Khát vọng trở về - Chương 184: Nguyên nhân và kết quả - Phần 2


Đúng lúc đó…

“Được rồi!! Đã hết giờ thăm bệnh nhân!”

Chát!

Tiếng vỗ tay vang lên.

Seo Yuhui bước vào, thấy Seol Jihu mặt đần ra, cô biết cậu đã mệt mỏi như thế nào. Cô lập tức nói rằng cô cần kiểm tra kỹ lưỡng hơn cho cậu, thế là mọi người bắt đầu rời đi như thủy triều rút vậy. 

Tất nhiên, vẫn có những thành phần mặt dày cứ ngồi lỳ ở lại, đó là Teresa và Chohong. 

“Xem ra cậu không bị sốt. Giờ cậu cảm thấy thế nào?” 

“Em không sao! Chỉ hơi mệt chút thôi!” 

“Vậy còn Cửa Sổ Trạng Thái? Cậu có thấy gì đáng chú ý không? Như cấp độ vật lý có giảm xuống chẳng hạn…”

“Đúng là nó có giảm, có ghi chú là ‘tạm thời’. Có vẻ như, khi nào em bình phục là nó bình thường ngay thôi mà.” 

“Vậy thì tốt quá. Bảo sao Elixeer được coi là kho báu hàng đầu ở thế giới này”.

Seo Yuhui vừa thở phào nhẹ nhõm xong, cô lại thở dài đau xót ngay. Trạng Thái của cậu được như vậy, chứng tỏ Elixeer đã phải dốc sạch năng lượng của nó để chữa lành cho cậu.

“Cậu có bị đau ở đâu không? Có chỗ nào thấy không thoải mái không?” 

“À… Em nghĩ là em hơi đói!”

Ngay sau đó, Seol chợt liếc qua những món quà thăm bệnh của mọi người vừa mang đến chất đầy bên cạnh giường. Một cái bánh mỳ trông mềm mềm ló ra, cậu chộp lấy nó luôn. Seo Yuhui lập tức tóm lấy tay cậu. 

"Không được. Dạ dày của cậu đang bị co rút. Giờ cậu ăn linh tinh là đau bụng đấy.”  

“Một chút chắc không sao đâu…” 

“Không là không, trước tiên thì cần rửa sạch dạ dày bằng nước muối đã, sau đó thì mình ăn cháo. Khi xuất viện, noona sẽ cho cưng ăn đủ sơn hào hải vị, được chưa?” 

"Quá được nuôn."

Thấy Seol Jihu cười rạng rỡ, Seo Yuhui rưng rưng.

"…Thôi được rồi, bắt đầu nào, nằm xuống trước đã, cứ nằm thoải mái nhất có thể nhé.” 

Seol lập tức nằm ngửa ra. Linh tính cho cậu biết Seo Yuhui sắp làm gì. 

Seo Yuhui không đơn giản chỉ là cho cậu ăn bổ xung dinh dưỡng và lau rửa cơ thể cho cậu. Sự tận tình của cô vượt xa những chăm sóc cơ bản và thông thường. 

Khi cơ thể nằm im một chỗ trong thời gian dài, cơ bắp sẽ bị teo tóp và trở nên cứng ngắc, cho nên Seo Yuhui ngày nào cũng đến cho cơ thể cậu cử động liên tục để giảm tốc độ teo cơ và ngăn cho chân tay cậu không bị cứng. 

“Thả lỏng cơ thể xem nào.”

Những gì cô ấy đang làm giống như chiropractic. 

(Trans: chiropractic: Vật lý trị liệu.)

Mỗi lần Seo Yuhui nắn vào các khớp hay cơ cậu, một tiếng răng rắc hay cạch cạch lại phát ra. 

'Agh, phê quá!!”

“Vậy ra chị là bác sĩ sao, Noona?”

“Không, chị chỉ có giấy phép về vật lý trị liệu thôi. Giờ thì khoanh tay và nâng người cao lên một chút nào.” 

Seol Jihu ngoan ngoãn làm theo lời cô.

Cậu vừa nâng người lên một tý, Seo Yuhui đã ôm chầm lấy cậu vào hai tay cô dần xiết chặt vào lưng cậu, cô dần đẩy cậu nằm xuống vào càng ngày càng xiết chặt 2 tay hơn. 

Dududuk!

Seol rên rỉ vì dễ chịu, những cơn đâu ở xương và khớp bả vai dần được xoa dịu, các cơ bắp cậu đang rung lên vì được kích thích và sung sướng. 

Nhưng có một thứ làm cậu cảm thấy dễ chịu hơn. 

'Ah….'

Mặt cậu dần trở nên ấm áp hơn, nói đúng hơn là mặt cậu đang áp vào một thứ gì đó ấm áp và kích thích, một cơn buồn ngủ lướt qua. 

“Thật toẹt vời…”

“Whew… hm?”

Seo Yuhui buông cậu ra và lau mồ hôi lấm tấm trên trán, cô cực kỳ bối rối. Mặc dù cô đã buông Seol ra và ngồi thằng dậy, nhưng cậu lại ngồi dậy theo cô, mặt áp vào ngực cô và tận hưởng. 

“Cảm giác này….Quen quá…So coolllllllll.”

Seol sung sướng vùi mặt vào ngực cô, mặt phấn khích như một con sóc đang gặm hạt dẻ vậy, Seo Yuhui bối rối cười gượng, nhưng cô cũng quàng tay ôm lấy cậu và vừa vuốt ve vừa xoa đầu cậu. 

Chohong và Teresa đang đứng ngoài thấy thế nổi điên lên, mắt họ đột nhiên phát ra hàng vạn tia lửa về phía bệnh nhân và bác sĩ kia. Họ lập tức ho lụ khụ như muốn cảnh cáo cả hai. 

Tuy nhiên, Seol mặt dày vẫn cứ vùi mặt vào ngực Seo Yuhui, hay có khi đang phê quá cậu chẳng để ý gì tới bên ngoài, Seo Yuhui cũng tận hưởng cảm giác này, họ cứ như đang bay bổng trong thể giới riêng của mình vậy. 

“E hèm!! Cô Seo Yuhui!! Cô có chắc đây là một phần của việc điều trị không? Cách điều trị nào mà lại yêu cầu cô đi sờ mông anh ấy như vậy? Tôi thật sự không ngờ cô lại là người như thế!!! Tôi- Tôi thật sự rất thất vọng!!”

Một giọng nói sắc bén vang lên.

 “Hey!! Tên kia, bỏ cái mặt của chú ra khỏi đó được rồi đấy, liêm sỉ đâu hết rồi!! Nứ…! “

Chohong đang quát lên thì bất ngờ dừng lại. Tuy nhiên, Seol tỉnh bơ, chuyển từ áp mặt sang áp má vào ngực Seo Yuhui quay sang nhìn Chohong và hỏi. 

“Nứng quá??”

Cậu còn cố cù nhây hỏi lại.

Thấy hai bà la sát kia đằng đằng sát khí, Seo Yuhui cười gượng rồi định cựa người rồi nhổm dậy đi lấy cháo, nhưng Seol lại ôm chặt cô hơn, không chịu buông tay. 

Sau một hồi giằng co với cậu, Seo Yuhui giương cơ trắng đầu hàng kệ cậu, và cứ thế dọn dẹp xung quanh. 

“Do năng lượng sinh mệnh nhỉ?”

Yi Seol-Ah chưa kể cho cậu nghe kỹ về buổi cúng tế, nên cậu hoàn toàn bất ngờ khi Seo Yuhui nói vậy. 

“K-Không đời nào… Vậy…”

“Ổn mà! Không sao đâu.” 

Thấy Seol tò mò như sẵn sàng đào cả căn hầm để tìm câu trả lời vậy, Seo Yuhui thở dài lắc đầu. 
“Cậu đã phục hồi rồi, các hoạt động sinh hoạt hằng ngày cũng không còn khó khăn gì nữa đâu.” 

Và cô ấy kể, một cách thành thật, nhưng cô ấy không nói hết sự thật. Cô đã cắt bỏ rất nhiều phần qua trọng và nói cho cậu ở mức tối thiểu nhất có thể. Cô sợ nếu cô nói hết ra, Seol sẽ ân hận cả đời mất. 

“…Thì cũng có nguy hiểm một chút….Chắc cậu cũng đã có nghe nói rằng Liên Bang cũng chữa trị cho cả Noona rồi nhỉ?” 

“Nghe rồi… Nhưng còn năng lượng sinh mệnh của Noona…?”

Seol Jihu tiếp tục.

“Liệu tuổi thọ của Noona có sao không? Nó có giảm bớt không?” 

Một câu hỏi dễ thương khiến Seo Yuhui không nhịn được cười. 

Seol Jihu ngơ ngác nhìn Seo Yuhui đang cười khúc khích. 

"Thực ra thì không hẳn là như vậy đâu. Noona nói một lần nữa thôi. Noona ổn. Cậu mới là người cần cẩn thận đấy.” 

"Em ư?"

Cô ngừng cười và xoa đầu cậu.

“Chấp nhận năng lượng sinh mệnh từ người khác không dễ dàng đâu. Ví dụ nhá, một người đi cấp cứu vì mất máu, cậu nghĩ anh ta sẽ tỉnh dậy chỉ vì được truyền máu không?”

Cậu lắc đầu.

" Đúng chứ? Máu phải được lưu thông trong huyết quản và phải trở thành một phần của anh ta nữa. Năng lượng sinh mệnh cũng vậy. Giờ thì nó đã phát huy tác dụng và đã làm hoạt động bình thường trong cơ thể cậu, nhưng để nó quen dần và trở thành một phần của cơ thể cậu thì chắc cũng mất nhiều thời gian đấy. Trong thời gian đó, noona nghĩ sẽ có một số tác dụng phụ.” 

“Tác dụng phụ ư?”

“Vừa nãy, cơ thể của cậu tự thôi thúc lao vào bám lấy chị, phải không?”

Seol Jihu nao núng. Sao cô ấy biết?

“Không cần ngại đâu. Đó là một trong các tác dụng phụ thôi. Năng lượng sinh mệnh đó từ noona truyền sang cậu, cho nên chúng đang muốn quay lại với chủ cũ thôi. Thành ra cậu mới hành động như thế, không có gì to tát đâu.” 

Seol Jihu nghiêng đầu. Cậu đã hiểu ý cô, thực ra, nhưng trước khi nhận năng lượng sinh mệnh của cô cậu đã bị cái tự thôi thúc này rồi. 


(Trans: Khuyến cáo anh em một tuần nên tự xử 3 lần để ra đường không làm liều như thằng này nhé)

“Vậy thì điều gì sẽ xảy ra?”

“Vì cậu đã có những ham muốn này, nên đừng kìm nén nó trong lòng làm gì cả, cứ để nó bình thường đi. Có thể nó sẽ mất chút thời gian, nhưng để nó biến mất một cách tự nhiên thì tốt nhất. Nếu cậu cứ kìm nén nó thì chị cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu.” 

“Mình hiểu rồi, vậy là chằng còn cách nào.”

Seol vừa tự ngẫm như vậy vừa thở dài. Sau đó cậu ngại ngùng nhìn Seo Yuhui và mấp máy môi.  

“Xin lỗi noona, chỉ vì em mà…”

Mồm thì nói như vậy, nhưng cơ thể cậu thì sướng rơn. 

Sau tất cả thì.

'”Cuối cùng thì…”

Cậu đã có lý do chính đáng để…. 

(Trans: để làm gì thì anh em tự nghĩ nhé, trong sáng lên nào)

Giống như câu nói, sau cơn bão mọi thứ lại bình thường, giờ những cảm giác khủng khiếp từ cuộc chiến trong cậu đã bị cuốn trôi đi đâu mất. 

“Không, cậu không biết noona đã hạnh phúc như thế nào khi cậu thức đậy đâu.” 

Seo Yuhui ôm chặt lấy Seol Jihu và lẩm bẩm.

“Noona rất vui vì cậu đã sống dậy!! Thật sự đó…”

Thậm chí cô còn áp má mình lên đầu cậu và nhẹ nhàng vuốt ve nó. 

Hai cặp mắt trợn tròn nhìn cặp đôi kia quấn quýt với nhau từ đầu đến đít. 

Chohong nhăn nhó lườm họ rồi khịt mũi. 
“ Haigooo ~”

Teresa tức lộn hết tiết canh lên, cô chửi tục.
“Phắcccccccc.”

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục

Chương 185 

Chương 184 - Phần 2
Chương 184 - Phần 1

Chương 183 - Phần 1

Chương 182 - Phần 2
Chương 182 - Phần 1

Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1

Chương 180 - Phần 2
Chương 180 - Phần 1

Chương 179 - Phần 2
Chương 179 - Phần 1

Chương 178 - Phần 2
Chương 178 - Phần 1

Chương 177 - Phần 2
Chương 177 - Phần 1

Chương 176 - Phần 2
Chương 176 - Phần 1

Chương 175 - Phần 2
Chương 175 - Phần 1

Chương 174 - Phần 2
Chương 174 - Phần 1

Chương 173 - Phần 2
Chương 173 - Phần 1

Chương 172 - Phần 2
Chương 172 - Phần 1

Chương 171 - Phần 2
Chương 171 - Phần 1

Chương 170 - Phần 2
Chương 170 - Phần 1

Chương 169 - Phần 2
Chương 169 - Phần 1

Chương 168 - Phần 2
Chương 168 - Phần 1

Chương 167 - Phần 2
Chương 167 - Phần 1

Chương 166 - Phần 2
Chương 166 - Phần 1

Chương 165 - Phần 2
Chương 165 - Phần 1

Chương 164 - Phần 2
Chương 164 - Phần 1

Chương 163 - Phần 2
Chương 163 - Phần 1

Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1

Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1

Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1

Chương 159 - Phần 2
Chương 159 - Phần 1

Chương 158 - Phần 2
Chương 158 - Phần 1

Chương 157 - Phần 2
Chương 157 - Phần 1

Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1

Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1

Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1

Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1

Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1

Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1

Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1

Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1

Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1

Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1

Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1

Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1

Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1

Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1

Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1

Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1

Chương 140 - Phần 2

Chương 140 - Phần 1


Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

10 Comments:

  1. Sau đó họ làm tình rất nhiều...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Và vài năm sau họ đẻ rất nhiều :)))))

      Delete
  2. Tác giả viết sai kìa sao có tới tận 2 chap 184 phần 1 zợ @@

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ghi tựa đề nhầm đấy ông nội

      Delete
  3. Bn thứ hay ho vầy nè mà lên truyện tranh là banh ta lông chán chết.....

    ReplyDelete
  4. Main sướng quá vậy. 1 dạng của harem đây mà.

    ReplyDelete
  5. Sau lại quên thánh nữ rồi

    ReplyDelete
  6. Ngày nào t cũng xử 5 lần nên ko phải lo đâu ha :))

    ReplyDelete
  7. Tôi cx có vợ r nên k p lo heheh

    ReplyDelete