Khát vọng trở về - Chương 180: Phút cuối cùng của một Anh hùng - Phần 1

Trong khoảnh khắc cuối cùng đó, Seol không thể nghe được gì.

Cậu không thể nghe những tiếng nổ ầm ầm của mặt đất, cũng không thể nghe tiếng quằn quặt của tên Chúa Tể ma cà rồng kìa. Nhưng thị giác của cậu vẫn nhìn rõ cảnh một vệt dài trên cơ thể hắn, nó đã tách cơ thể hắn ra làm hai.

Ngay sau đó, tầm nhìn của cậu run rẩy dữ rội, cơ thể khổng lồ của hắn đổ rầm xuống một cách chầm chậm. 

Hắn đổ xuống trong ba giây, nhưng cảm giác cứ như ba mươi giây vậy, nhưng cuối cùng, Diligence Bất Diệt cũng nằm im trên mặt đất.

Không, hắn vẫn chưa gục.!!!!

Chỉ nhìn thấy hắn, Seol lập tức nghĩ hắn đang giả vờ gục, chỉ vừa nhìn thoáng qua đôi mắt hắn, cậu lập tức nổi điên và cơ thể của cậu lập tức lao vào hắn như một thói quen, trong tâm trí của cậu bây giờ, chỉ có dòng chữ quyết không cho hắn cơ hội hồi phục chạy qua. Cậu quyết tâm không cho hắn đứng lên một lần nào nữa.

Và trong khi cậu đang suy nghĩ như vậy, cậu không nhận ra ngọn thương đã cắm vào trái tim hắn từ lúc nào. 

Hình ảnh Ian lướt qua tâm trí cậu. 

Bỗng nhiên, cơ thể khổng lồ của Diligence Bất Diệt phát sáng. 

Nó tỏa sáng dữ dội một lúc rồi cháy rụi thành đám tro tàn, những cơn gió lớn lùa qua thổi tung đám tro bay đi khắp thung lũng. 

Ngay cả khi cơ thể hắn đã tan biến như vậy rồi, Seol vẫn giương thương thủ thế với cả đống tro trước mặt, đôi mắt cậu hoài nghi trong giây lát, giờ cậu đã nhận ra cậu mất thính giác, nói chính xác: tai cậu đã bị điếc. 

Đang đứng giữa chiến trường ác liệt, nhưng cậu có cảm giác như đang đứng ở đồng không mông quạnh vậy, xung quanh cậu yên lặng như tờ. Cậu sực cười khi chẳng thể nghe thấy điều gì, và cậu cười một cách đau đớn vì không thể nghe giây phút cuối của tên Diligence Bất Diệt .

 “…..”

….Thực ra cậu đã nhận ra.

Giống như ngôi sáo đột nhiên sáng chói rồi vụt tắt, ngay sau khi chứng kiến cái chết của Diligence Bất Diệt, một ngọn lửa cháy bùng lên trong cơ thể cậu một cách dữ dội. 

Đến lượt cơ thể của cậu phải trả giá.

Cậu không thể nghe, nhưng vẫn có thể cảm nhận được, cảm giác thứ gì đó trong cơ thể cậu bắt đầu nứt ra, một cái, hai cái rồi vô số cái, hàng loạt các vết thương đồng loạt xuất hiện xâu xé từ bên trong cơ thể cậu, và nó đau đến đến mức như đang bị sẽ ra làm hàng trăm mảnh. 

Sau thính giác, đến lượt thị giác. 

Tầm nhìn của cậu lập tức bị tách nhỏ ra như mắt ruồi giấm rồi bắt đầu chồng chéo vào nhau vừa nhòe vừa chập chờn như cái ti vi hỏng rồi cuối cùng là đen kịt. 

Kế đến là cơ bắp, nó bị xé tạch ra từ nách, sau đó là các cơ quan trong cơ bắt đầu quằn quại và rung chuyển dữ dội, chân và bắp đùi cứ như sắp nổ tung, múi cơ đùi rung chấn mạnh mẽ như cái máy rung ở phòng gym. 

Nó giống như dòng nước vừa đập vỡ tan sức cản của một con đập hay một con sóng vừa đánh tan mạn một con tàu, từ con tàu hay con đập kia, sinh lực tuôn ra như suối. 

Bỗng nhiên, cảm giác đau đớn bỗng dần nhạt nhòa. 

Đó không còn là tín hiệu cảnh báo cho cậu nữa. 

Nó là tín hiệu của sự kết thúc, là một thông báo hiển nhiên sẽ xảy ra. 

Thực ra thì, điều này đáng lẽ phải xảy ra từ lâu rồi.

Mặc dù Seol có nguồn mana khổng lồ và sức mạnh ý chí vô bờ bến, nhưng đây vẫn là dấu chấm hết cho cậu.

Điều Răn Vàng.

Cậu đã đi ngược lời lời răn của nó, cậu đã tạo ra nguyên nhân, giờ cậu phải gánh chịu hậu quả. 

Dấu hiệu của khoảnh khắc đó có vẻ đã đến, luồng khí xanh lam ghê rợn xuất hiện, Seol không ngừng lại, cậu vẫn khập khiễng bước từng bước trong màn đêm tĩnh mịch của đôi mắt đã hỏng và đôi tai đã liệt. 

Cậu cúi đầu nhắm mắt lại một cách bình tĩnh.

Một cái chết, đó là điều chắc chắn. 

Cậu đã sẵn sàng với nó ngay từ đầu.

Cứ cho là cậu có ý chí chiến đấu trở lại, thì không còn là do đám tro của tên Diligence Bất Diệt đang nằm trên mặt đất kia nữa, mà là do cậu. Cậu đã sẵn sàng để chết trong trận chiến này và, không thể mong đợi hơn, cậu đã hoàn thành nó một cách xuất sắc. 

Đúng là cậu không còn gì để hối tiếc nữa, nhưng nếu đứng im ở đây chờ chết thì thật xấu hổ, cậu lập tức đứng thủ thế giương thương, dù chẳng còn gì để có thể cảm nhận kẻ thù đang tới nữa. 

Đúng vậy, nơi đây, chỗ cậu đang đứng này là một chiến trường, cậu sẽ chọn cách chết oai hùng nhất. 

Nhưng cái chết đang dần đến với cậu.

Chỉ một lúc sau, cậu không thể đứng vững nổi nữa, cậu buộc phải chống cây thương xuống đất và đứng nghiêng mình dựa vào nào, cậu cố giữ vững tư thế đó, cậu muốn chọn cách chết một cách kiêu hãnh như Edward Newgate trong One Piece.

Bản năng dường như đang nói với cậu, cậu phải tỉnh táo và đứng vứng vì hai chỉ huy của kẻ địch đang tới. Tâm trí cậu nhắc nhở chúng chắc chắn sắp xuất hiện.

Một ánh sáng lạnh lẽo đột nhiên lóe qua trong bóng đêm của đôi mắt đã mờ kia. 

Ngay lập tức, Seol xiết chặt tay vào cây thương và đứng thằng người lên, chân đứng rộng ra để có thể đứng vững nhất có thể. 

Cậu hét lên một tiếng lớn với ý chí kiêu hãnh của hình, nhưng thay vào đó, máu trào ra từ miệng chứ không phải tiếng hét.

Nhưng Seol thậm chí còn không nhận ra điều đó, sau đó cậu lập tức vung thương.

Ngay sau đó, có gì đó bất ngờ xảy ra.

Cây thương trong tay cậu vốn chỉ tỏa ánh sáng yếu ớt với chút ý chí sống còn còn sót lại. Thế nhưng, với nỗ lực của Seol, cây thương lập tức văng lên không trung, tỏa ánh hoàng kim ra bốn phương tám hướng. 

Boom, boom, boom, boom…! 

Hàng loạt các vụ nổ diễn ra trên cánh đồng, nó xảy ra từ những chiếc lồng ánh sáng.

Lũ Nosferatu nổi điên lên khi Chúa Tể của chúng chết đi, chúng điên cuồng lao vào thành những chiến lồng để đập phá, nhưng con nào con nấy đều nổ mạnh và cháy rụi.

"Cái…Cái g…!"

Humility Khó Coi cưỡi trên lưng con ngựa hắc ám hướng ánh mắt tới những tên  Nosferatu đang cháy rụi kia.

“Thằng con hoang chết tiệt…”

Chastity Thô Tục vừa ủ rũ vừa giận dữ.

Diligence Bất Diệt đã bị tiêu diệt. Ả ta cực kỳ bàng hoàng, điều đó đáng lẽ không thể xảy ra. 

Thậm chí ngay lúc này đây, nguồn năng lượng đang tỏa ra mạnh mẽ ở đó cũng khiến chúng không thể lại gần chỗ Diligence Bất Diệt.

Đó là điều hiển nhiên.

Kiếm Khí Xuyên Tâm là kỹ năng đỉnh cao của những chiến binh đã bước qua cảnh giới nhân loại, tập hợp kiếm khi thuần khiết đến mức Trùng Hậu Đế Vương cũng không thể coi thường. 

Cộng thêm sức mạnh trừ tà từ Tinh hoa của Soma, kiếm khí đó có thể dễ dàng thiêu cháy cả các Chỉ Huy như Chastity hay Humility.

"Chết tiệt. Ta đoán chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác rồi.”

Humility Khó Coi nguyền rủa, ngay lập tức, cơ thể hắn phát sáng. Hắn cũng sử dụng Hóa Thần.
Một bộ giáp đen tuyền cứng cáp hiện lên bao bọc cơ thể Humility Khó Coi, Chastity Thô Tục đau đớn nhắm mắt lại. 

Như một con chó giãy chết, hắn đang cố làm hết những gì còn có thể.

Một Chỉ Huy bị tiêu diệt, một Chỉ Huy giải phóng thần tính để cường hóa. 

Giờ thì Humility Khó Coi cũng không thể tham gia phòng thủ Pháo Đài Tigol nữa, thậm chí có lẽ hắn phải tĩnh dưỡng một thời gian dài nữa cơ.

Kế hoạch rút về gấp đã bị hủy hoạt rồi, giờ lại thiếu hai chỉ huy. 

Chastity thực sự bế tắc.

Pháo Đài Arden, vốn là một cái bánh ngọt cho chúng xâu xé, bỗng nhiên chúng lại chính cái bánh ngọt đó cắn lại. 

Nhưng giờ chưa phải kết thúc.

Seol giờ đang suy sụp, hắn muốn dồn toàn bộ sức lực còn sót lại để tiếp cận cậu, ít nhất, chúng vấn có thể hoàn thành được mệnh lệnh của Nữ hoàng, ít nhất, chúng có thể gỡ gạc được chút gì đó. Nếu chúng còn lãng phí thời gian, quân tiếp viện chắc chắn sẽ đến kịp. 

Nếu chúng làm được đều đó, một kết cục thảm họa có thể sẽ đến với loài người. 
“Huap!”

Humility Khó Coi giải phóng toàn bộ sức lực trong người, một cơn bão năng lượng tà ác bay quanh hắn khiến cả thung lũng bắt đầu chấn động. 

Ngay lập tức, hắn quất ngựa lao tới, hướng thanh kiếm vào thẳng bức rào chắn đang hiện ra xung quanh Seol. 

Hắn khá ngạc nhiên khi Hóa Thần của hắn đang ở trạng thái khá bình thường, hắn vừa chiến đấu chống lại ba Chấp Chưởng Giả và Nữ Hoàng Thiêng Liêng. Chắc do hắn không nhận nhiều vết thương không nhận nhiều vết thương chí mạng như Diligence Bất Diệt.

Mặc dù vậy, đúng là sức mạnh thần thánh từ Hóa Thần đã buff thanh kiếm của hắn lên sáng chói và nồng nặc mana, nhưng khi vừa lao vào Seol, thanh kiếm lập tức bị đánh bay, hắn và ngựa bị đẩy ngược ra đằng sau, một áp lực quy mô chưa từng có đang xuất hiện trước mặt hắn. 

“Thì ra là như vậy.”

Giờ thì Humility Khó Coi đã hiểu tại sao một con người phàm như Seol lại có thể  hủy diệt cả chỉ huy kiên cường nhất của chúng - Diligence Bất Diệt. 

Đây không phải là may mắn, mà là kỹ năng. Một kỹ năng cực kỳ khủng bố.

"Sao gã trai này lại sở hữu kỹ năng kinh hoàng như thế?"

Nhưng may cho hắn, Seol chỉ đứng yên ở đó, có vẻ như cậu đã mất hết lý trí, khuôn mặt trông có vẻ điên loạn. 

Điều gì sẽ xảy ra nếu cậu đang tỉnh táo?

Humility Khó Coi lập tức rùng mình, sống lưng hắn lập tức lanh toát khi nghĩ tới điều đó, hắn nghiến răng trong bất lực. 

“Keeeeu!”

Hắn gầm lên trong uất hận và nhặt kiếm lên đâm vào rào chắn mana liên tục, sau một lúc, lưỡi kiễm của hắn gãy đôi. 

Nhưng hắn không bỏ cuộc, hắn dồn thần tính vào thanh kiếm, đâm mạnh về phía trước, cuối cùng, thanh kiếm cũng lọt vào bên trong rào chắn vào đâm vào bụng Seol. 

Koong. 

Khi thanh kiếm xuyên qua người Seol và găm cậu vào vách đá, cơn bão kiếm khí hoàng kim xung quanh hắn cũng dừng lại.

Thấy Humility Khó Coi tiếp cận được Seol, Chastity lập tức hành động.
“Đây mà là một thằng sắp chết sao?”

Ả vừa phấn khích vừa lao vun vút xuống chỗ Seol. Khi đó, Humility Khó Coi vừa rút lại thanh kiếm gãy vừa bàng hoàng. 

Hắn lập tức tóm lấy gáy của Chastity Thô Tục và dúi ả xuống đống tro tàn của Diligence Bất Diệt.

Chastity Thô Tục giật mình, ả còn chưa kịp nói, một cây thương vàng chói lao sượt qua mũi ả, ả không hề nghe thấy một chút âm thanh hay cảm nhận được sự chuyển động nào trong không khí của nó, nếu không có Humility Khó Coi, ả đã đi đời. 

Và ngay sau đó, hảm ả rớt xuống. Một cú nổ cực lớn sau khi cây thương lao vào mặt đất.
"Gì…thế …này ?."

Một giọt máu lăn dài từ mũi ả, chảy xuống cái miệng còn đang há hốc kia. 

Cậu thanh niên tưởng như đã chết kia đột nhiên đứng dậy và lao cả người lẫn thương về phía ả một cách bất giờ.

Đó là đón đánh cuối cùng của cậu, cậu đã đặt vào nó bẳng cả trái tim và tâm hồn của mình.

Cú ném mạnh đến mức khi Hàn Băng Thương va chạm với mặt đất, nửa đầu cây thương đã bị phá hủy hoàn toàn, vỡ vụn ra thành từng mảnh. 

“Uh… uh….”

Những mảnh vụn thép lạnh lẽo đó vẫn đang rơi rải rác xung quanh cơ thể Chastity Thô Tục. Ả ngồi sụp xuống đất, mặt bất thần run sợ, són một chút nước gì đó ra quần. 

Ả cố gắng điềm tĩnh lại, ả biết rằng nếu chỉ cần suy ngẫm ngẩn ngơ chút nữa, tâm trí ả sẽ lập tức hỗn loạn. 

“Ha….”

Humility Khó Coi nhìn kẻ thù, mặt hắn tái mét không một giọt máu.

Nhưng trái ngược lại với hắn, mặt Seol ướt đẫm máu. Không chỉ vậy, từ đầu đến chân, cậu như người vừa tắm trong bể máu vậy. 

Đôi mắt cậu liếc sang chúng một cách lạnh lẽo, không rõ cậu làm cách nào mà có thể cảm nhận được vị trí của chúng dù đã bị mù và điếc. Nhưng lúc này, trông cậu như một con ác quỷ thực sự. Danh Hiệu Ác Quỷ Chiến Trường đúng không ngoa. 

“Làm thế nào mà….?”

Humility Khó Coi lắc lư cái đầu lâu của hắn, thấy Seol vẫn đứng yên, hắn mới hoàn hồn. 

Ngay sau đó, hắn huých vào nạnh Chastity Thô Tục, ả còn vẫn chưa hoàn hồn được như hắn, ả vẫn đang nhìn chằm chằm Seol với đôi mắt hết hồn và sững sờ. 

“Đi thôi!!”

“Hử!!! Nhưng…còn hắn….”

Seol đứng yên đó, đang sẵn sàng tư thế tấn công. Chastity tái mặt lại, lén lút quay mặt đi để tránh ánh mắt lạnh lẽo của cậu.

“Diligence Bất Diệt nói đúng. Sinh mạng của tên nhân loại này đã đến hồi kết rồi. Hắn chỉ đang phản xạ dựa một chút kích thích từ trong không khí.” 

“Đ-Điều đó?? Không thể nào!!”

“Kiếp trước ta đã từng thấy vài lần rồi. Trường hợp này là cực hiếm, cực cực kì hiếm. Nói chung, giờ thì chúng ta đừng chọc vào tổ ong nữa.”

Nhưng Humility còn chưa nói xong câu, Chastity Thô Tục đã giang cánh ra bay trước rồi. 

Ả không suy nghĩ một chút nào cả bay vội đi, mặc kệ cả Humility còn đang run rẩy giải thích. Chỉ giây lát sau, ả đã bay khỏi thung lũng. 

Ả chạy trốn như điên như dại vậy, cố phóng một cách nhanh nhất có thể.

Humility Khó Coi cũng không khác gì, mắt lập tức chạy lại chỗ con ngựa hắc ám của hắn và phi như điên. 

Vừa rời khỏi thung lũng, hắn cay đắng nhìn lại. 

3 Chỉ Huy hùng mạnh, một vạn quân lính tinh nhuệ với 10 con Quái Ổ tiến tới tấn công Pháo Đài Arden. 

Nhưng đến khi chạy ra khỏi thung lũng, chủng chỉ còn một tốp nhếch nhác, lôi thôi. 

Một trận chiến thảm họa. Nghĩ lại những hình ảnh hào hùng khi chinh phục Đế Chế cùng Trùng Hậu Đế Vương khi xưa, Humility Khó Coi nuốt nước mắt trong đau đớn và nhục nhã. 

“Sao hắn vẫn….”

Trước khi rời hẳn khỏi thung lũng, hắn ngoái đầu quay lại lần cuối. 

Seol vẫn đứng yên ở đó, nửa cây thương còn lại vẫn đang nắm chặt trên tay, mắt trừng trừng tỏa ra ánh nhìn chết chóc.

Humility Khó Coi lập tức rợn tóc gáy khi nhìn thấy ánh mắt đấy, hắn lập tức quất ngựa phi vội, lâu lâu hắn lại ngoái lại sau lưng, hắn có cảm giác chỉ cần chậm một chút là con quỷ đó sẽ xuất hiện sau lưng hắn, hoặc là cây thương kia sẽ bay đến tặng hắn một lỗ. 

Con ngựa tội nghiệp của hắn cứ thế ăn roi cho đến khi hắn đã chạy đến phương trời nào không biết. 

“Whew….”

Chỉ khi chạy cách xa khỏi thung lũng, con ngựa mới ngừng ăn roi và hắn thì thở phào nhẹ nhõm. 

Ngay cả hắn cũng không biết mình còn thở hay không, hắn vẫn chưa hoàn hồn hẳn, hắn còn không dám nghĩ đến cái ảnh mắt vừa nãy của con quỷ đó. 

Nhưng hắn đã biết chắc một điều, hắn đã sống. Lần đầu tiên trong đời, hắn biết cảm giác nhẹ nhõm khi vừa chạy thoát khỏi cái chết nó như thế nào. 

Tốp tàn quân thấy chủ tướng vọt ngựa phi trước như thế, đứa nào đứa nấy tái mét mặt mày, lao nhao đuổi theo.


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục

Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1

Chương 180 - Phần 2
Chương 180 - Phần 1

Chương 179 - Phần 2
Chương 179 - Phần 1

Chương 178 - Phần 2
Chương 178 - Phần 1

Chương 177 - Phần 2
Chương 177 - Phần 1

Chương 176 - Phần 2
Chương 176 - Phần 1

Chương 175 - Phần 2
Chương 175 - Phần 1

Chương 174 - Phần 2
Chương 174 - Phần 1

Chương 173 - Phần 2
Chương 173 - Phần 1

Chương 172 - Phần 2
Chương 172 - Phần 1

Chương 171 - Phần 2
Chương 171 - Phần 1

Chương 170 - Phần 2
Chương 170 - Phần 1

Chương 169 - Phần 2
Chương 169 - Phần 1

Chương 168 - Phần 2
Chương 168 - Phần 1

Chương 167 - Phần 2
Chương 167 - Phần 1

Chương 166 - Phần 2
Chương 166 - Phần 1

Chương 165 - Phần 2
Chương 165 - Phần 1

Chương 164 - Phần 2
Chương 164 - Phần 1

Chương 163 - Phần 2
Chương 163 - Phần 1

Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1

Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1

Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1

Chương 159 - Phần 2
Chương 159 - Phần 1

Chương 158 - Phần 2
Chương 158 - Phần 1

Chương 157 - Phần 2
Chương 157 - Phần 1

Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1

Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1

Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1

Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1

Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1

Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1

Chương 150 - Phần 2

Chương 150 - Phần 1


Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

3 Comments:

  1. Kakaka...mất ý thức a vẫn bá bá vler

    ReplyDelete
  2. Đúng con ông tác giả. Thanks nhóm dịch nhiều nhé vì đam mê và nhiệt huyết.

    ReplyDelete