Khát vọng trở về - Chương 155: Bữa ăn đêm của Seol - Phần 2


Khi mặt trời lên cao, Seol Jihu mới tỉnh giấc.

Sau khi nhổm dậy khỏi chiếc túi ngủ mềm mại, Seol Jihu nhìn xung quanh. Cậu có thể nhìn thấy những chiếc túi ngủ được xếp ngay ngắn ở một góc và bữa sáng được đặt sẵn trên bàn.

Cậu không thể tìm thấy Jang Maldong và chị em Yi đâu, có lẽ họ đã ra ngoài tập luyện rồi.

Sau khi nhìn chằm chằm vào hư không, Seol Jihu bắt đầu sụt sịt.

Cậu ngạc nhiên khi thấy cơ thể mình tỏa ra mùi hương thơm phức. Cậu ngơ ngác tự hỏi mùi hương này từ đâu ra.

'Mùi này...'

Cậu đã ngửi thấy mùi hương này hai lần.

Một lần ở nhà của Seo Yuhui, lần còn lại là khi họ trở lại Haramark sau khi bữa tiệc kết thúc?

'?'

Sau khi xem xét cơ thể mình, ánh mắt cậu hướng xuống cánh tay. Da chỗ này dường như nhạt màu hơn những chỗ khác.

Sau khi suy nghĩ vẩn vơ một lúc, Seol Jihu lắc đầu. Cậu đoán rằng nguyên nhân là do mình đã phơi nắng quá nhiều, sau đó gãi gãi tay và đứng dậy.

Sau khi thưởng thức xong bữa sáng do Seo Yuhui chuẩn bị, một cảm giác sảng khoái đột nhiên ùa về khắp cơ thể Seol.  Cảm giác như thể sức sống của cậu đang bùng nổ, tựa một trận bão nhiệt đói.

Không chỉ vậy.

Rắc rắc

Seol Jihu lắc đầu khởi động, và ngạc nhiên khi nhận ra rằng cậu ta dường như nhìn được xa hơn.

Vốn dĩ mắt cậu đã rất tinh. Nhưng hôm nay, tầm nhìn của cậu thậm chí còn mở rộng hơn trước rất nhiều.

Nói không ngoa, Seol có thể thấy rõ từng cánh của một bông hoa nằm trên đỉnh núi xa nhất.

'Huh? Mắt mình tinh đến thế ư?'

Seol đưa mắt nhìn quanh và thấy Phi Sora đang nằm ở phía xa xa.

'Hah!'

Kính râm đen và bikini đỏ. Cô nàng đang nằm sưởi nắng trên một tấm thảm. Cạnh đó là một cây dù.

Cậu không biết cô lấy mấy thứ đó ở đâu, nhưng nhìn kiểu gì đi nữa, Phi Sora giống như một người đang nghĩ dưỡng ở bãi biển, hơn là đến địa ngục Cự Thạch Sơn.

'Cô ấy đòi đi theo để trêu ngươi tụi mình à?'

Seol Jihu tặc lưỡi, nhưng cậu không thể phủ nhận rằng cậu đã bị hớp hồn bởi thân hình gợi cảm của Phi Sora.

Một làn da khỏe mạnh, bo đì thon gọn và đặc biệt là cái rốn dễ thương khiến cậu muốn chọc cho cô một phát.

(Trans: chọc vào rốn nha anh em, đừng nghĩ linh tinh).

Và bởi vì thị lực của Seol trở nên tốt hơn, nên cậu đã phát hiện ra một nốt ruồi nhỏ ẩn giữa hai bầu ngực xinh xắn của cô ấy

Chiếc kính râm màu đen đột nhiên hướng về phía Seol Jihu. Phi Sora nhếch mép và đứng dậy. Với cặp đùi săn chắc, cô sải bước về phía Seol Jihu, rồi bất ngờ hỏi.

"Tại sao tất cả đàn ông đều như vậy?"

"Huh?"

"Cưng đã có một người tình duyên dáng và thanh lịch như thế, vậy mà vẫn thích đi soi gái bên ngoài là sao?"

"Cô đang nói cái quái gì vậy???"

"Đừng giả vờ nữa, tôi biết hết rồi!"

Vừa vênh mặt lên khiêu khích, Phi Sora vừa khẽ nâng cặp kính râm lên và mỉm cười.

Nhưng đột nhiên, cô nhận ra rằng ánh mắt của Seol đang hướng về phía cái nốt ruồi. Phi Sora cau mày và giơ tay che ngực.

"H-Hey! Đừng có thô lỗ thế chứ! Đồ dê cụ!"

"...."

"Hmm. Tôi không thèm rình rập hai người đâu. Chỉ là, đêm qua tôi bị mất ngủ nên đã đi dạo một chút. Và tôi đã tình cờ nhìn thấy...

Phi Sora ngập ngừng không nói nên lời, rồi bất ngờ ghé sát mặt vào Seol. Mũi cậu nhúc nhích khi ngửi thấy mùi hương hoa hồng từ làn da cô.

"Nè nè! Tôi sẽ giữ bí mật cho hai người, nên làm ơn kể tôi nghe đi! Tôi hứa là sẽ không buôn chuyện đâu mà!"

Cô khịt mũi và nuốt nước bọt, như thể đang thích thú cực độ. Nhưng Seol Jihu tỏ ra bối rối.

"Kể gì cơ?"

"Thì về mối tình vụng trộm của hai người ý! Bà chị đó nổi tiếng là sắt đá, làm sao cậu chinh phục được thế? Hai người hẹn hò từ bao giờ? Đã ấy ấy chưa?"

"Cô nói hẹn hò là sao?"

"Thôi đi! Tôi đã nhìn thấy tất cả mọi thứ. Anh giấu diếm vô ích thôi!" - Phi Sora vênh mặt và bĩu môi.

"Hai người tình tứ thế cơ mà. Đừng có chối! Tôi đã thấy anh úp mặt vào ngực cô ấy như.... gì nhỉ, à, như con chó con!"

"Cô Phi Sora, tôi không biết cô đang nói gì cả".

"Hah!"

Phi Sora khoanh tay, tỏ vẻ thờ ơ.

"Muốn giấu chứ gì. Tôi hiểu, tôi hiểu. Mấy kẻ quan hệ bất chính đều ngoan cố hết!"

Sau khi lườm Seol một cái, cô ta bĩu môi  và quay đi.

"Đừng lo. Chụy đây không thích buôn chuyện đâu mà sợ".

Phi Sora vừa nói vừa phủi mông bước đi.

'Cô ta đang nói cái quái gì vậy?'

Seol Jihu lắc đầu. Cuối cùng, cậu nghĩ rằng Phi Sora chỉ đang trêu chọc mình mà thôi.

Sau đó, cậu tiếp tục khởi động và buộc sợi dây gắn vào mấy khúc gỗ.

Một buổi tập lại bắt đầu.

'Sao hôm nay mình sung sức thế nhỉ??'

Không hiểu vì sao, hôm nay Seol thấy toàn bộ cơ thể nhẹ nhàng và tràn đầy năng lượng.

Chính là nó! Cảm giác năng lượng sôi sục cùng mỗi bước chạy! Cảm giác gột rửa thân thể mỗi khi đổ mồ hôi!

Tuy nhiên…

Vài giờ sau, Seol thực sự cảm thấy có gì đó sai sai. Đây không phải là cảm nhận mơ hồ nữa, mà đó là thực tế.

Đếm khi mặt trời lặn, Seol vẫn cảm thấy sung sức. Vì cạu đã luyện tập mà không nghỉ ngơi một phút nào, đáng lẽ cậu phải nằm vật ra thở hồng hộc rồi cơ.

Nhưng thay vì cảm thấy kiệt sức, Seol Jihu chỉ cảm thấy hơi mỏi một chút.

Đó hoàn toàn là sự thật! Cậu ta càng tập luyện, càng đổ mồ hôi, thì càng thấy khỏe hơn. Như thể một nguồn sức mạnh bí ẩn đang trào dâng từ trong cơ thể và tan ra, hòa vào dòng huyết mạch.

Và khi Seol còn đang bối rối...

[Chỉ số sức bền của bạn tăng từ "Thấp cấp" (Cao) đến"Trung cấp" (Thấp).]

Thấy tin nhắn xuất hiện cùng với âm thanh thông báo, Seol ngơ ngác dừng lại.

'Gì thế này?'

Cậu hoàn toàn sững sờ.

Sức bền là chỉ số vật lý khó nâng cấp nhất.

Tất nhiên, sức bền của cậu cũng được cải thiện, sau nhiều lần bị Agnes đánh bầm dập.

Nhưng chỉ tập luyện thì không thể tăng sức bền được, trừ khi cậu tập đến hộc máu giống như khóa đào tạo lần trước.

Seol Jihu cẩn thận kiểm tra lại cơ thể mình. Và cậu thực sự hoang mang.

'Lại nữa ư?'

Một số chỗ trên thân thể cậu đang trắng ra một cách bất thường. Seol thử chọn lên da mình bằng ngón tay, một lớp da bong ra như rắn lột xác vậy.

Đáng chú ý là, lớp da mới bên dưới dường như đang tỏa ánh vàng.

'Huuh?'

Chưa hết. Seol cảm giác như cơ bắp của cậu ngày càng săn chắc, và cơ thể trở nên linh hoạt hơn nhiều.

Vì nhiều điều kỳ lạ cùng ập đến, nên Seol Jihu quyết định ngồi xuống, khoanh chân lại và chăm chú theo dõi khí lực của mình thông qua kỹ thuật Tu luyện Mana.

Pong, pong, pong, pong!

Nhờ đó, cậu phát hiện ra rằng trái tim anh mình đang hoạt động sung mãn lạ thường. Sau mỗi nhịp đập, một lượng máu khổng lồ được đẩy qua các kinh mạch, như thể đang gột rửa những tạp chất lắng cặn bên trong.

Thật vậy, toàn bộ cơ thể cậu đang sung mãn hơn bao giờ hết.

Đó chưa phải là tất cả.

Trong khi tập trung, Seol thấy rằng các giác quan của mình cũng trở nên nhạy cảm hơn trước

Tiiinng!

["Trực giác" (Thấp cấp) đã phát triển thành "Trực giác" (Trung cấp).]

"Cái gì vậy?"

Lần này, Seol ngạc nhiên đến nỗi hét to lên và mở mắt ra.

"Sao... sao tự nhiên lại thế???"

Tất nhiên, trực giác của cậu không thể trả lời. Nhưng tin nhắn thông báo đã ở ngay trước mặt cậu.

'Chuyện gì đã xảy ra?'

Cậu ấy thậm chí còn chưa tập né tránh các thanh gỗ! Seol Jihu bối rối ôm đầu.

Nhưng sau một khoảnh khắc ngắn ngủi, cậu vội vàng đứng dậy.

Cậu không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra, nhưng cậu có thể chắc chắn một điều.

Cơ thể cậu đều đột nhiên phát triển, với tốc độ phi thường.

Không. Tốc độ phi thường cũng chưa đủ. Phải nói là một cơn bão.

Cậu đang phát triển để trở nên mạnh mẽ hơn.

Seol Jihu sẽ không bỏ lỡ cơ hội này. Cậu không thể ngồi đó và tự bằng lòng với sự phát triển bất thường này. Cậu phải tận dụng nó.

Thế là, Seol tăng số khúc gỗ lên gấp đôi, và đeo mười hai bao cát lên người, rồi lại tiếp tục tập luyện.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn! 

Mục lục

Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1

Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1

Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1

Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1

Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1

Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1

Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1

Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1

Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1

Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1

Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1

Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1

Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1

Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1

Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1

Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1

Chương 139 - Phần 2
Chương 139 - Phần 1

Chương 138 - Phần 2
Chương 138 - Phần 1

Chương 137 - Phần 2
Chương 137 - Phần 1

Chương 136 - Phần 1
Chương 136 - Phần 2

Chương 135 - Phần 2
Chương 135 - Phần 1

Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1

Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1

Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1

Chương 131 - Phần 4
Chương 131 - Phần 3

Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

13 Comments:

  1. Vợ cả a.k.a EX nuôi tốt thế mà :))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ko phải ex đâu :))

      Delete
    2. sao ko phải ex bác, seo yuhui ko phải yoo seonhwa à

      Delete
    3. Vietsub cho em hiểu với mấy bác

      Delete
    4. Spoil: ex của main là người duy nhất sống sót ở bữa tiệc thứ 3

      Delete
    5. Ơ thế seo yuhui thì sao bác :(((

      Delete
    6. Seo yuhui ko phải seonhwa nhé, seonhwa là chiến binh dùng thương luôn

      Delete
  2. Con gà là phượng hoàng gì gì á

    ReplyDelete
  3. Cho ăn con gì mà nhảy cóc mấy bậc vậy kà. Rốt cuộc main mộng du thành thỏ ah

    ReplyDelete
  4. Flone đâu không ra đánh ghen à O.o

    ReplyDelete
  5. Cho ăn phượng hoàng bảo đéo dc buff mới lạ

    ReplyDelete