Seol Jihu vừa dụi mắt vừa bước ra khỏi phòng. Cậu hơi do dự khi nhìn thấy một bóng lưng già nua.
Jang Maldong đang ngồi trên đi văng đọc một tờ giấy. Seol Jihu không biết ông đang đọc gì, nhưng trông mặt ông có vẻ khá chua xót, Seol Jihu cẩn thận hỏi.
“Thầy thức rồi à?”
Jang Maldong quay lại và nhìn thấy cậu, ông từ từ đặt tờ giấy xuống.
“Ta đã mở thư ra đọc rồi. Mấy ngày con đi vắng, đống thư cứ chồng chất lên nhau.”
“Ah, thông tin từ bang hội sát thủ. Tốt quá. Thực ra thì, con mong rằng 2 đứa kia chịu đọc... dù chỉ một tờ thôi.”
“Đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa, ta cũng từng ước như thế. Kết quả là chúng nó mang tiền đi cúng tế để cầu cho ta chết sớm đấy.”
Seol Jihu cười khúc khích, cậu cứ nghĩ Jang Maldong đang đùa cậu, nhưng mặt Jang Maldong thì lại rất nghiêm túc.
Cậu liền từ từ lại gần bàn, và cầm mấy tờ giấy lên.
Gió đã đổi chiều!
Tiêu đề của tờ báo cáo rất ngắn gọn và súc tích. Đôi mắt của Seol Jihu lập tức mở to.
Sự trở lại của Phi Sora (Hàn Quốc). Ngọn lửa tranh chấp, bỗng nhiên gặp phải một cơn gió cực mạnh.
'Nhanh vậy ư?'
Cậu chỉ mới liên lạc với Kim Hannah thôi mà. Seol thực sự khá ngạc nhiên trước tốc độ làm việc của Kim Hannah đấy, cậu liền cắm mặt vào tiếp tục đọc báo cáo.
Hoàng tộc Scheherazade công bố rằng người môi giới là nguồn gốc của tội ác, họ nhanh chóng buộc tội hắn và lập tức trừng phạt. Theo điều tra, người Địa Cầu đã bán thông tin về tàn tích cho cả hai bên là Charlie Haber (Canada).
Hắn ta rằng mình đã phá vỡ điều cấm kỵ của Thiên Đường, nhưng hắn cũng tiết lộ một tin sốc liên quan đến thủ lĩnh của Bạch Hồng Hoa, Bok Jungsik (Hàn Quốc).
Hoàng gia Scheherazade đã xem xét kỹ lưỡng lời khai của hắn và kiểm tra các bằng chứng mà hắn đã giao nộp. Có vẻ họ sẽ sớm ra lệnh triệu tập Bok Jungsik.
Hiện giờ, Charlie Haber đang ở trong tù ở Scheherazade, có vẻ như hắn đã tự nguyện đầu thú để nhận được sự giám sát chặt chẽ của giám ngục của Hoàng gia Scheherazade.
“Đừng vội đánh giá mọi thứ khi con chỉ thấy vẻ bề ngoài” - Jang Maldong nói với giọng điệu khá nặng nề.
"Bản báo cáo này y hệt mấy bài báo lá cải. Vì họ chỉ được tiết lộ một ít thông tin, nên họ đã bịa thêm một số nhận xét chủ quan".
Nghe giọng điệu điềm tĩnh của ông, dường như ông hiểu rằng không có chuyện kẻ môi giới kia tự ra đầu thú. Vì Seol Jihu có liên quan tới sự kiện này, nên cậu hơi ngạc nhiên.
Thực tế thì, ai cũng sẽ nghi ngờ khi thấy kẻ đó xuất hiện. Nhưng một người lão luyện như Jang Maldong dễ dàng hiểu rằng, môt kẻ nào đó đã nhúng tay can thiệp.
Thậm chí, có thể ông đã biết, "kẻ nào đó" chính là Kim Hannah.
"Ban đầu, nó không phải là người như thế..." - Jang Maldong thở dài - “Nó luôn cố gắng mỉm cười khi bị ai khiển trách . Mặc dù nó chưa đủ tài năng thật, nhưng nó luôn đam mê và kiên cường. Ít nhất, nó sống rất có nguyên tắc.”
Seol Jihu nhận ra Jang Maldong đang nói về Bok Jungsik.
“…Phải, nó đã từng sống rất có nguyên tắc.”
Ông lẩm bẩm câu cuối một lần nữa rồi dò dẫm xung quanh tìm cây gậy và đứng khỏi di văng.
Ông bước ra cửa với khuôn mặt cay đắng.
[Cậu biết không, chẳng ai cao quý và đáng kính như ông già Maldong đâu.] –(Chohong)
[Thử tưởng tượng xem. Cậu dành thời gian công sức rồi cả tâm huyết để dạy dỗ các đệ tử, mong rằng một ngày nào đó các học trò của mình sẽ cống hiến cho Thiên Đường. Kết cuộc thì sao? Chúng lao vào chém giết và tàn sát lẫn nhau chỉ vì lợi nhuận.] -(Chohong)
Seol Jihu chợt thét lên: “Ah.”
[Nếu là cậu, cậu sẽ thấy như thế nào? Động não đi chứ.] –(Chohong)
Và cậu vô thức mở miệng.
“Phi Sora….”
“…Phải, nó đã từng sống rất có nguyên tắc.”
Ông lẩm bẩm câu cuối một lần nữa rồi dò dẫm xung quanh tìm cây gậy và đứng khỏi di văng.
Ông bước ra cửa với khuôn mặt cay đắng.
[Cậu biết không, chẳng ai cao quý và đáng kính như ông già Maldong đâu.] –(Chohong)
[Thử tưởng tượng xem. Cậu dành thời gian công sức rồi cả tâm huyết để dạy dỗ các đệ tử, mong rằng một ngày nào đó các học trò của mình sẽ cống hiến cho Thiên Đường. Kết cuộc thì sao? Chúng lao vào chém giết và tàn sát lẫn nhau chỉ vì lợi nhuận.] -(Chohong)
Seol Jihu chợt thét lên: “Ah.”
[Nếu là cậu, cậu sẽ thấy như thế nào? Động não đi chứ.] –(Chohong)
Và cậu vô thức mở miệng.
“Phi Sora….”
Seol giật mình, nhận ra mình đã lỡ lời. Nhưng muộn rồi, Jang Maldong đã nghe được. Cậu đành tiếp tục.
“Thế này thì, Phi Sora đã được chứng minh rằng cô ấy vô tội.”
Jang Maldong dừng lại. Khóe miệng ông hơi nhếch lên.
“Ừm.. Con nói đúng.”
Sau đó, Ông kéo cái mũ mềm của mình xuống để nó che đi đôi mắt đang sầu não.
"Con làm tốt lắm. Nghỉ ngơi đi."
Seol Jihu nhìn chằm chằm vào Jang Maldong đang lặng lẽ bước ra ngoài cửa.
'Mình đã làm tốt ư ?'
*
“Thế này thì, Phi Sora đã được chứng minh rằng cô ấy vô tội.”
Jang Maldong dừng lại. Khóe miệng ông hơi nhếch lên.
“Ừm.. Con nói đúng.”
Sau đó, Ông kéo cái mũ mềm của mình xuống để nó che đi đôi mắt đang sầu não.
"Con làm tốt lắm. Nghỉ ngơi đi."
Seol Jihu nhìn chằm chằm vào Jang Maldong đang lặng lẽ bước ra ngoài cửa.
'Mình đã làm tốt ư ?'
*
Vụ việc này khiến Scheherazade, vốn đang nóng như chảo lửa, liền nhanh chóng hạ nhiệt.
Seol Jihu vẫn rất cảnh giác, cậu tự hỏi liệu Bok Jungsik sẽ làm gì. Tới khi biết kết quả cuối cùng, Seol chỉ có thể bật cười.
Ngay khi nghi phạm Bok Jungsik chống lệnh triệu tập, Hoàng gia Scheherazade đã lập tức tổ chức lục soát tòa nhà của Bạch Hồng Hoa. Tuy nhiên họ không tìm được hắn. Thủ lĩnh của Bạch Hồng Hoa đã bỏ trốn.
Charlie Haber đã thú nhận và cung cấp bằng chứng, Bok Jungsik có kháng cáo hay biện minh gì cũng chỉ tổ rước thêm nhục nhã cho mình mà thôi. Với kinh nghiệm nhiều năm ở Thiên Đường, hắn quyết định cao chạy xa bay.
Với hành động đào tẩu này, hắn đã tự thừa nhận về tội trạng của mình, hắn mất hết sự tín nhiệm từ thành viên trong bang hội.
Và hiển nhiên là những tuyên bố lúc trước của Phi Sora được xem xét lại.
Mặc dù đúng là cô đã cố tình tổ chức cuộc thám hiểm, nhưng bất cứ thành viên nào trong hội đều đã hiểu đó là âm mưu của của Bok Jungsik.
Giờ thì tâm điểm đã rơi vào tên đã bỏ chạy kia, Sora đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.
Ít nhất, cô đã được tuyên bố vô tội.
Và hồi kết của sự việc này đã đến, Hoàng gia Scheherazade ban hành lệnh truy nã Bok Jungsik.
Nhưng vẫn có thứ vượt qua mong đợt của Seol Jihu.
Thứ nhất là Sora đã không né tránh trách nhiệm của mình, thứ hai là giờ cô đã trở thành thủ lĩnh tạm thời của Bạch Hồng Hoa.
Mặc dù cô chỉ nắm vai trò thủ lĩnh tạm thời, nhưng cô vẫn có quyền giải quyết mọi thứ liên quan đến việc này.
Một điều khiến Seol rất ngạc nhiên nữa là 'thủ lĩnh tạm thời' của Bạch Hồng Hoa đã ngay lập tức liên lạc với cậu.
Thứ nhất là Sora đã không né tránh trách nhiệm của mình, thứ hai là giờ cô đã trở thành thủ lĩnh tạm thời của Bạch Hồng Hoa.
Mặc dù cô chỉ nắm vai trò thủ lĩnh tạm thời, nhưng cô vẫn có quyền giải quyết mọi thứ liên quan đến việc này.
Một điều khiến Seol rất ngạc nhiên nữa là 'thủ lĩnh tạm thời' của Bạch Hồng Hoa đã ngay lập tức liên lạc với cậu.
*
Ngay sau khi nhận được cuộc gọi, Seol Jihu lập tức lên đường đến Scheherazade.
Jang Maldong đã nói với cậu về tình hình hiện tại của Bạch Hồng Hoa, những hành động của Phi Sora đã khiến cậu đối mặt với hàng loạt bất ngờ.
Cậu đang mong cô sẽ tái thiết lại Bạch Hồng Hoa sau cơn bão tố, nhưng cô lại ngay lập tức tuyên bố giải tán nó. Như thể cho mọi biết cô không hề nói suông, cô lập tức cho triển khai bằng hành động.
Đối với Seol Jihu, người đang háo hức mong chờ cô gây dựng lại mọi thứ, thì đây chằng phải tin tốt lành gì.
Mặt khác, cậu cũng rất tò mò. Những gì Phi Sora đang làm cứ như một người cố đỡ một con heo đất đang rơi xuống đất, rồi khi đón được nó rồi thì lại đập bỏ nó ngay.
'Sao cô ấy không chịu ngoan ngoãn ngồi một chỗ?'
'Tại sao cô ấy lại tự tay giải tán Bạch Hồng Hoa? Có vẻ không chỉ đơn giản là do tức giận?'
Seol Jihu nghiêng đầu khi bối rối khi bước vào Scheherazade.
Hôm nay, tòa nhà hội Bạch Hồng Hoa vắng tanh vắng ngắt. Chẳng thấy ai ra vào tòa nhà nữa cả, chỉ còn lác đác vài người đi lại trên trong. Thậm chí cả những người đó cũng đang đóng gói hành lý của họ.
Không còn người hướng dẫn, Seol Jihu tự nhớ đường đi nước bước và đi quanh tòa nhà.
Phi Sora đang đợi trong phòng họp.
Jang Maldong đã nói với cậu về tình hình hiện tại của Bạch Hồng Hoa, những hành động của Phi Sora đã khiến cậu đối mặt với hàng loạt bất ngờ.
Cậu đang mong cô sẽ tái thiết lại Bạch Hồng Hoa sau cơn bão tố, nhưng cô lại ngay lập tức tuyên bố giải tán nó. Như thể cho mọi biết cô không hề nói suông, cô lập tức cho triển khai bằng hành động.
Đối với Seol Jihu, người đang háo hức mong chờ cô gây dựng lại mọi thứ, thì đây chằng phải tin tốt lành gì.
Mặt khác, cậu cũng rất tò mò. Những gì Phi Sora đang làm cứ như một người cố đỡ một con heo đất đang rơi xuống đất, rồi khi đón được nó rồi thì lại đập bỏ nó ngay.
'Sao cô ấy không chịu ngoan ngoãn ngồi một chỗ?'
'Tại sao cô ấy lại tự tay giải tán Bạch Hồng Hoa? Có vẻ không chỉ đơn giản là do tức giận?'
Seol Jihu nghiêng đầu khi bối rối khi bước vào Scheherazade.
Hôm nay, tòa nhà hội Bạch Hồng Hoa vắng tanh vắng ngắt. Chẳng thấy ai ra vào tòa nhà nữa cả, chỉ còn lác đác vài người đi lại trên trong. Thậm chí cả những người đó cũng đang đóng gói hành lý của họ.
Không còn người hướng dẫn, Seol Jihu tự nhớ đường đi nước bước và đi quanh tòa nhà.
Phi Sora đang đợi trong phòng họp.
Sau lời chào ngắn gọn, Seol ngồi xuống đối diện Sora và mở lời.
“Nơi này giờ vắng nhỉ!”
“Tôi bảo người đi đi rồi.” - Phi Sora nói thoáng qua - “Tất cả lính đánh thuê đã hủy bỏ hợp đồng của họ. Một số người thì đã rời đi, một số thì vẫn ở lại để chuyển giao hợp đồng sang chỗ khác.”
Giọng cô trầm xuống dần: “Chúng tôi phải rời đi trong ngày hôm nay.”
Seol Jihu tưởng đã nghe nhầm.
“Tôi đã đàm phán xong với PAX. Hoàng gia Scheherazade sẽ tịch thu mảnh đất này, nên chúng tôi cũng chẳng thể làm gì nữa cả. Tiền từ những hợp đồng chuyển nhượng lúc trước, tài sản chung của hội và tòa nhà này sẽ thuộc về PAX”.
“Sao cô phải làm đến mức này?”
“Nghiêm túc thì, sự cố lần này vẫn chưa kết thúc. Trong Thiên Đường, để có thể đi đến một hợp đồng là cực kỳ quan trọng, nó khó khăn hơn anh tưởng nhiều.”
Phi Sora do dự một rồi tiếp tục.
“Và sự thật là cũng do tôi cố tình đi thám hiểm trước.”
"Nhưng…."
“Không có nhưng nhị gì cả. Đáng lẽ tôi đã bị buộc tội giết người rồi. Chà, nghiêm túc thì tôi đúng là đồ vô liêm sỉ khi tham lam như vậy, nhưng tôi thực sự không muốn những chuyện này xảy ra một chút nào.”
Phi Sora khoanh tay.
“Nếu PAX cố chấp áp đặt hình phạt của họ cho chúng tôi, mọi chuyện sẽ rắc rối hơn nhiều. Nhưng do tên khốn Bok đó đã bỏ trốn, họ miễn cưỡng chấp nhận lời đề nghị này của tôi. Họ cũng hiểu điều này thôi mà. Giải quyết những chuyện này một cách êm đẹp tốt hơn nhiều so với việc lăn lội trong bùn chỉ để sở hữu được tôi. Mà... Tại sao nãy giờ anh cứ nhìn chằm chằm tôi như vậy thế??”
“Chỉ là, tôi hơi bất ngờ thôi.”
"Là sao cơ?"
Lông mày của Phi Sora nhếch lên.
“Tôi không nghĩ cô lại giải tán Bạch Hồng Hoa.”
Rồi cậu hỏi một cách rụt rè: “Đây có phải là… Trả thù không?”
Phi Sora khịt mũi: “Trả thù ư? Tôi không nghĩ là tên khốn đó dám bén mảng lên Thiên Đường lần nữa. Tôi cá là giờ hắn đang khá bận rộn để tìm chỗ trốn trên Trái Đất đấy.”
Đó là sự thật, Pax là tổ chức có tầm ảnh hưởng tới cả quốc tế, nghe thôi đã sợ rồi.
“Không hẳn là tôi không nuối tiếc gì cả. Chỉ là...” - Phi Sora gõ gõ nhẹ lên mặt bàn - “Tôi đã gia nhập Bạch Hồng Hoa từ những ngày đầu tôi vào Thiên Đường. Tôi đã có biết bao các kỷ niệm cả vui lẫn buồn rồi cả tồi tệ với nó nữa.”
“….”
“Dù có yêu hay ghét thì tôi và Bạch Hồng Hoa đã lớn lên cùng nhau. Nhờ có tôi nó mới được như ngày hôm nay, nên tôi nghĩ mình có quyền chấm dứt chuỗi ngày đau khổ này của nó."
Từ những giờ thống thiết của Sora, cậu có thể cảm nhận được tình cảm mà cô dành cho Bạch Hồng Hoa sâu đậm đến nhường nào. Cậu bình tĩnh hỏi lại.
“Tôi nghĩ cô có thể bắt đầu lại mà. Với tư cách Thủ lĩnh của Bạch Hồng Hoa".
"Không." - Phi Sora từ chối thằng thừng - "Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Không bao giờ."
Cô nhấn mạnh.
"Đây là dấu chấm hết."
'Dấu chấm hết?'
Nghe có vẻ cô đã dồn nén rất nhiều đau đớn khi nói ra từ này, Seol liền gật đầu không tọc mạch thêm nữa.
“Vậy thì, bao giờ cô sẽ đi.?”
“À, hôm nay là ngày cuối cùng ở đây rồi. Ngay khi cuộc đàm phán kết thúc, tôi sẽ rời đi ngay.”
Seol yên lặng.
'Cô gái này....'
'Sao cô ấy lại kiên định như thế? Cứ như một cái máy ủi vậy'
Thấy Seol đần mặt ra, Sora tưởng rằng cậu đang lo lắng cho mình, Phi Sora nhún vai cười gượng..
“Có gì mà phải lo lắng nhỉ. Nhìn kinh nghiệm với cấp độ của tôi đây nè, anh nghĩ tôi không tìm được chỗ nương thân mới sao? Tôi đã chọn được chỗ rồi...Mà chờ đã, tại sao tôi phải nói với anh những điều này?"
Cô càu nhàu nhưng khá nhỏ nhẹ, sau đó cô cho tay vào túi lấy 2 tờ giấy ra. Cô lia chúng sang, chúng từ từ rơi xuống trước mặt cậu.
Tiếp theo là một cây bút bay sang.
Seol đón lấy cây bút, cậu lôi 2 tờ giấy ra đọc và hỏi lại.
“Ở đây viết "đồng sở hữu"là sao?"
“Chính là vậy đó. Tên khốn Bok đó là người kiếm ra 2 chị em Yi Seol-Ah và Yi Sungjin, nhưng tôi mới là người bỏ điểm thành tựu ra để mua được họ về đây.”
Kể từ khi Bok Jungsik từ bỏ mọi thứ và bỏ trốn, quyền sở hữu hai chị em Yi thuộc về Phi Sora. Nghe cô giải thích xong, Seol Jihu cảm thấy khá nhẹ nhõm.
Dù một vật nằm lăn lóc trên đường, cậu cầm nó về trong khi chủ của nó chưa vất đi, đó là phạm tội. Tương tự như vậy, ngay cả khi Seol Jihu mang anh chị em đi cùng, nếu đột nhiên chủ hợp đồng xuất hiện và tuyên bố quyền sở hữu của hắn ta với hai chị em kia, cậu chẳng thể làm gì hắn.
Giờ cậu đang có cơ hội, tốt hơn hết là nên tập trung tới vấn đề này.
Và đúng như Sora nói, đàm phán là một quá trình rất quan trọng.
“Vậy thì phí chuyển nhượng như th…”
“Tôi không cần nhiều!” - Phi Sora trả lời nhanh chóng - “Anh thấy đấy, nơi này trống hoác rồi. Miễn là anh đừng hạ giá xuống quá nhiều, tôi sẽ chấp nhận bất cứ giá nào mà anh đưa ra.”
Cô mím môi rồi tiếp tục.
“….Nếu tôi có thời gian và cơ hội để suy nghĩ, tôi sẽ trao họ cho anh miễn phí, nhưng giờ anh thấy đấy, tôi sắp gia nhập Cái Bang được rồi. Dù sao thì trước đây Carpe Diem từng chuẩn bị để chiêu mộ họ rồi phải không? Tôi sẽ chấp nhận nó miễn là anh đừng đi quá giới hạn là được.”
“Mn…Cô cần tiền để tìm một nơi mới sao?”
"Không, không phải như thế đâu" - Phi Sora nhắm mắt rồi vuốt ngược tóc lên - “Đây là chuyện riêng mà. Anh thực sự muốn nghe sao?”
“Cái đó sẽ giúp tôi định giá dễ hơn.”
Nghe điều này, Phi Sora thở dài.
"Cũng không có gì. Chỉ là…."
Cuối cùng, cô không còn sự lựa chọn nào khác và phải nói ra.
“Chúng tôi đã có một lời hứa với nhau. 18 người chúng tôi cùng đến từ một quốc gia, cho nên hễ có ai hi sinh và trở về Trái Đất, chúng tôi sẽ chăm sóc người đó.”
Điều này khiến làm Seol Jihu cực kỳ bất ngờ.
“Đúng là họ đã mất đi ký ức về Thiên Đường, nhưng nó cũng không cần thiết lắm, chúng tôi đã là bạn và sẽ mãi mãi là bạn, làm vậy chẳng có gì sai, đúng không?”
“Điều đó đúng,…nhưng họ đã lên Thiên Đường lâu như vậy, chẳng lẽ họ không tiết kiệm được chút nào ư?”
"Cái đó phụ thuộc vào nhiều thứ. Nó căn cứ trong từng trường hợp khác nhau. Muốn mang thứ gì về Trái Đất, anh cũng cần điểm đóng góp. Mà điểm đó không dễ kiếm lắm đâu".
Nói xong, Phi Sora im lặng.
Seol Jihu nhìn chằm chằm Phi Sora, càng nhìn cậu lại càng hứng thú. Cậu tiếp tục quan sát cô ti mỉ, có vẻ cô đang hờn dỗi.
Cô gái này...
“Thú vị hơn mình tưởng!!”
"Anh vừa mới nói gì cơ?" - Phi Sora nheo mắt.
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Mục lục
Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1
Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1
Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1
Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1
Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1
Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1
Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1
Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1
Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1
Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1
Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1
Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1
Chương 139 - Phần 2
Chương 139 - Phần 1
Chương 138 - Phần 2
Chương 138 - Phần 1
Chương 137 - Phần 2
Chương 137 - Phần 1
Chương 136 - Phần 1
Chương 136 - Phần 2
Chương 135 - Phần 2
Chương 135 - Phần 1
Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1
Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1
Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1
Chương 131 - Phần 4
Chương 131 - Phần 3
Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1
“Nơi này giờ vắng nhỉ!”
“Tôi bảo người đi đi rồi.” - Phi Sora nói thoáng qua - “Tất cả lính đánh thuê đã hủy bỏ hợp đồng của họ. Một số người thì đã rời đi, một số thì vẫn ở lại để chuyển giao hợp đồng sang chỗ khác.”
Giọng cô trầm xuống dần: “Chúng tôi phải rời đi trong ngày hôm nay.”
Seol Jihu tưởng đã nghe nhầm.
“Tôi đã đàm phán xong với PAX. Hoàng gia Scheherazade sẽ tịch thu mảnh đất này, nên chúng tôi cũng chẳng thể làm gì nữa cả. Tiền từ những hợp đồng chuyển nhượng lúc trước, tài sản chung của hội và tòa nhà này sẽ thuộc về PAX”.
“Sao cô phải làm đến mức này?”
“Nghiêm túc thì, sự cố lần này vẫn chưa kết thúc. Trong Thiên Đường, để có thể đi đến một hợp đồng là cực kỳ quan trọng, nó khó khăn hơn anh tưởng nhiều.”
Phi Sora do dự một rồi tiếp tục.
“Và sự thật là cũng do tôi cố tình đi thám hiểm trước.”
"Nhưng…."
“Không có nhưng nhị gì cả. Đáng lẽ tôi đã bị buộc tội giết người rồi. Chà, nghiêm túc thì tôi đúng là đồ vô liêm sỉ khi tham lam như vậy, nhưng tôi thực sự không muốn những chuyện này xảy ra một chút nào.”
Phi Sora khoanh tay.
“Nếu PAX cố chấp áp đặt hình phạt của họ cho chúng tôi, mọi chuyện sẽ rắc rối hơn nhiều. Nhưng do tên khốn Bok đó đã bỏ trốn, họ miễn cưỡng chấp nhận lời đề nghị này của tôi. Họ cũng hiểu điều này thôi mà. Giải quyết những chuyện này một cách êm đẹp tốt hơn nhiều so với việc lăn lội trong bùn chỉ để sở hữu được tôi. Mà... Tại sao nãy giờ anh cứ nhìn chằm chằm tôi như vậy thế??”
“Chỉ là, tôi hơi bất ngờ thôi.”
"Là sao cơ?"
Lông mày của Phi Sora nhếch lên.
“Tôi không nghĩ cô lại giải tán Bạch Hồng Hoa.”
Rồi cậu hỏi một cách rụt rè: “Đây có phải là… Trả thù không?”
Phi Sora khịt mũi: “Trả thù ư? Tôi không nghĩ là tên khốn đó dám bén mảng lên Thiên Đường lần nữa. Tôi cá là giờ hắn đang khá bận rộn để tìm chỗ trốn trên Trái Đất đấy.”
Đó là sự thật, Pax là tổ chức có tầm ảnh hưởng tới cả quốc tế, nghe thôi đã sợ rồi.
“Không hẳn là tôi không nuối tiếc gì cả. Chỉ là...” - Phi Sora gõ gõ nhẹ lên mặt bàn - “Tôi đã gia nhập Bạch Hồng Hoa từ những ngày đầu tôi vào Thiên Đường. Tôi đã có biết bao các kỷ niệm cả vui lẫn buồn rồi cả tồi tệ với nó nữa.”
“….”
“Dù có yêu hay ghét thì tôi và Bạch Hồng Hoa đã lớn lên cùng nhau. Nhờ có tôi nó mới được như ngày hôm nay, nên tôi nghĩ mình có quyền chấm dứt chuỗi ngày đau khổ này của nó."
Từ những giờ thống thiết của Sora, cậu có thể cảm nhận được tình cảm mà cô dành cho Bạch Hồng Hoa sâu đậm đến nhường nào. Cậu bình tĩnh hỏi lại.
“Tôi nghĩ cô có thể bắt đầu lại mà. Với tư cách Thủ lĩnh của Bạch Hồng Hoa".
"Không." - Phi Sora từ chối thằng thừng - "Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Không bao giờ."
Cô nhấn mạnh.
"Đây là dấu chấm hết."
'Dấu chấm hết?'
Nghe có vẻ cô đã dồn nén rất nhiều đau đớn khi nói ra từ này, Seol liền gật đầu không tọc mạch thêm nữa.
“Vậy thì, bao giờ cô sẽ đi.?”
“À, hôm nay là ngày cuối cùng ở đây rồi. Ngay khi cuộc đàm phán kết thúc, tôi sẽ rời đi ngay.”
Seol yên lặng.
'Cô gái này....'
'Sao cô ấy lại kiên định như thế? Cứ như một cái máy ủi vậy'
Thấy Seol đần mặt ra, Sora tưởng rằng cậu đang lo lắng cho mình, Phi Sora nhún vai cười gượng..
“Có gì mà phải lo lắng nhỉ. Nhìn kinh nghiệm với cấp độ của tôi đây nè, anh nghĩ tôi không tìm được chỗ nương thân mới sao? Tôi đã chọn được chỗ rồi...Mà chờ đã, tại sao tôi phải nói với anh những điều này?"
Cô càu nhàu nhưng khá nhỏ nhẹ, sau đó cô cho tay vào túi lấy 2 tờ giấy ra. Cô lia chúng sang, chúng từ từ rơi xuống trước mặt cậu.
Tiếp theo là một cây bút bay sang.
Seol đón lấy cây bút, cậu lôi 2 tờ giấy ra đọc và hỏi lại.
“Ở đây viết "đồng sở hữu"là sao?"
“Chính là vậy đó. Tên khốn Bok đó là người kiếm ra 2 chị em Yi Seol-Ah và Yi Sungjin, nhưng tôi mới là người bỏ điểm thành tựu ra để mua được họ về đây.”
Kể từ khi Bok Jungsik từ bỏ mọi thứ và bỏ trốn, quyền sở hữu hai chị em Yi thuộc về Phi Sora. Nghe cô giải thích xong, Seol Jihu cảm thấy khá nhẹ nhõm.
Dù một vật nằm lăn lóc trên đường, cậu cầm nó về trong khi chủ của nó chưa vất đi, đó là phạm tội. Tương tự như vậy, ngay cả khi Seol Jihu mang anh chị em đi cùng, nếu đột nhiên chủ hợp đồng xuất hiện và tuyên bố quyền sở hữu của hắn ta với hai chị em kia, cậu chẳng thể làm gì hắn.
Giờ cậu đang có cơ hội, tốt hơn hết là nên tập trung tới vấn đề này.
Và đúng như Sora nói, đàm phán là một quá trình rất quan trọng.
“Vậy thì phí chuyển nhượng như th…”
“Tôi không cần nhiều!” - Phi Sora trả lời nhanh chóng - “Anh thấy đấy, nơi này trống hoác rồi. Miễn là anh đừng hạ giá xuống quá nhiều, tôi sẽ chấp nhận bất cứ giá nào mà anh đưa ra.”
Cô mím môi rồi tiếp tục.
“….Nếu tôi có thời gian và cơ hội để suy nghĩ, tôi sẽ trao họ cho anh miễn phí, nhưng giờ anh thấy đấy, tôi sắp gia nhập Cái Bang được rồi. Dù sao thì trước đây Carpe Diem từng chuẩn bị để chiêu mộ họ rồi phải không? Tôi sẽ chấp nhận nó miễn là anh đừng đi quá giới hạn là được.”
“Mn…Cô cần tiền để tìm một nơi mới sao?”
"Không, không phải như thế đâu" - Phi Sora nhắm mắt rồi vuốt ngược tóc lên - “Đây là chuyện riêng mà. Anh thực sự muốn nghe sao?”
“Cái đó sẽ giúp tôi định giá dễ hơn.”
Nghe điều này, Phi Sora thở dài.
"Cũng không có gì. Chỉ là…."
Cuối cùng, cô không còn sự lựa chọn nào khác và phải nói ra.
“Chúng tôi đã có một lời hứa với nhau. 18 người chúng tôi cùng đến từ một quốc gia, cho nên hễ có ai hi sinh và trở về Trái Đất, chúng tôi sẽ chăm sóc người đó.”
Điều này khiến làm Seol Jihu cực kỳ bất ngờ.
“Đúng là họ đã mất đi ký ức về Thiên Đường, nhưng nó cũng không cần thiết lắm, chúng tôi đã là bạn và sẽ mãi mãi là bạn, làm vậy chẳng có gì sai, đúng không?”
“Điều đó đúng,…nhưng họ đã lên Thiên Đường lâu như vậy, chẳng lẽ họ không tiết kiệm được chút nào ư?”
"Cái đó phụ thuộc vào nhiều thứ. Nó căn cứ trong từng trường hợp khác nhau. Muốn mang thứ gì về Trái Đất, anh cũng cần điểm đóng góp. Mà điểm đó không dễ kiếm lắm đâu".
Nói xong, Phi Sora im lặng.
Seol Jihu nhìn chằm chằm Phi Sora, càng nhìn cậu lại càng hứng thú. Cậu tiếp tục quan sát cô ti mỉ, có vẻ cô đang hờn dỗi.
Cô gái này...
“Thú vị hơn mình tưởng!!”
"Anh vừa mới nói gì cơ?" - Phi Sora nheo mắt.
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!
Mục lục
Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1
Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1
Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1
Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1
Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1
Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1
Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1
Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1
Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1
Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1
Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1
Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1
Chương 139 - Phần 2
Chương 139 - Phần 1
Chương 138 - Phần 2
Chương 138 - Phần 1
Chương 137 - Phần 2
Chương 137 - Phần 1
Chương 136 - Phần 1
Chương 136 - Phần 2
Chương 135 - Phần 2
Chương 135 - Phần 1
Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1
Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1
Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1
Chương 131 - Phần 4
Chương 131 - Phần 3
Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1
Ôi đm thằng main
ReplyDelete