Khát vọng trở về - Chương 180: Phút cuối cùng của một Anh hùng - Phần 2


Lúc này, tiếng vó ngựa, tiếng vũ khí lạnh lẽo va chạm hay tiếng thét đau đớn của những người lính vang vọng trong thung lũng đã chấm dứt.

Nhưng chỉ trong khoảng ngắn ngủi, khi những tiếng rên rỉ của những người bị thương vang lên, đến lượt các Linh Mục la hét ồn ào như chợ vỡ.

Họ đang làm việc hết công suất để sơ cứu một cách nhanh chóng, quá nhiều người bị thương, ai cũng bận rộn chạy đi chạy lại, kết quả là ai cũng gọi nhau để lấy đồ nọ và làm chuyện kia và dẫn đến một màn cứu thương tập thể ầm ĩ.

Seo Yuhui đi xuống từ đỉnh Bình Minh, da cô nhạt đến nỗi cứ như cô vừa bị rút hết máu vậy.

Nhìn những thành tích mà cô đạt được từ trận chiến này, điều này cũng không có gì lạ.

Cô đã giam cầm hàng chục tên Nosferatu suốt một thời gian dài, những con quái vật mà sức chiến đấu của mỗi con ngang với cả một tiểu đoàn quân đội loài người. Không những thế, cô còn phải sử dụng các kỹ năng bảo vệ liên tục cho Seol từ khoảng cách xa khi cậu đánh nhau với Chastity Thô Tục.

Nếu là Seo Yuhui trong quá khứ, cô sẽ không thể làm được điều này, thậm chí còn không dám nghĩ đến. Nhưng giờ cô đã lên cấp, lại có được 2 cổ vật linh thiêng từ Seol, mọi chuyện trở nên khả thi hơn nhiều.

Nhưng, điều đó không có nghĩa là cô ấy không nhận hậu quả gì.

Mặc dù lúc đó cô chỉ muồn nằm dài ra đất và ngủ một giấc, nhưng cô biết điều đó là không thể. Các Linh Mục đã bận rộn trong trận chiến, nhưng họ lại càng bận hơn sau khi trận chiến kết thúc.

Điều quan trọng hơn lúc này, cô phải xác nhận rằng người đó còn sống.

“Anh ấy đang ở đâu….!!”

Cô bắt đầu chạy quanh ngó nghiêng một cách điên cuồng, cô chỉ tìm một người, nhưng nhiều người thấy cô chạy tới liền gọi lớn.

“Cô Seo Yuhui!”

“Làm ơn, cô Seo Yuhui, làm ơn cứu người này trước...”

Hàng tá người chạy lại chỗ cô và cầu xin bằng cách hét lên ầm ĩ, chỉ trong chốc lát, cô đã bị đám đông vây kín, cô thở hổn hển và choáng.

Nhiều người thì bị xé toạch cả chân, người thì cổ lệch sang một bên, người thì co cứng lại, …cô không hiểu tại sao họ lại có thể sống sót sau những vết thương như vậy.

“Phép “Hồi Phục Toàn phần” không hoạt động! Chúng ta cần phép hồi phục cao cấp hơn!”

Mary Rhine hét lên, bên cạnh cô, một người phụ nữ nằm bẹp dưới đất, bị hạ thân nhiệt nhanh chóng do mất máu quá nhiều.

Hầu hết mọi người bị bọn Ký Sinh Trùng hành hạ đến mức chỉ khép miệng vết thương cho họ thôi vẫn chưa đủ. Tất cả đều bị mất máu trầm trọng.

Và Seo Yuhui thì đang đứng ở đó, cô là người duy nhất có khả năng sử dụng nhưng phép chữa trị đỉnh cao vượt xa những người còn lại, cho ai cũng lập tức cáng đồng đội của họ tới chỗ cô.

Seo Yuhui nhìn quanh, mặt cô trở nên rất bối rối, nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại và ngồi xuống nắm tay người phụ nữ.

Tiếp theo, cô nhắm mắt lại và hô vang cầu nguyện.

Dù đã nhận ra một người vài quen thuộc ở đằng xa, nhưng cô không thể làm ngơ trước những người đang bị thương nặng trước mắt mình.

Ngay lúc đó, Bằng Chứng của Chastity và Bằng Chứng của Devotion trong lòng bàn tay cô tỏa sáng.

“…Xin hãy thương xót cho linh hồn của họ…”

Một đôi cánh ánh sáng mở ra sau lưng cô và tỏa ánh sáng rực rỡ.

Thánh Nữ Cấp 8 của Atera
Kỹ Năng: Lãnh Vực của Tu Sĩ Tối Thượng - Đôi Cánh Cứu Rỗi.

Flutter, flutter…( Tiếng vỗ cánh)

Mỗi lần cô vỗ cánh, những chiếc lông vũ chói lòa bay phấp phới lên trên, ngay khi chúng rơi xuống và chạm vào những người đang bị thương kia, họ lập tức ngừng rên rỉ và những vết thương dần lành lại.

Nếu một chiếc chưa đủ, chiếc thứ hai hạ xuống sẽ tiếp tục, nếu chiếc thứ hai vẫn chưa đủ, chiếc thứ ba sẽ hạ xuống thay thế, cứ thế cho đến khi họ tỉnh táo và thoát khỏi cơn nguy kịch.

Cho nên, càng nhiều lông vũ, họ càng được chữa nhanh hơn, ngay cả Agnes, người đang trên ranh giới của sinh tử cũng ho khù khụ và ổn định hơi thở.

Da của Chohong cũng dần trở nên hồng hào, cô dần tỉnh táo hơn.

Các Linh Mục đang buồn thiu lập tức trở nên bừng sáng.

Những lông vũ không chỉ khép miệng vết thương mà nó còn giúp giảm đau, ổn định cơ thể và tâm trí cho người bị thương và cung cấp cho họ chỗ máu đã bị khuyết.

Cơ thể bọn họ đang lạnh ngắt bỗng nhiên trở nên ấm áp.

Tuy họ chưa hồi phục hoàn toàn. Nhưng ít nhất họ đã thoát khỏi tay Tử Thần, cho nên phép hồi phục của các Linh Mục còn lại đã bắt đầu có hiệu quả.

Đây là phép hồi phục cấp cao, nên Seo Yuhui đi lảo đảo và suýt ngã quỵ.

Các Linh Mục gần đó hoảng sợ tới đỡ cô ngay lập tức, nhưng ngay khi vừa được đỡ dậy, cô lập tức lách qua đám đông và đi tiếp.

Ngay lúc đó..

Trong khi cô vẫn đang dồn hết tâm trí để tìm Seol, một người phụ nữ tóc hồng bay lơ lửng trong không trung, tới gần chỗ cô.

Không, cô ấy đang ngất, nhưng cô ấy đang bay trong một đám khói đen.

[Nhanh…, nhanh lên]

Làn khói đen đó thả Teresa xuống cho các Linh Mục và lập tức bay tới chỗ Seo Yuhui.

[Cái vừa nãy!! Là cô đã thực hiện nó, phải không]

“H-H'm?

[Làm ơn!! Giúp tôi!!]

Flone lập tức nâng Seol Yuhui lên.

Seo Yuhui rất bất ngờ, nhưng cô không chống cự. Làn khói đen đó có vẻ không phải kẻ thù, cô ấy đã hạ Teresa xuống rất cẩn thận và hơn nữa cô ấy cũng rất vội vã.

Có vẻ như ai đó đang rất nguy kịch vậy.

Nhìn theo hướng làn khói đen đang bay đến, Seo Yuhui chột dạ:” Có lẽ nào...”

Và nỗi lo lắng của cô ấy đã trở thành sự thật, một cậu thanh niên đang đứng trong vòng tay của Nữ Hoàng Thiêng Liêng từ đằng xa.

Đó là Seol.

Flone bay thấp xuống dần, nhưng gần đến nơi Seo Yuhui đã nhảy xuống trước, gồng hết chỗ sức mạnh còn lại chạy tới chỗ cậu.

“Jihuuuuuu !!!!!!!”

Cô gào to tên cậu tưởng đến thủng phổi, ngay sau đó, tim cô đau quặn lại.

Seol trừng mắt về phía trước, cây thương vẫn đang thủ thế, trông như cậu đang đối mặt với kẻ thù vậy.

Mặc dù cô rất sốc khi thấy như vậy, nhưng cô cũng thở phào, dường như cậu vẫn còn tỉnh táo, vẫn có thể chữa lành cho cậu.

Nhưng nghĩ đến đó, cô bỗng thấy có gì đó sai sai.

Cô cẩn thận lại gần cậu.

Đôi mắt cậu vẫn nhìn về hướng đó, không một chút nhúc nhích.

Phí đó có bầu không khí thoáng đẵng hay trời đẹp sao?

“Jihu?”

Cô gọi tên cậu một lần nữa.

Nhưng miệng cậu không động đậy, ngay cả khi Seo Yuhui đã đứng trước mặt cậu rồi, cậu vẫn không lên tiếng.

Tay cô đột nhiên mất sức.

Tukuk!

Bằng Chứng của Chastity trong tay con còn đang ướt nhẹp vì máu rơi xuống, cô đặt đôi bàn tay run rẩy của mình lên má Seol.

Cơ thể cậu nóng kinh khủng, nó như một lò hơi vậy.

Máu của cậu không lạnh, nhưng…

“…Jihu.”

Cậu không thở.

Cậu không động đậy.

Chỉ có tim còn đập một vài nhịp yếu ớt, còn lại không một dấu hiệu sự sống nào xuất hiện trên cơ thể cậu.

Ngay cả những nhịp đập yếu ớt đó cũng đang chậm dần, nó thưa thớt dần và….

“Kh…Khôn…..Khôngggggggggggg.”

Trong tức khắc, Seo Yuhui vận tất cả chỗ mana còn sót lại và niệm phép phục hồi ngay lập tức.

Vừa niệm phép, cô vừa cố gắng rút cây thương gãy mà bàn tay cậu vẫn siết rất chặt, tháo chiếc áo giáp rách tả tơi và cởi bỏ bộ quần áo đẫm máu.

“!”

Cô trố mắt, sốc toàn tập.

Cô vô thức đưa tay lên miệng, những giọt lệ túa ra.

Tàn khốc, đó là từ mà cô dùng để mô tả cơ thể của cậu bây giờ.

Cơ thể cậu lúc này giống như một tờ giấy thủ công được gấp lại và dùng kéo cắt loạn xạ rồi mở ra.
Tình trạng khủng khiếp của cậu cũng khiến Nữ Hoàng Thiêng Liêng nhắm mắt quay đi, nước mắt tràn ra hai bên khóe mắt.

Lúc này, Seo Yuhui dùng tất cả các phép mà cô có, cô không biết cậu đã bị cắt, đâm, cào và chém biết bao nhiêu lần để đến nỗi tình trạng như thế này.

Giờ cô mới nhận ra được tiền tuyến khắc nghiệt và tàn khốc như thế nào.

Tất cả mọi người ùa đến, đứng xung quanh cô và câm lặng.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục

Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1

Chương 180 - Phần 2
Chương 180 - Phần 1

Chương 179 - Phần 2
Chương 179 - Phần 1

Chương 178 - Phần 2
Chương 178 - Phần 1

Chương 177 - Phần 2
Chương 177 - Phần 1

Chương 176 - Phần 2
Chương 176 - Phần 1

Chương 175 - Phần 2
Chương 175 - Phần 1

Chương 174 - Phần 2
Chương 174 - Phần 1

Chương 173 - Phần 2
Chương 173 - Phần 1

Chương 172 - Phần 2
Chương 172 - Phần 1

Chương 171 - Phần 2
Chương 171 - Phần 1

Chương 170 - Phần 2
Chương 170 - Phần 1

Chương 169 - Phần 2
Chương 169 - Phần 1

Chương 168 - Phần 2
Chương 168 - Phần 1

Chương 167 - Phần 2
Chương 167 - Phần 1

Chương 166 - Phần 2
Chương 166 - Phần 1

Chương 165 - Phần 2
Chương 165 - Phần 1

Chương 164 - Phần 2
Chương 164 - Phần 1

Chương 163 - Phần 2
Chương 163 - Phần 1

Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1

Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1

Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1

Chương 159 - Phần 2
Chương 159 - Phần 1

Chương 158 - Phần 2
Chương 158 - Phần 1

Chương 157 - Phần 2
Chương 157 - Phần 1

Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1

Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1

Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1

Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1

Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1

Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1

Chương 150 - Phần 2

Chương 150 - Phần 1


Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

6 Comments:

  1. Xời main chết thế đéo nào đc ¯\_(ツ)_/¯ lại có phép màu giúp main sống thôi ¯\_(ツ)_/¯

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cho dù sống lại nhưng chắc phải trả một cái giá cho sự hồi sinh đó. Ví như lúc đầu main hồi sinh quay ngược đã đổi lấy chiến công và lời thệ ước hoàng gia. Cho nên....hồi sau sẽ rõ :))

      Delete
  2. Tiếp ad ơi vs thanks nhóm dịch!

    ReplyDelete
  3. Làm ớn thuốc.....ư...ư..

    ReplyDelete
  4. Hk cht đc đâu cht lsf end đấy

    ReplyDelete