“Hm...”
Anh ta chính là vị tướng tiên phong lúc trước của Haramark, Jan Sanctus. Anh ta phớt lờ đám Linh Mục và tiến thẳng tới chỗ Seol.
Anh mở lời trước.
“Mời anh đi theo tôi. Có người đang đợi anh.”
Đột nhiên lại thêm một lệnh triệu tập khác từ trên trời rơi xuống.
Nhưng Seol không phải là thằng ngốc, cậu thừa hiểu tình huống này.
Jang Maldong thở phào nhẹ nhõm, còn Chohong mỉm cười đặt cây chùy xuống.
Mặt của tên Linh Mục nãy còn đang rất đắc chí, giờ đột nhiên trở nên méo mó. Seol vẫn đang theo dõi phản ứng này của hắn.
Cho nên, cậu không lưỡng lự một giây.
"Tôi sẽ đi."
“Tôi sẽ hộ tống anh.”
Jan Sanctus lịch sự trả lời rồi quay lại.
Ngay lúc đó, tên Linh Mục hét lên.
“Đợi đã. Chúng tôi đến đây theo lệnh của Đức Giám Mục.”
“Đức Giám Mục.?”
Jan Sanctus liếc nhìn tên Linh Mục rồi trả lời cộc lốc.
“Còn tôi đến đây theo lệnh của Hoàng Gia. Tránh sang một bên!”
Anh tuyên bố một cách thẳng thừng, giọng anh có chút gầm gừ đe dọa. Thậm chí anh không ngần ngại lao thẳng vào đội hình đám Linh Mục đang bủa vây kia. Họ lập tức tách sang trái và phải để một đường đi ở giữa.
Ngay sau đám Linh Mục đó, một toán lính Hoàng Gia đã xếp hàng ở đó, một cỗ xe ngựa với tám con ngựa lớn đang đứng bên ngoài.
Một người đàn ông bức ra phía trước xe, ông ta đội vương miện và mặc trang phục lộng lẫy.
Ông ấy là đức vua của Haramark, Prihi.
Trong khi Seol còn đang bối rối, ông khẽ cúi đầu xuống.
“Cảm ơn cậu đã trả lời giấy triệu tập của chúng tôi.”
Dáng vẻ lờ đờ hàng ngày của ông bỗng nhiên mất đi. Seol hoàn toàn rất bất ngờ trước thái độ lịch sự của ông. Đám Linh Mục cứ đứng đấy nhìn Seol đang rời hỏi văn phòng.
“Hah.”
Thấy nhà vua hạ mình ra đón Seol, như thể chào mừng vị anh hùng vừa trở về từ một chiến dịch thắng lợi, tên Linh Mục kia cười khinh khỉnh.
Vua Prihi nhìn thấy hắn như vậy, ông nghiêng đầu hỏi.
“Có vấn đề gì sao? Hử? Nhìn xem các anh đang đối xử như thế nào với một vị anh hùng từ cuộc chiến đi.?”
“Vua của Haramark, ngài đã phái quân lính tới vào đêm qua. Tôi biết ngài cũng đã nắm rõ tình hình.”
Hẳn nói với giọng mỉa mai.
“Ồ! Ý ngươi là về cuộc tấn công sao?”
Prihi nhếch môi.
“Rồi sao? Ta biết rõ tình hình nó như thế nào! Chẳng phải chúng ta đã kết luận rằng chàng trai trẻ này không liên quan tới vụ án sao?”
“Nếu ngài đang nói về kết quả của Kazuki, thì tôi xin nhấn mạnh rằng báo cáo đó chưa đủ độ tin cậy.”
“H'm, ở Haramark này khó mà tìm được Cung Thủ nào khá hơn Ayase Kazuki đấy.”
“Chúng tôi không nghi ngờ gì về kỹ năng của anh ấy cả. Nhưng Hoàng Gia và anh ấy đều khá thân thiết với nghi phạm. Chúng tôi cần xem xét điều đó.”
Một cuộc đấu võ mồm nổ ra, lưỡi của tên Linh Mục múa liên mục.
“Hơn nữa, chúng tôi đã tự điều tra một kết quả có khác biệt lớn so với của anh chàng Cung Thủ kia.”
Mặc dù tên Linh Mục giọng điệu vẫn khá lịch sự, nhưng từ ngữ của hắn đang cố đuổi nhà vua đi.
Prihi cũng hiểu điều này. Ông không dừng lại và mỉm cười.
“Là vậy sao? Nếu thế thì, đó là một vấn đề lớn đấy/”
“Nếu ngài đã hiểu, chúng tôi xin phép sự nhượng bộ từ ngài.”
“Nhượng bộ ư? Nếu hai cuộc điều tra vừa rồi có sự khác biệt lớn đến như vậy, sao chúng ta không ưu tiên tổ chức một cuộc điều tra mới nhỉ?”
“?”
“Sao lại không nhỉ? Ngươi có thể kiếm 1 hay 100 Cung Thủ nữa tới, ta cũng không phiền đâu.”
Đúng vậy, Đền Thờ Luxuria có khả năng làm như vậy nếu họ muốn. Sự tự tin đó của nhà vua đang đặt áp lực lên tâm trí tên Linh Mục. Hắn trừng mắt.
“Ah, về điều đó..”
Prihi tiếp tục nói nhàn nhã.
“Hôm qua chúng ta có nhận được một tin nhắn bất ngờ. Đó là từ Chấp Chường Giả của Superbia. Ông ta bày tỏ lời chia buồn sâu sắc và muốn giúp một tay. Ông ấy nói ông đang rất hứng thú với vụ án đây.”
Khuôn mặt của tên Linh Mục trở nên cứng đờ. Chấp Chường Giả của Superbia đứng trên top của các Cung Thủ, nếu ông ta nhúng tay vào chuyện này, ông ta sẽ nắm quyền tuyệt đối.
“Giờ thì! Nếu! Cuộc điều tra thứ hai của các Cung Thủ mà các ngươi mang đến mâu thuẫn với kết quả điều tra của Chấp Chưởng Giả của Superbia thì sao?”
Prihi lập tức nhìn chằm chằm một cách lạnh lẽo vào tên Linh Mục kia. Nụ cười ngạo nghễ của hắn biến mất. Hắn khẽ cắn môi.
“Sao hả? Ta nói sai gì sao?”
Prihi cười toe toét và đặt tay lên vai Seol.
“Ngài sẽ phải hối hận vì điều này!”
Một giọng nói rành mạch tỏ thái độ thù địch phát ra.
Prihi dừng lại.
“Ngươi nói hối tiếc ư?”
Ông quay lại. Tên Linh Mục hơi nao núng. Seol không thể nhìn được khuôn mặt “đáng yêu”của tên kia vì bị nhà vua đã che mất tầm nhìn. Nhưng cậu vẫn cà khịa.
“Khá lắm cưng!!”
Một giọng nói lạnh lùng tuôn ra.
“Ta nhịn những điều nhảm nhí này nhiều lắm rồi!”
“G-Gì cơ?”
“Đây là Haramark, nhưng ngươi dám đe dọa cả ta tên đất của ta? Ngươi còn dám khinh thường sự lựa chọn của ta?”
Tên Linh Mục sốc ra mặt, Prihi tiếp tục.
“Có giỏi phun câu nữa từ cái mõm đó xem, ta sẽ cho người “đi quá giang” tới hầm ngục của lâu đài luôn.”
Ông gằn giọng.
“Mà cũng không cần thiết. Ta đã mời Taciana Cinzia. Nếu ngươi thích nói nhiều như vậy, ngươi có thể đi nói chuyện với cô ấy!!”
Tên Linh Mục há hốc mồm không nói nên lời. Prihi cười khẩy rồi quay lại đưa Seol lên xe ngựa. Rồi sau đó, cỗ xe khởi hành. Tướng Jan Sanctus dẫn đầu.
Giờ Prihi mới ở riêng với Seol, ông thở dài và tháo vương miện.
“Whew, ngột ngạt ghê! Hẳn cậu đã khó khăn lắm! Dạo này khá bận rộn đấy nhỉ!”
"Vâng! Cũng có một chút! Xin lỗi vì đã liên lụy tới ngài.”
“Không, không, cậu không làm gì sai cả. Với lại. Nhạc phụ giúp con rể của mình thì có gì sai chứ?”
“Xin lỗi, ngài vừa nói gì cơ?”
Seol Jihu mở to mắt và hỏi lại.
“Ta thật sự rất mến cậu.” - Prihi thở dài - “Nhưng ta không hài lòng đâu! Cậu đừng có ăn ốc đổ vỏ như thế.?”
“Xin lỗi ngài, hình như có....”
“Xem kìa! Cậu lại như vậy rồi! Được rồi! Ta sẽ dừng lại.”
Prihi cười lớn.
“Ta đùa chút thôi! Chỉ là Teresa liên tục phàn nàn. Nó còn đuổi cả ta ra khỏi lâu đài đấy!”
'Vậy là công chúa đã nhờ Đức Vua ra tay...'
Chuyện đã đến nước này, Seol bắt đầu mường tượng được bức tranh tổng thể này. Mặc dù cậu không muốn tin, nhưng hàng loạt các sự cố xảy ra hôm qua và hôm này thì có vẻ tồn tại một âm mưu nào đó đang nhằm vào cậu.
Nói thẳng ra, khi bọn Linh Mục bao vây văn phòng lúc sáng nay, cậu cảm thấy mệt mỏi hơn là tức giận và tuyệt vọng. Nếu cậu ở một mình, chắc cậu đã về Trái Đất trong bất lực rồi.
Nhưng cậu không cô đơn.
Trong khi có những tên điên cuồng muốn tấn công cậu, thì cậu lại có những đồng đội tuyệt vọng bảo vệ cậu đến cùng. Đối với cậu, đó là sự an ủi không hề nhỏ.
“Dù sao thì cậu cũng nên có một hay người bạn tốt trong bang hội sát thủ.”
“Ý ngài là sao?”
Prihi lôi một mảnh giấy trong túi ra và đưa cho cậu. Đó là một bản báo cáo tin tức từ một bang hội sát thủ.
Nó được ghi chép khá cẩn thận, Seol đọc tiêu đề.
----Một lần nữa, màn "Đấu tố Anh Hùng" lại tái diễn----
Seol Jihu liếc nhìn Prihi. Nhà vua đang nhìn ra ngoài của sổ.
Sau một hồi im lặng
"…Ta xin lỗi."
Cảm thấy ánh mặt của cậu thanh niên, Prihi cay đắng nói với cậu.
“Ta rất tiếc, đó là tất cả những gì ta có thể làm cho cậu.”
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Mục lục
Chương 198 - Phần 2
Chương 198 - Phần 1
Chương 197 - Phần 2
Chương 197 - Phần 1
Chương 196 - Phần 2
Chương 196 - Phần 1
Chương 195 - Phần 2
Chương 195 - Phần 1
Chương 194 - Phần 2
Chương 194 - Phần 1
Chương 193 - Phần 2
Chương 193 - Phần 1
Chương 192 - Phần 2
Chương 192 - Phần 1
Chương 191 - Phần 2
Chương 191 - Phần 1
Chương 190 - Phần 2
Chương 190 - Phần 1
Chương 189
Chương 188
Chương 187 - Phần 2
Chương 187 - Phần 1
Chương 186
Chương 185
Chương 184 - Phần 2
Chương 184 - Phần 1
Chương 183 - Phần 1
Chương 182 - Phần 2
Chương 182 - Phần 1
Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1
Chương 180 - Phần 2
Chương 180 - Phần 1
Nhóm dịch ra cháp như hack, ủng hộ!
ReplyDeleteCuối tuần thường có boom phải ko ta.....🤣🤣🤣
ReplyDeleteTôi là main git từ dưới git lên bọn bị trùng hậu thao túng hk dùng đc nữa để lm j cúe git ht coá bao nhiu git bấy nhiu
ReplyDelete