Khát vọng trở về - Chương 195: Ai cũng có quà - Phần 1

Sau khi được thăng cấp lên High Ranker, Seol đã quyết định ngừng việc sử dụng Dấu Ấn Thiêng Liêng.

Lý do là cậu quyết định thay đổi kế hoạch tăng trưởng của mình theo lời khuyên của Jang Maldong. 

Cậu đã từ bỏ ý tưởng phát triển nhanh chóng, để khỏi lãng phí những bình Thần dược Thiêng Liêng quý giá, và quyết định thăng tiến từ từ, từng bước một để đạt hiệu quả cao nhất.

Đầu tiên, Seol quyết định chú tâm vào việc hồi phục chỉ số. Đây sẽ là vấn đề ưu tiên hàng đầu của cậu. Mặc dù Cửa sổ trạng thái cho biết, chỉ số của cậu chỉ bị tụt tạm thời nhưng nếu cứ để mặc trong một thời gian dài, chỉ sổ sẽ tụt giảm vĩnh viễn.

Ban đầu, cậu khôi phục chế độ tập luyện bằng những bài tập chạy nhẹ nhàng. Đó cũng là lúc cậu hiểu tại sao lão sư lại chú trọng đến việc nghỉ ngơi đến như vậy.

Sau khi nghỉ ngơi đầy đủ, cơ thể cậu đã đủ sức quay lại với những bài tập khó. Không lâu sau, Seol lại tiếp tục lao đầu vào việc hồi phục nốt đống chỉ số của mình.

Tất nhiên, việc Seol hồi phục nhanh như vậy cũng phụ thuộc rất nhiều vào sự chăm sóc hết lòng và tận tụy của Seo Yuhui. Trong khi seol không biết phải làm gì, thì Seu Yuhui lại là người giàu nhất thiên đường trong lĩnh vực dược liệu và y học.

Cứ 3-4 ngày Seo Yuhui lại mời cậu đến ăn tối , mang cho cậu những món ăn được làm từ nguyên liệu quý hiếm, thúc đẩy quá trình hồi phục diễn ra nhanh hơn. 

Nhờ những món ăn này, càng ngày seol càng khỏe mạnh hơn, cơ bắp săn chắc trở lại, huyết mạch lưu thông bình thường, da dẻ hồng hào, thậm chí quá trình này còn diễn ra khi cậu đang ngủ .

Hôm nay cũng như vậy.

Seo Yuhui xuất hiện ngay khi Seol vừa tập luyện xong và đưa cho cậu 1 bữa ăn xa xỉ mà ai nhìn thấy cũng nuốt nước bọt vì thèm thuồng.

Măm măm, măm măm

Seo Yuhui nhìn Seol ăn như một con lợn, nhưng mắt cô hoàn toàn lơ đãng.

'Mình có nên nói ra không nhỉ' -  Seo Yuihui thầm nghĩ.

"Uhm, Jihu..."

Seol Jihu đang cắm mũi vào bát thức ăn, nghe thấy thế liền ngẩng lên.

"Vâng?"

"Mm… Uhm…" - Seo Yuhui ngập ngừng.

"Những món quà mà cậu tặng noona ngày trước, cậu lấy nó từ đâu vậy?"

"Oh, ở cửa hàng Victoria Secret trong một Trung tâm thương mại. Kích cỡ của chúng được đo đạc chính xác, cúp ngực cũng chia thành nhiều loại chi tiết và thiết kế của chúng cũng đẹp nữa"

'Dành cho Noona á??'

Seo Yuhui giữ lại những nghi ngờ trong lòng. Cô ấy lập tức nghĩ: 'Cậu ấy đang nói thật á?', rồi lại tự trả lời: 'Không, chắc cậu ấy chỉ đùa thôi'.

Nhưng có vẻ như, linh cảm của cô ấy đã đúng.

Trong khi đó, Seol Jihu tròn mắt nghiêng đầu như muốn hỏi: “Có chuyện gì vậy?“ 

Seo Yuhui bối rối. Cô không thể chất vấn một người đang nhìn cô ngây thơ vô tôij như thế được,

"Um... Chắc là khó lắm nhỉ... Tìm size của noona cũng mất nhiều thời gian đúng không?"

"À không, hoàn toàn không. Em biết rõ gần như mọi thương hiệu đồ lót nước ngoài ở Hàn Quốc, uhm, rõ như lòng bàn tay vậy.“

Seol khoe khoang như thể cậu là một doanh nhân thành đạt đang khoe khoang về việc sở hữu một đội ngũ tình báo kinh tế.

"Chị hiểu rồi … thật đáng ngạc nhiên" - Seo Yuhui nói với giọng vô hồn.

Không hiểu được cảm giác của Seo Yuhui , Seol Jihu sung sướng mỉm cười trước lời khen của của cô ấy. Sau đó , cậu ấy đột ngột hỏi:

"Tại sao chị lại hỏi thế ? Nó không vừa với chị à? Hay là không hợp?"

"Mm… không phải như vậy…  nó hơi bị chật một chút"

Ngay lúc đó, sự tự tin trên mặt Seol chợt biến mất

"Không, không thể nào như vậy được"

"Không thể nào!!"

Cậu ta nói vậy là sao? Thế nó phải như nào mới được?

"Em đã chọn lựa kĩ lắm rồi, em đã cân nhắc mọi sự lựa chọn và mua cái tốt nhất rồi mà..."

Những lời thì thầm của Seol lộ rõ vẻ bối rối

Seo Yuhui chợt nhắm mắt lại. Có vẻ như cậu ấy đã nói đúng. Mặc dù cái áo lót hơi chật một chút, nhưng cũng không đến nỗi khó chịu.

Còn lại, mọi thứ rất hoàn hảo. Từ màu sắc cho đến thiết kế đều phù hợp, và quan trọng hơn, chiếc áo này hỗ trợ một cách tuyệt vời khi giảm đi gánh nặng trên vai cô.

(Trans: ngực to quá cũng khổ nhé)

Cũng vì thế nên cô rất muốn hỏi.

'Cậu mua nó từ đâu?'

'Tại sao cậu lại biết đc size của noona'

vân vân và mây mây… 

Và cuối cùng cái quan trọng nhất là: 'Tại sao cậu lại đi tặng đồ lót cho noona !?'

"Xin lỗi, lẽ ra em nên hỏi Noona trước khi mua" - Seol ngập ngừng gục đầu.

'Ôi chúa ơi, cậu ta vừa bảo là cậu ấy nên hỏi mình trước khi mua kìa!'

Seo Yuihui nhìn Seol một cách buồn bã. Cô thực sự băn khoăn: 'Cậu ấy đang cố tán tỉnh mình à'

'Chẳng lẽ lại dạy cho cậu ta một bài học? Về ý nghĩa của việc mua đồ lót?????'

Cuối cùng, cô ấy cúi đầu và chỉ lẩm bẩm một mình.

Một tiếng thở dài sâu thẳm dâng lên từ tận đáy lòng và thoát ra khỏi miệng cô.

'Làm thế nào để cậu ấy trở thành người lớn đây??'

(Edit: Seo Yuhui thường xuyên phàn này về chuyện Seol Jihu quá trẻ con. Lần này cũng vậy, cô thầm nghĩ "làm sao để main trở thành người lớn". Tuy nhiên trong trường hợp này, tác giả lại chơi chữ. Suy nghĩ của cô ấy dễ khiến người ta hiểu sai =)) Thôi cc bạn cứ tưởng tượng đi nhé).

*

Những thành viên khác của Carpe Diem cũng bắt đầu quay lại trong khi Seol đang luyện tập để phục hồi chỉ số.

Người đầu tiên trở lại là cung thủ thép Marcel Ghionea. Anh ấy quay lại thiên đường đúng 2 tuần kể từ lúc trở về Trái Đất, không sai một ngày nào.

Người tiếp theo là hai chị em nhà Yi. 

Và trùng hợp thay, ngày Seol Jihu phục hồi chỉ số cũng là ngày mà thành viên cuối cùng quay trở lại.

Nhưng người đó không phải Hugo, mà là Chohong . Cô ấy đã quay về sau một tour du lịch hoành tráng vòng quanh Châu Âu và đem quà về cho mọi người.

Chohong sung sướng cầm lấy món quà mà Seol tặng lại cho cô, sau đó vui vẻ lên phòng của mình và mở quà. 

Ngay sau đó, Chohong cô chạy ào ra, vẻ mặt đầy thỏa mãn.

Phi Sora đang nằm ườn ra uống bia trên chiếc sofa, thấy Chohong nhìn chằm chằm vào Seol Jihu.

Nhìn nét mặt Chohong, Phi Sora chợt nhận ra Chohong cũng nhận được một món quà y như cô ấy.

"Này, món quà của cậu xịn phết. Nó vừa khít với mông tôi, lại còn mềm mại êm ái nữa!"

"Chuẩn quá phải không? Cô là một chiến binh, nên tôi đã chọn một thương hiệu ccó thể co giãn tốt".

Qua ánh mắt của Hugo, dường như anh ấy cũng nhận được một bộ tương tự.

Với khuôn mặt ngơ ngác, Phi Sora bắt gặp ánh mắt của Yi Sungjin ở phía đối diện.

"Yi Sungjin?"

"… Vâng?"

Cậu ấy trả lời bằng ánh mắt vô hồn 

"Có phải cậu cũng nhận được..."

"Quần lót" -  Yi Sungjin trả lời ngay khi Phi Sora vừa dứt lời

"Vậy là cậu cũng..." - Sora choáng váng.

Yi Sungjin gật đầu: "Thì… em chỉ nói cảm ơn và nhận lấy nó thôi. Có vẻ như em không phải ng duy nhất nhận được món quà đó."

"Từ từ , ý cậu là…"

Phi Sora nhíu mày. Cô ấy chợt nghĩ đến Yi Seoh-Ah.

"Không, không thể nào!!!"

Cô ấy là một cô bé, nếu không muốn nói là một nữ sinh cấp ba. Chắc Seol không bại não đến mức tặng thứ đó cho một thiếu nữ dưới 18 tuổi chứ??

"Chị em nhận được một đôi giày thể thao"

Sự nghi ngờ của Phi Sora bị dập tắt ngay lập tức

"Giày thể thao á??"

"Vâng,  là một đôi giày thể thao. Anh ấy bảo không biết tặng chị em cái gì, nên quyết định lấy một đôi giày thể thao".

Yi Sungjin bình tĩnh giải thích

'Vậy anh ta không phải một thằng bại não, hay một đứa bị thiểu năng. Ít ra anh ấy cũng không vượt quá giới hạn'

(Trans: Không như mấy đứa leech truyện của Moonsnovel, xóa credit xong gáy rất to)

Phi Sora thở phào 1 cách nhẹ nhõm . Cô ấy cũng không hiểu tại sao mình lại thở phào như vậy.

Cùng lúc đó , Chohong quyết định lên tiếng sau một khoảng thời gian im lặng

"Này , cậu đã đi thăng cấp chưa ?"

Seol nghẹn ngào. Cậu định hôm sao mới tiết lộ, để làm cho mọi người bất ngờ. Ai dè Chohong đã cướp mất phần quan trọng nhất. 

"Sao? Có gì mà ngạc nhiên thế? Cậu lên cấp 4 rồi, lại còn tích lũy được bao nhiêu thành tựu sau trận chiến đó nữa. Chắc là đi thăng cấp rồi phải không?"
Cậu ủ rũ nói.

"Ừ, tôi lên cấp rồi.

Khi Seol lên tiếng, không hiểu sao, Hugo thộn mặt ra.

Chohong hỏi tiếp :

"Thế , nó tên là gì , nghề nghiệp của cậu ý??"

Seol vươn vai, ưỡn ngực, thẳng lưng và hiên ngang nói:

"Ừm không có gì đặc biệt lắm, tên là Thương thủ Phục hận!"

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã đóng góp bản dịch

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục

Chương 195 - Phần 2
Chương 195 - Phần 1

Chương 194 - Phần 2
Chương 194 - Phần 1

Chương 193 - Phần 2
Chương 193 - Phần 1

Chương 192 - Phần 2
Chương 192 - Phần 1

Chương 191 - Phần 2
Chương 191 - Phần 1

Chương 190 - Phần 2
Chương 190 - Phần 1

Chương 189

Chương 188 

Chương 187 - Phần 2
Chương 187 - Phần 1

Chương 186

Chương 185 

Chương 184 - Phần 2
Chương 184 - Phần 1

Chương 183 - Phần 1

Chương 182 - Phần 2
Chương 182 - Phần 1

Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1

Chương 180 - Phần 2

Chương 180 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

6 Comments:

  1. Lần đầu được ưỡn ngực tự hào nói ra tên của class :)))))
    Thanks nhóm dịch nhiều

    ReplyDelete
  2. tự tin khoe cá tính rồi :)))

    ReplyDelete
  3. lần đầu tiên tự hào khi nói tên class :)

    ReplyDelete
  4. :v lên cấp 6 bị đổi lại ăn l nè :v

    ReplyDelete
  5. Về sau lẻn cấp bà bula cho chữ Ma Nâng vào rồi lo j 😃

    ReplyDelete
  6. Cẩn thận đừng lên cấp 6 vội nhá. TOANG vl đấy 😂😂😂

    ReplyDelete