cơ hội hiếm có trong đời, cơ hội mà bất kỳ người Địa Cầu nào cũng mong muốn.
'Tất cả là nhờ Sư huynh!'
Cơ hội mà Seol đã trao cho cô, cô quyết định không bỏ lỡ.
Cho nên, thay vì chạy cùng em trai, cô quyết định đuổi theo Seol đằng xa kia.
(Trans: Bỏ cả gia đình theo trai, chậc chậc)
Và hơn nữa, chạy bộ vốn là sở trường của cô. Khi còn đang ở Bạch Hồng Hoa, bất cứ khi nào có chuyện buồn, cô lại chạy bộ, làm như vậy khiến cô tự tin hơn.
Thế nhưng…
Chỉ 5 phút sau, sự tự tin của cô đã hoàn toàn sụp đổ.
Cho dù cô có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa, cô không thể nào bắt kịp cậu thanh niên đang trâu bò chạy hùng hục còn kéo cả khúc gỗ to tướng kia. Thậm chí khoảng cách giữa hai người ngày càng bị kéo giãn ra.
Và cứ thế, Seol lôi cả khúc gỗ to tướng kia leo lên tận đỉnh núi đầu tiên.
“Không-Không thể nào!!!” - Cô chực òa khóc khi nhìn cảnh đó.
Trong lúc đó...
"Hak!"
Seol Jihu thở dốc. Trên người cậu đẫm mồ hôi, nhưng mặt cậu vẫn rất tươi tỉnh.
“Chính là cái này!!”
Đúng vậy, đây chính là điều mà cậu mong muốn nhất.
Đắm mình vào trong tập luyện và chẳng phải lo âu điều gì. Cậu đã chờ đợi nó biết bao lâu rồi.?
Một cơn gió lướt qua làm mái tóc cậu bay phấp phớt, cậu cảm thấy ngực mình đang dần dễ thở hơn.
"Haha!"
Sau một tràng cười sảng khoái, cậu lại co chân lấy đà tiếp tục bài tập luyện.
*
Khóa huấn luyện địa ngục bắt đầu như thế đó.
Với cường độ luyện tập vượt quá sức tưởng tượng, Yi Seol-Ah vỡ òa trong nước mắt ngay trong ngày thứ nhất. Ngày hôm sau, Yi Sungjin lăn lộn trên sàn hét lên 'Giết tôi đi!', sau đó cậu được Jang Maldong nện cho một trận nhừ tử đến ngất đi.
Seol Jihu cũng rất xót xa cho hai đứa, cậu đã trải nghiệm chuyện này trước kia, nhưng cậu vẫn lặng lẽ luyện tập.
Tuần đầu tiên coi như là khởi động và tập chung là rèn luyện thể lực, cũng như thể hình.
Những ngày đó thật giản dị. Sáng sớm tập luyện nhẹ, sau đó là bữa sáng và tập luyện hết sáng, rồi bữa trưa và tập luyện chiều, cuối cùng là bữa tối và tập luyện tối.
Cứ sau mỗi ngày luyện tập, Seol lại ra ra thả trôi trên hồ (Trans: Chắc mong có cặp mông Agnes thứ hai), sau đó cậu sẽ quay trở lại hang để uống một lọ thuốc trị bệnh và ngủ.
Hôm sau cũng như vậy.
Tuy nhiên, vài ngày sau thì lịch trình của cậu có chút thay đổi. Sau mỗi buổi tối tập luyện, cậu và Seo Yuhui sẽ cùng di dạo quanh Cự Thạch Sơn.
Lúc đầu, Seo Yuhui chỉ yên lặng theo dõi việc tập luyện của cậu, cho đến mấy hôm sau, cô bất ngờ đưa ra đề nghị này. Seol Jihu chấp nhận không một chút do dự nào.
Thật tuyệt khi có thể thư gian sau một ngày tập luyện vất vả, hơn nữa, cả nhóm chỉ có mỗi cậu là phù hợp để bảo kê cô khi ra ngoài. Hai chị em Yi thường xuyên gục ngã, nên Jang Maldong luôn phải theo sát trong quá trình tập luyện.
Mà Seo Yuhui lại nhận nấu ăn cho mọi người coi như trả công đi nhờ đến đây, nhưng đối với họ thì đây đúng là điều tuyệt vời, sau cả ngày vất vả, được ăn những món ngon đến tuyệt trần do bàn tay khéo léo của cô làm ra, ai cũng như sống lại vậy.
Cậu thì rất hứng thú với việc đi hái dược liệu với cô như thế này, cậu cảm thấy cứ như đang được đi hẹn hò vậy, cho nên ngày nào cậu cũng mong ngóng đến lúc được đi cùng cô ra ngoài như vậy.
Ngày hôm đó cũng không có gì đặc biệt.
Sau buổi tập tối, Seol Jihu tắm rửa sạch sẽ ở hồ và quay về, người vẫn còn ướt sũng.
Seo Yuhui đang vẫy tay với cậu từ đằng xa, chút nữa thì cậu đã không nhìn thấy cô và đi thẳng vào hang rồi.
'?'
Cô ra hiệu cho cậu đi cùng cô chứ đừng vào hang nữa. Khi cậu lại gần…
Mắt họ chạm nhau, cô đặt ngón trỏ lên môi và, 'Shhh,' Sau đó cô lùi lặng lẽ về phía sau.
Cậu nghiêng đầu bối rối, đột nhiên cậu ngẩng lên.
'Mùi này'
Cậu không rõ đây là mùi gì, nhưng mùi này chỉ vừa chạm vào mũi cậu cũng khiến cậu chảy nước miếng ròng ròng.
'Nó là cái gì thế?'
Cậu nuốt nước bọt cái ực, rồi chuyển hướng mắt về phía Seo Yuhui đã khuất sau những tảng đá.
‘Mùi này… là của thứ gì vậy trời?’
Cảm giác phấn khích đang lan tràn khắp cơ thể cậu.
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Mục lục
Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1
Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1
Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1
Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1
Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1
Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1
Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1
Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1
Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1
Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1
Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1
Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1
Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1
Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1
Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1
Chương 139 - Phần 2
Chương 139 - Phần 1
Chương 138 - Phần 2
Chương 138 - Phần 1
Chương 137 - Phần 2
Chương 137 - Phần 1
Chương 136 - Phần 1
Chương 136 - Phần 2
Chương 135 - Phần 2
Chương 135 - Phần 1
Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1
Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1
Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1
Chương 131 - Phần 4
Chương 131 - Phần 3
Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1
Cậu nghiêng đầu bối rối, đột nhiên cậu ngẩng lên.
'Mùi này'
Cậu không rõ đây là mùi gì, nhưng mùi này chỉ vừa chạm vào mũi cậu cũng khiến cậu chảy nước miếng ròng ròng.
'Nó là cái gì thế?'
Cậu nuốt nước bọt cái ực, rồi chuyển hướng mắt về phía Seo Yuhui đã khuất sau những tảng đá.
‘Mùi này… là của thứ gì vậy trời?’
Cảm giác phấn khích đang lan tràn khắp cơ thể cậu.
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!
Mục lục
Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1
Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1
Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1
Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1
Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1
Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1
Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1
Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1
Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1
Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1
Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1
Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1
Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1
Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1
Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1
Chương 139 - Phần 2
Chương 139 - Phần 1
Chương 138 - Phần 2
Chương 138 - Phần 1
Chương 137 - Phần 2
Chương 137 - Phần 1
Chương 136 - Phần 1
Chương 136 - Phần 2
Chương 135 - Phần 2
Chương 135 - Phần 1
Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1
Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1
Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1
Chương 131 - Phần 4
Chương 131 - Phần 3
Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1
Mùi đồ ăn hay là
ReplyDeleteCó boss chăm như chăm con 🤣🤣
ReplyDeleteChắc là mùi của 1 loại thuốc trị thương gì đó
ReplyDeleteMùi...gái 😂😂😂😂
ReplyDeletemùi canh phượng hoàng hoang kim hầm thuốc bắc
ReplyDeleteHít hà! Mùi "cần tây" ...
ReplyDeleteMá boss cho seol ăn mảnh kìa, xấu ghê ta :))
ReplyDeleteThis comment has been removed by the author.
ReplyDeleteThank Moons team. Vãi cả main đang buff còn được thêm tool nữa.
ReplyDeleteae cho hỏi tập nào haowin gặp và ns chuyện vs seol vậy. mình đọc phần bữa thấy nhắc đén. không lẽ bạn cũ hồi trung lập gặp lại nhau mà không ns nhau câu nào à
ReplyDeleteMùi thuốc kích d.. à mà thôi
ReplyDeleteĐồ ăn hay gì
ReplyDelete