Khát vọng trở về - Chương 187: Ỷ yếu hiếp mạnh - Phần 2

"Tôi đ*o thể hiểu nổi".

Cô phàn nàn ngay lập tức.

"Không cãi nhau, không đánh đập, không làm cho họ khó chịu. Ok, tôi chấp nhận hết. Nhưng gì cơ? Xin lỗi á? Có cái *** tôi nhé".

Cô bắt đầu đổi giọng.

Seol Jihu nhìn chằm chằm vào Phi Sora với ánh mắt sững sờ.

"Ok, phải rồi, tôi là kẻ tội lỗi. Tôi đã phạm một tội lỗi nghiêm trọng."

Seol Jihu nheo mắt.

"…Cô nói gì?"

Cậu nghiêm giọng hỏi Phi Sora.

"Tôi nói rằng tôi đã phạm một tội lỗi nghiêm trọng! Được chưa!"

Khi Phi Sora hét lên, nhiều ánh mắt đổ dồn về cô. Seol Jihu sững sờ.

"Cô đang nói chuyện theo kiểu 'tôi mới là người cần được xin lỗi' đấy".

"Ở đâu ra? Tôi nói vậy bao giờ? Tất cả những gì tôi muốn hỏi là, tại sao tôi phải khổ sở như thế?"

"Thật hài hước. Nếu cô không muốn khổ sở, tại sao cô lại bắt chị em nhà Yi phải chịu cảnh đó?"

"Vì họ xứng đáng với điều đó!" -  Phi Sora trợn mắt  và hét lên một cách giận dữ.

"Cô..." - Seol Jihu nhíu mày - "Nếu cô không muốn nói chuyện thì thôi, dẹp đi".

"Anh gọi đây là nói chuyện? Đây là một mệnh lệnh mù quáng!"

"Gì cơ-"

"Tôi cố nhịn từ nãy đến giờ, nhưng mà, đm, tôi chịu hết nổi rồi!"

Phew!

Phi Sora thở dài, cố bình tĩnh lại rồi nói tiếp.

"Lũ nhóc đó, chúng nên biết ơn tôi, vì chúng CHỈ phải khổ sở như thế. Tôi biết, vì anh bênh vực chúng, nên anh muốn vỗ về chúng "ôi, bé cưng của anh". Như mà, xin lỗi, tôi đ*o phải anh. Và cả anh nữa, nếu chúng là những người xa lạ, anh có bênh vực chúng như thế không? Đã bao giờ anh nghĩ đến vấn đề của tôi chưa?"

Seol Jihu sững sờ.

Nhưng cậu không phản bác cô. Vì...

[Con khen ngợi con bé hơi nhiều. Nếu con không quen biết nó, con có hành xử như vậy không?]

Jang Maldong từng nói với cậu ấy một câu tương tự.

"Anh bảo, anh hiểu tại sao tôi hành động như vậy. Hiểu cái ***! Anh thì biết cái *** gì!"

Seol Jihu cố kiềm chế, khoanh tay lại và hỏi cô.

"Thế thì, rốt cuộc lý do của cô là gì?"

"Lý do? Mẹ kiếp, nhiều vkl luôn!"

Phi Sora hít một hơi, khoanh tay giống như Seol Jihu, rồi vênh mặt lên một cách ngạo nghễ.

"Trước hết, tôi đ*o thích cách tên khốn Bok đó đưa chúng vào Bạch Hồng Hoa".

"..."

"Đứa chị, ok nó rất ổn, nó phù hợp. Nhưng nó không chịu đến một mình, nó khăng khăng muốn mang theo em trai mình. Kết quả là chúng tôi tốn gấp đôi số điểm đóng góp cần thiết."

"..."

"Còn chuyện lên  cấp 2 chỉ trong ba tháng? Aigooo ~ Tên Bok Jungsik đã đầu tư vào con bé đó hàng đống tiền, nếu nó không lên được cấp 2, thì nó chỉ là một con ngu độn".

"..."
"Rồi sao nữa? Khi tôi băn khoăn rằng không nên đầu tư quá nhiều tài nguyên vào một người chưa có kinh nghiệm, hắn đã bắt tôi đuổi một Cung thủ trong nhóm. Không phải như vậy là bất công sao? Là bất hòa sao?"

Phi Sora thốt ra từng từ rành mạch, như thể cô ấy đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu. Seol Jihu chỉ có thể đứng im lặng lắng nghe.

Cậu biết nội bộ Bạch Hồng Hoa rất lộn xộn. Thông qua những gì Phi Sora nói, có vẻ như Bok Jungsik đã dùng Yi Seol-Ah để gây áp lực với Phi Sora và nhóm của cô, đó là lý do Phi Sora không thích Yi Seol -Ah.

"Nhưng mà, đó không phải lỗi của Seol-Ah..."

"Tôi biết anh sẽ nói thế. Nghe đây. Tôi không cố gắng nói ai đúng ai sai. Tôi chỉ giải thích lý do tại sao tôi không thích cô ấy."

Cô tiếp tục ngay lập tức.

"Ngoài ra, anh tưởng mọi chuyện chỉ có thế thôi ư?"

Phi Sora hít thở vài hơi, rồi lại bắn như súng liên thanh.

"Nếu cô ấy hoàn hảo, tôi sẽ mặc kệ cô ta. Nhưng không, ai mà chả có sai sót? Tôi mắng cô ta vì những sai sót đó, hy vọng cô ta sẽ nỗ lực hơn. Thế rồi sao? Hơi một tý là khóc nhè, hơi một tý là chảy nước mắt, rồi cô ta lại cười xoen xoét khi được người khác vỗ về".

"Ý cô là Seol-Ah không chịu cố gắng hết sức?"

"Hm... cũng có cố gắng đấy, nhưng chỉ là muối bỏ bể. Anh biết mà, Thiên đường không phải chỗ để rong chơi!"

Phi Sora nhìn chằm chằm vào Seol Jihu.

"Anh muốn nghe chuyện gì đó vui nhộn không?"

Khóe miệng cô nhếch lên.

"Anh có nhớ cuộc đàm phán chuyển nhượng không? Tên khốn Bok đó sẵn sàng để họ rời đi, chỉ cần anh nôn ra vài món đồ từ bữa tiệc."

"... Không... không phải thế!"

"Tôi biết chứ. Tên khốn đó, hắn là một chuyên gia lẻo mép như vậy đấy.  Tôi chắc chắn rằng hắn đã nói mấy lời kiểu "trả ơn cho ông nội" hoặc "hy vọng cậu sẽ chăm sóc Seol-Ah và Sungjin". Đó là cách hắn lôi anh vào chuyến thám hiểm chết tiệt đó".

Seol Jihu mặt cứng đờ. Phi Sora nói hoàn toàn đúng.

"Thế đấy. Không phải tôi thù hằn gì với họ. Nhưng tôi cũng chỉ động viên họ được vài lần thôi. Ai mà chịu nổi một kẻ suốt ngày than thở "Sư huynh thế nọ", rồi "Sư huynh thế kia" rồi "Kỳ hướng dẫn thế này", rồi lại "Khu trung lập thế khác". Họ tưởng họ đang đi dã ngoại à?"

Phẹt

Phi Sora một bãi nước bọt xuống đất.

"Ok, bỏ qua những chuyện này. Anh nói xem, tôi đã đánh chúng à? Hay tôi đã chửi rủa xúc phạm chúng??"

"..."

"Theo lệnh của Thủ Lĩnh, tôi đồng ý dùng điểm đóng góp của mình để đưa chúng về - vì đó là quy tắc của bang hội. Nhưng mà, tôi là thành viên cao cấp, là người bỏ công bỏ sức, tôi có quyền nhắc nhở thúc giục hai đứa nó chứ? Thế rồi sao? Bây giờ anh bắt tôi quỳ gối xin lỗi và chuộc tội với hai đứa nó?"

Người ta thường nói, cho đi cái gì thì nhận lại cái đó.

Giả sử Phi Sora đã nói sự thật, và nếu Seol là Phi Sora, cậu sẽ đối xử với chị em Yi như thế nào?

Cậu sẽ làm gì nếu họ liên tục nói, "Sang-Ah Unni thế này" rồi "Sangmin Oppa thế nọ"?

Seol Jihu nhắm mắt lại.

"Ok, tiếp. Anh nói anh thương cảm chúng vì chúng trải qua tuổi thơ vất vả".

"..."

"Mẹ kiếp! Còn tôi thì sao? Tôi cũng khốn khổ như chúng, à không, còn khổ hơn ấy chứ. Thậm chí tôi có thể dành cả đêm nay để kể lể cho anh nghe. Liệu anh có thương tôi không?"

Phi Sora vừa nói vừa bật cười, như thể cô vừa tìm ra thứ gì thú vị.

"Ok, tiếp. Nếu không muốn nói về quá khứ, thì nói về hiện tại đi. Anh nhìn tôi xem! Bang hội của tôi đã biến mất, bạn bè tôi chết trận, tôi nghèo khổ, tôi cô độc không có nơi nào để đi, thậm chí trận chiến đó thôi suýt chết luôn!"

Seol cúi đầu.

Cô nói đúng.

Tuy nhiên, Phi Sora chưa một lần mong ai thương cảm.

Cô kiên trì một mình.

Bởi vì cô ấy đã chấp nhận thực tế. Vì cô ấy đã chọn đánh đổi. Vì cô phải chịu hậu quả cho sai lầm của mình.

Tương tự, với Yi Seol-Ah cũng vậy. Vì Seol-Ah cũng hành xử không đúng, nên cô bé phải chịu hậu quả. Thế nên cô ấy không muốn xin lỗi Yi Seol-Ah.

"Chưa kể, người bạn thân của tôi ở Thiên đường, cuối cùng đã tự tử và tôi phải đi dự đám tang của cô ấy..."

Trong khoảnh khắc tiếp theo, Phi Sora vội vàng ngậm miệng lại, và Seol Jihu quay đầu về phía cô.

"Gì cơ?"

Phi Sora im lặng quay mặt đi chỗ khác. Đôi mắt cô hơi đỏ lên khi cô nhìn chằm chằm vào tường. Cô nhắm mắt lại, và thở dài thườn thượt.

Sau vài phút im lặng

"Thế đấy..."

Phi Sora khụt khịt một chút, rưng rưng nước mắt.

"Tại sao tôi phải xin lỗi chứ? Đừng có đùa!"

Giọng cô cũng run rẩy.

"Đó là cách sống của tôi, ở đây cũng vậy, ở Thiên đường cũng thế..."

Không phải cô ấy mặc cảm tự ti hoặc muốn làm anh hùng chống lại sự bất công.

Đó chỉ là cách sống của cô ấy. Giống như Seol Jihu, Phi Sora có nguyên tắc của riêng mình. Chỉ là nguyên tắc đó không phù hợp với thái độ của Yi Seol-Ah.

"Đó là cách sống của tôi!"

Sau khi lẩm bẩm, cô ấy cầm lấy chai soju và dốc vào miệng.

Seol Jihu không nói nên lời và nhìn chằm chằm vào Phi Sora.

Nếu là ngày xưa, có lẽ cậu sẽ nói Phi Sora là đồ điên, nói những lời giải thích của cô là nhảm nhí.

Nhưng bây giờ, cách suy nghĩ của Seol Jihu đã thay đổi đáng kể.

Trên đời này, đôi lúc cũng có chuyện kẻ yếu ăn hiếp kẻ mạnh. Người ta gọi đó là "hiệu ứng kẻ thua thiệt". Nghĩa là, khi xem xét một vấn đề, người ta thường ưu ái cho những kẻ mà, trông thiệt thòi và yếu đuối hơn.

Nhưng điều này không có nghĩa là kẻ mạnh luôn xấu xa và kẻ yếu luôn tốt bụng.

Seol đã trải nghiệm điều đó trong bữa tiệc.

Nghĩ đến đây, cậu thực sự tò mò.

Bok Jungsik ưu ái chị em nhà Yi như thế, tại sao lại muốn đẩy họ đi? Có chắc là họ bị áp bức không?

Vì rất khó để quyết định ai đúng hay sai, vấn đề đột nhiên trở nên phức tạp hơn rất nhiều.

Seol nhăn nhó. Mặt cậu bây giờ giống hệt mặt admin Trần Lâm của Moonsnovel khi phát hiện ra truyện bị xóa credit vậy.

Cắn môi suy nghĩ một lúc, cuối cùng Seol Jihu bèn cầm lấy chai soju của mình, dốc vào cổ họng, giống như Phi Sora.

**

Ánh nắng chói chang đập vào mắt cậu. Seol Jihu nhíu mày, từ từ mở mắt và rên rỉ.

Trước khi cậu nhận ra rằng chuyện gì đã xảy ra, cậu cảm thấy nôn nao dữ dội.

Cậu đau đớn lăn lộn một lúc lâu rồi mới mở mắt ra, chờ cho cơn chóng mặt lắng xuống. Qua tầm nhìn mờ ảo, cậu có thể nhìn thấy một thứ dài như gối.

Cậu nhớ mang máng rằng hai người đã thi uống rượu, rồi sau đó...

Haizz, cậu không thể nhớ được chuyện gì sau đó.

"..."

Một cơn đau đầu khác ập đến, khiến cậu gục xuống và ôm gối theo phản xạ.

'Kệ điì.'

Cậu ta vùi mặt sâu vào gối, nghĩ thầm,

'Ngủ thêm chút nữa đã'.


Thật kỳ lạ, chiếc gối ấm áp và mềm mại lạ lùng. Ngay khi Seol thốt ra một tiếng rên thỏa mãn thì...

"Ah…."

Một giọng nói ngái ngủ, càu nhàu lọt vào tai cậu.

"Tên ngốc này... Lại nữa à?"

Đôi mắt Seol Jihu trợn tròn như hai con ốc.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục

Chương 187 - Phần 2
Chương 187 - Phần 1

Chương 186

Chương 185 

Chương 184 - Phần 2
Chương 184 - Phần 1

Chương 183 - Phần 1

Chương 182 - Phần 2
Chương 182 - Phần 1

Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1

Chương 180 - Phần 2
Chương 180 - Phần 1

Chương 179 - Phần 2
Chương 179 - Phần 1

Chương 178 - Phần 2
Chương 178 - Phần 1

Chương 177 - Phần 2
Chương 177 - Phần 1

Chương 176 - Phần 2
Chương 176 - Phần 1

Chương 175 - Phần 2
Chương 175 - Phần 1

Chương 174 - Phần 2
Chương 174 - Phần 1

Chương 173 - Phần 2
Chương 173 - Phần 1

Chương 172 - Phần 2
Chương 172 - Phần 1

Chương 171 - Phần 2
Chương 171 - Phần 1

Chương 170 - Phần 2
Chương 170 - Phần 1

Chương 169 - Phần 2
Chương 169 - Phần 1

Chương 168 - Phần 2
Chương 168 - Phần 1

Chương 167 - Phần 2
Chương 167 - Phần 1

Chương 166 - Phần 2
Chương 166 - Phần 1

Chương 165 - Phần 2
Chương 165 - Phần 1

Chương 164 - Phần 2
Chương 164 - Phần 1

Chương 163 - Phần 2
Chương 163 - Phần 1

Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1

Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1

Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

7 Comments:

  1. Là ngực của ai đấy

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chắc của phisora. Còn ai trồng khoai đất đó nữa 😂😂😂😂

      Delete
  2. Thế roì cậu nhớ lại tối đó hai người uống say rồi động phòng hoa trúc ...

    Và thế là cậu thấy toang và rồi ...

    Hết truyện

    ReplyDelete
    Replies
    1. Rồi vài năm sau họ có 1 vài đứa con. Hết truyện

      Delete
  3. Hậu quả của một đêm say XD

    ReplyDelete
  4. Đừng lo anh main đéo làm chi đâu,ko thì tác giả cất công xây dựng nguyên mấy "thuyền" từ trước đến nay đều bay màu vì 1 lý do xàm ko tin đc.

    ReplyDelete