Khát vọng trở về - Chương 209: Tiểu Linh Hồ - Phần 2

'Vậy là... người ta đối xử với cô bé như một nô lệ.'

Bộ não Seol Jihu không thể chấp nhận chuyện này.

Đầu tiên, cậu có một mối quan hệ ngầm với Liên bang. Hai bên đều trao cho nhau những món nợ ân tình. Thậm chí họ còn cứu mạng cậu hai lần.

Nếu họ phát hiện ra Seol bán đứa trẻ đó lấy tiền, chuyện gì sẽ xảy ra? Rất có thể, một cuộc chiến sẽ bùng nổ.

'Tôi thực sự hy vọng rằng mọi chuyện sẽ không trở nên tồi tệ'

Kazuki khẽ lẩm bẩm.

Giọng nói của anh khiến Seol bất an hơn. Seol Jihu khẽ hỏi

"Anh Kazuki, có thể tôi lo lắng quá đà, nhưng..."

"Toi hiểu."

Kazuki trả lời mà không rời mắt khỏi đứa trẻ.

"Nếu cậu muốn hỏi, có phải nhân loại thường bắt cóc Thú nhân và bán chúng làm nô lệ hay không, câu trả lời là có."

Seol Jihu đã đoán đúng. 

Thay vì nói 'Không đời nào', cậu lặng lẽ ngậm miệng lại.

Con người sẵn sàng tấn công lẫn nhau vì lợi ích cá nhân. Tất nhiên, họ cũng không ngại xâm phạm Liên bang.

"Không chỉ Thú nhân đâu. Người lùn, Thổ Tiên, Thiên Tiên và thậm chí là Thiên thần sa ngã. Tôi không nói rằng săn bắn nô lệ là chuyện phổ biến, nhưng... khá nhiều người buôn nô lệ tại chợ đen. Và nô lệ đến từ đâu? Tất nhiên là từ những kẻ săn trộm".

"Những tên khốn chết tiệt đó..."

Seol Jihu nghiến răng.

'Nhân loại và Liên Bang đang cần hợp tác chống lại Ký sinh trùng, vậy mà...'

"Các Hoàng tộc có có biết chuyện này không? Nếu họ biết..."

Hầu hết các Hoàng tộc đều cấm buôn bán và bắt cóc nô lệ. Họ sẽ trừng phạt nghiêm khắc những kẻ cố tình vi phạm. Haramark là một ví dụ điển hình."

Seol Jihu quay sang Teresa theo phản xạ. Những nỗ lực của cô dường như đã được đền đáp khi đứa trẻ Thú nhân đang bình tĩnh nghỉ ngơi trong vòng tay của cô. Mặc dù vậy, trông đứa bé khá mệt mỏi và uể oải.

"Tuy nhiên, Hoàng gia Eva, nơi gần nhất với Liên bang, lại có lập trường hơi khác..."

"Huh?"

"Họ cũng đưa ra một lệnh cấm, nhưng chỉ thế mà thôi. Họ nhắm mắt làm ngơ, như thể chuyện mua bán và bắt cóc không tồn tại."

"Huh? Tại sao họ lại làm thế?"

"Cá nhân tôi nghĩ có hai lý do." - Kazuki bình tĩnh giải thích - "Hoàng tộc ở Eva không có nhiều quyền lực. Công chúng coi Eva là một vương quốc lý tưởng, nơi Người Trái đất và Hoàng gia có mối quan hệ hợp tác chặt chẽ. Nhưng thực tế, người Trái đất có rất nhiều quyền lực ở Eva. Người cai trị Eva lại quá trẻ, nên "luật của người Trái đất" thậm chí còn chiếm ưu thế hơn luật của Hoàng gia".

Seol Jihu dỏng tai lên khi nghe đến Eva. Vì cậu dự định chuyển địa bàn đến đó, nên cậu khá tò mò.

"Ngoài ra, hoàng gia Eva cũng có ấn tượng xấu với Liên bang".

"Tại sao?"

"Chà, khi xưa nhân loại và các tộc khác từng chiến đấu kịch liệt, thậm chí những cuộc chiến còn xuất hiện từ trước Liên bang được thành lâp, và trước khi Ký sinh trùng đáp xuống hành tinh này. Thậm chí Hoàng gia Eva còn là đội quân viễn chinh tiên phong trong những cuộc chiến đó."

"..."

"Quan trọng nhất, người cai trị hiện tại của Eva, là một kẻ cô độc. Cô ấy đã mất anh trai duy nhất trong cuộc chiến với Liên bang, rồi lại mất cha và mẹ, trong cuộc chiến chống lại Ký sinh trùng"

Kazuki thở dài.

"Tất nhiên, cô ấy không phải là một kẻ cực đoan, nhưng dù sao cô ấy cũng là một con người có cảm xúc... Thế nên...".

"Nào nào, từ từ đã".

Phi Sora, người đang lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện, bất ngờ xen vào.

"Đó là quan điểm của anh. Nhưng tôi cũng có quan điểm riêng về chuyện đó."

'Ý cô ta là sao?'  - Seol ngơ ngác/

"Anh biết rằng Thú Nhân Hợp Quốc không ưa nhân loại, đúng không?"

"Tôi biết."

"Vậy, tại sao anh lại nói chuyện phiến diện như thế? Đâu phải chỉ mình con người săn lùng và bắt cóc thú nhân? Hàng loạt người bản địa người Trái đất cũng biến mất ở biên giới kia kìa! Nhân loại cũng phải đáp trả chứ!"

"... Hm... Nhưng hiện tại, chưa biết phe nào đã ra tay trước".

"Ok. Nhưng rõ ràng Thú nhân cũng tấn công con người, phải không?"

Đây là lần đầu tiên Seol Jihu nghe thấy chuyện này. Dường như rắc rối đã bắt đầu từ rất lâu, rất lâu trước khi Seol Jihu vào Thiên đường.

"Thật vậy ư?" - Seol Jihu lên tiếng.

Phi Sora khoanh tay và gật đầu xác nhận.

"Chắc chắn! Tôi đã tham gia một cuộc thám sát vùng biên giới Eva khi còn ở Bạch Hồng Hoa.

"Thế... kết quả là gì?"

"Có rất nhiều dấu chân người đi vào lãnh thổ Liên Bang, nhưng rất ít dấu chân đi ra. Đây là khu vực biên giới của Liên bang và nhân loại, nên không thể đổ lỗi cho Ký sinh trùng. Vậy tại sao những nhân loại đó lại mất tích?"

Seol Jihu liếc nhìn Kazuki, anh ta chỉ im lặng và trầm ngâm.

Phi Sora hắng giọng.

"Anh Kazuki, tôi không chỉ trích anh. Nhưng mà, tôi khuyên anh đừng nhìn phiến diện như thế..."

"..."

"Nghĩ xem. Nếu phe nhân loại hoàn toàn có lỗi, liệu Liên bang có để yên không? Không, họ sẽ rút kiếm ra và xông vào tấn công nhân loại. Phản ứng yếu ớt của họ, nghĩa là họ cũng biết rằng trong Liên bang có những kẻ hành động sai trái".

Cô ấy nói không sai.

Seol Jihu mím môi: ".... Nhưng mà... kia chỉ là một đứa trẻ"

Phi Sora nghiêm giọng.

"Đừng trông mặt mà bắt hình dong. Ngay cả Thú nhân thiếu niên cũng rất mạnh mẽ. Đó là những đặc điểm độc đáo của Thú Nhân".

"Không phải lúc nào cũng như vậy!" -  Kazuki phản bác - "Đúng là sức mạnh của chúng không thua kém loài Orc, nhưng khả năng sinh sản của chúng phụ thuộc vào việc chúng thuộc về tộc nào.  Tộc Linh Hồ nổi tiếng quý hiếm vì họ có tỷ lệ sinh sản thấp. Thế nên, họ rất trân trọng từng thành viên trong tộc. Nếu chúng ta giết cô bé đó hoặc bán nó, rất có thể chuyện này sẽ sinh phiền phức."

"Tôi có bảo chúng ta giết con bé đó đâu? Tôi chỉ..."

Kazuki và Phi Sora cãi nhau tóe lửa.

'Thật thú vị.'

Vấn đề này đa chiều hơn Seol nghĩ, rõ ràng là mối quan hệ giữa hai phe rất phức tạp.

Seol Jihu liếc nhìn Teresa lần nữa.

'Mình nên làm gì đây?'

Cậu nhớ tới những gì Jang Maldong nói.

Ông nói rằng, việc cậu mời Công chúa Teresa là một quyết định tuyệt vời.

Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, Seol Jihu đi chậm về phía trước để đứa trẻ không bị giật mình.

Khi cậu đến gần, đứa trẻ nao núng và run rẩy. Teresa ngước nhìn Seol Jihu với vẻ mặt hơi mệt mỏi và bối rối.

"Em xin lỗi. Em đã tiết lộ danh tính của mình, nhưng cô bé vẫn lo lắng, có vẻ như có chuyện khủng khiếp nào đó đã xảy ra..."

Seol Jihu từ từ ngồi xổm xuống. Đứa trẻ Linh Hồ run run ngẩng đầu lên nhìn cậu.

"Wow, cái mũi cô bé..."

Nó không giống như mũi người, mà giống mũi con cáo. Seol Jihu thực sự muốn ôm lấy đứa trẻ và hôn nó chút chít.

Nhìn vào đôi mắt long lanh của cô, một nụ cười dịu dàng nở trên khuôn mặt cậu

Sau đó...

Mặc dù các đồng đội của Seol đã cảnh báo cậu về việc đứa trẻ này có thể gây rắc rối, nhưng Seol Jihu rất yêu trẻ con. Cậu thích trêu chọc hoặc chơi khăm lũ trẻ, và ngắm nhìn những phản ứng đáng yêu của chúng.

"Xem nè!"

Seol Jihu lấy ra một ít kẹo cao su. Cậu mang đến đây để nhai cho đỡ buồn.

'Ai mà ngờ nó lại có tác dụng trong lúc này...'

Sau khi lột vỏ, cậu vẫy nó trước mặt đứa trẻ, rồi nhét vào miệng mình.

Phù!

Cậu nhanh chóng thổi ra một bong bóng to bằng đầu người.

"WooW? Cái gì vậy?"

Nhận ra ý định của Seol Jihu, Teresa nhanh chóng hùa theo.

Khi Seol Jihu dí bong bóng lại gần

:Uuun, uuuun!"

Đứa trẻ Foxman cau mày và xua tay. 

Khi móng tay cô bé chạm vào bề mặt bong bóng, nó nổ bùm một tiếng và bám lên mặt Seol Jihu.

Không ngờ bong bóng lại nổ dễ dàng như vậy, đôi mắt đúa bé mở to.

Trong khi đó, Seol kêu ặc ặc như một chú hề, rồi tháo kẹo cao su ra và cười khúc khích.

Khóe miệng cô bé khẽ giật giật.

"Sao bé nỡ làm thế! Anh thổi bóng cho bé chơi mà, huhu!"

Nhìn biểu cảm hài hước của Seol Jihu, cô bé khẽ cười

"Hi hi."

Cậu nhanh nhẹn hỏi tiếp:

"Sao nào? Rất thú vị, phải không?"

Tiểu Linh Hồ khẽ gật đầu thận trọng.

Seol Jihu mỉm cười và đưa cho cô bé một viên kẹo cao su.

"Bé muốn thử không?"

Cô bé chớp mắt. Sự tò mò lấp lánh trên khuôn mặt Tiểu Linh Hồ.

Teresa, người đang lặng lẽ quan sát, khẽ giật mình. Tai và đuôi cô bé từ từ thả lỏng. Tiếp theo, tai cô gập lại và đuôi cô bắt đầu vẫy. 

Rõ ràng cô bé đã thoải mái hơn.

Khịt khịt

Có lẽ vẫn còn một chút nghi ngờ, cô áp mũi vào viên kẹo cao su và ngửi một lúc lâu.

Teresa có chút lo lắng, nhưng Seol Jihu vẫn bình tĩnh. Cậu quyết định kiên nhẫn chờ đợi.

Chẳng mấy chốc, đứa trẻ nắm lấy viên kẹo cao su và nhai chóp chép. Cô hít một hơi thật sâu và nuốt vị ngọt của nước trái cây đang tan ra.

Nhìn thấy phản ứng của cô bé, Seol Jihu hỏi với một nụ cười rạng rỡ.

"Ngọt và ngon đúng không?"

Cô bé khẽ gật đầu.

"Cứ nhai đi. Càng nhai em sẽ càng thấy ngọt".

Cô bé ngoan ngoãn gật đầu và nhai kỹ hơn. Đứa trẻ nào cũng thích kẹo cả.

"Ồ ồ"

Teresa vô thức thốt lên kinh ngạc. Cô vất vả lắm mới dỗ được đứa trẻ, nhưng Seol Jihu đã thành công ngay lập tức. 

"....Bhai kẹo cao su giúp chúng ta thư giãn hơn. Nhiều vận động viên nhai kẹo cao su trước khi thi đấu".

Seol Jihu giải thích, rồi thổi một quả bong bóng. Đứa trẻ Linh Hồ cũng bắt chước theo, phồng má ra như một quả bóng bay.

Phù! Phù!

Cô thổi mạnh, nhưng chỉ có không khí thoát ra. Seol Jihu phá lên cười.

"Haha Haha! Em phải đặt lưỡi vào để tạo ra một cái màng, sau đó mới thổi. Ngốc quá đi~~"

Đứa trẻ Linh Hồ nổi giận. Cô bé buột miệng.

"Em... em không ngốc!"

"Oh?"

Seol Jihu mỉm cười tinh nghịch.

"Thật ư?"

"Không, em không ngốc!"

"Có thật không?"

"Chắc chắn, em không ngốc!"

"Được rồi, nếu em không phải kẻ ngốc, vậy tên em là gì?"

Đứa trẻ Linh Hồ bối rối, cô bé không ngờ cuộc trò chuyện sẽ diễn ra theo cách này. Seol Jihu cười toe toét và đưa tay ra.

"Tên anh là Seol"

Trong khoảnh khắc tiếp theo, cô bé tròn mắt.

"Seol?"

"Ừ, Seol."

"Nhân loại tên là Seol?"

"Uhm, anh đây. Em tên gì?"

Seol Jihu hỏi, nhưng không có hồi âm. Đứa trẻ chỉ tròn mắt ngước nhìn cậu.

'Mình đã làm gì sai sao?'

Khi Seol Jihu đang gãi má, đứa trẻ khẽ hỏi lại.

"Thật ư? Anh thực sự là Seol Hung bạo?"

Khụ!

Seol Jihu khẽ ho một tiếng.

Hung bạo? Cái biệt danh này từ đâu ra vậy? Không lẽ từ Liên bang?

Dù sao, điều quan trọng là đứa trẻ này biết cậu là ai. Seol Jihu đã không bỏ lỡ cơ hội này.

"Wow, em biết anh à?"

"Uhm! Người đã giết Tư lệnh Ký sinh trùng!"

Tiểu Linh Hồ nắm chặt tay và hét lên sốt sắng.

"Hehe, có gì đâu, chuyện nhỏ mà"

"Huhh? Chuyện nhỏ á? Thế mà là nhỏ á?"

"Tất nhiên! Tư lệnh Ký sinh trùng? Nghe oách đấy, nhưng mà anh đã đá đít hắn rồi! Suýt nữa anh đã giết thêm hai tên khác ấy chứ, nhưng chúng cong đuôi chạy mất. Tiếc quá đi~~!"

"Woah"

Liên bang và nhân loại có thể không ưa nhau, nhưng chắc chắn, cả hai đều ghét Ký sinh trùng.

Nghe câu chuyện của Seol Jihu, đứa trẻ há hốc mồm.

"Nhưng mà, em nghe nói chúng rất mạnh!"

"Uhm, cũng mạnh đấy. Chà, cũng may Liên bang đã giúp anh, nếu không chắc anh ngỏm củ tỏi rồi!"
Seol Jihu gật đầu.

"Uhm, uhm! Em nghe nói rằng các Thiên tiên đã cho anh Elixeer!"

Đứa trẻ vỗ hai tay vào nhau và hét lên hào hứng. Có vẻ như câu chuyện này khá nổi tiếng trong Liên bang.

"Đúng vậy. Những người bạn tốt ở Liên bang đã cứu mạng anh"

"Bạn bè? Anh và Liên bang là... bạn bè?

"Tất nhiên! Liên bang là những người bạn quý giá của anh!"

Seol Jihu giơ ngón tay cái lên và nháy mắt.

Công chúa mím môi.

Thành thật mà nói, Seol cảm thấy hơi xấu hổ. Nhưng nhìn đôi mắt lấp lánh của cô bé, Seol quyết định hùa theo.

"Em hiểu rồi" - Tiểu Linh Hồ thở phào nhẹ nhõm.

"Vì anh là bạn của Liên bang, anh sẽ đưa em về chứ?"

"Tất nhiên! Bạn của anh, cô Mikael... Anh sẽ nhờ cô ấy đưa em về nhà an toàn và âm thanh, vì vậy đừng lo lắng gì cả."

"Wow, ngài Mikael?"

Khi Seol Jihu nhắc đến tên Mikael, Tiểu Linh Hồ hoàn toàn yên tâm, và một nụ cười rạng rỡ nở trên khuôn mặt cô bé.

Tiếp theo, Seol Jihu quay sang Teresa

Cô đang cúi đầu, cố kìm nén tiếng cười.

"Kìa, Công chúa...."

Teresa cố nén cười và khẽ hỏi.

"Này, sao em lại ở đây? Đây là khu vực biên giới, nhưng vẫn cách khá xa lãnh thổ Liên bang."

Nghe câu hỏi này, cô bé trở nên ủ rũ. Nhưng không giống như trước đây, cô bé bắt đầu nói.

"Em không biết. Em…"

Sau khi im lặng một lúc lâu, cô bé cẩn thận nói.

"Em nghe nói hôm nay có một nghi lễ ở đền Mộng Ảo, nên đã đã rủ em gái bám theo các Thiên Tiên trên bầu trời..."

"Đền Mộng Ảo?"

Một ánh sáng lóe lên trong đôi mắt Seol Jihu.


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 209 - Phần 1

Chương 208 - Phần 2
Chương 208 - Phần 1

Chương 207 - Phần 2
Chương 207 - Phần 1

Chương 206 - Phần 2
Chương 206 - Phần 1

Chương 205

Chương 204 - Phần 2
Chương 204 - Phần 1

Chương 203

Chương 202

Chương 201

Chương 200 - Phần 2
Chương 200 - Phần 1

Chương 199

Chương 198 - Phần 2
Chương 198 - Phần 1

Chương 197 - Phần 2
Chương 197 - Phần 1

Chương 196 - Phần 2
Chương 196 - Phần 1

Chương 195 - Phần 2
Chương 195 - Phần 1

Chương 194 - Phần 2
Chương 194 - Phần 1

Chương 193 - Phần 2

Chương 193 - Phần 1

Chương 192 - Phần 2
Chương 192 - Phần 1

Chương 191 - Phần 2
Chương 191 - Phần 1

Chương 190 - Phần 2
Chương 190 - Phần 1



Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

8 Comments:

  1. Haizz trẻ em mà main cũng...thả thính. Đúng là già trẻ đều không tha. Main đỉnh quá mà...ha ha 😂😂😂

    ReplyDelete
  2. Không biết cô gái đang cao trị eva có được kết nạp vào dàn harem của main không nhỉ. Cứ nhắc đến gái y như rằng main lại có thêm harem

    ReplyDelete
  3. cho tui 1 skill nhỏ nhỏ th main

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ông cứ đọc đi xem đc cái nào thì áp dụng....cả đống skill thế mà còn đòi cái nào nữa 😂😂😂😂

      Delete