Khát vọng trở về - Chương 206: Seol Jihu lại đi thả thính như mọi khi - Phần 2

"Whew"

Kazuki thở phào nhẹ nhõm sau khi trả lại hợp đồng cho Seol Jihu.

"Nếu chuyến thám hiểm này diễn ra tốt đẹp, cuối cùng tôi cũng có chỗ nương thân".

"Ý anh là gì?"

"À, tôi cần phải thành lập một đội mới khi chuyển đến Eva, nhưng tôi hết sạch tiền rồi. Hao Win đã cho tôi mượn ít tiền, nhưng vẫn chưa đủ trả nợ, chứ đừng nói là chi tiêu cho việc khác".

Đôi mắt Seol Jihu mở to.

"Anh cũng muốn đi Eva ư, ngài Kazuki?"

"Tất nhiên. Ngọn đồi mà tôi đang núp sắp chuyển đến Eva, tôi làm sao ở đây một mình được? Hao Win không nói với cậu à?"

Kazuki trả lời ngay trước khi mỉm cười.

"Dù sao, cảm ơn cậu! Cậu sắp cứu rỗi đời tôi đấy."

Seol Jihu xua tay.

"Chà, nói cảm ơn giờ thì hơi sớm đó! Chúng ta thậm chí còn chưa biết điều gì sẽ xảy ra ở đó."

"Đúng. Các đội thám hiểm lão luyện cũng thường xuyên ra về tay không..."

Nói xong, Kazuki liếc Seol Jihu và mỉm cười lặng lẽ.

"Tuy nhiên, cậu chưa bao giờ thất bại. Nên tôi nghĩ mình có quyền hy vọng."

'Tôi chưa bao giờ thất bại?' - Seol Jihu nghiêng đầu ngơ ngác.

*

Nơi tiếp theo Seol Jihu đến thăm, chính là cung điện hoàng gia.

"Một cuộc thám hiểm?"

Thấy Seol đến đây với một đề nghị bất thường, đôi mắt của Teresa mở to như một con thỏ.

"Đúng vậy."

Seol Jihu gật đầu với một nụ cười rạng rỡ.

"Tôi nghe nói gần đây có nhiều chuyện ồn ào. Nên là, tôi muốn rủ Công Chúa đi đâu đó, vừa kiếm chút tiền vừa thư giãn và hít thở không khí trong lành"

"..."

Teresa không nói nên lời.

Seol Jihu nói không sai. Tình hình tài chính của hoàng gia Haramark đang đắm chìm trong sắc đỏ, đến nỗi cô định nuốt nước mắt và bán luôn cả tòa lâu đài của Hoàng gia.

Thấy Seol Jihu đầy nụ cười, Teresa xem xét lại hợp đồng.


Có không ít điểm đáng ngờ.

Và các điều khoản keo kiệt đến kỳ lạ.

Tỷ lệ chia phần thì rõ ràng là bất công.

Không, ngay từ đầu thì, việc mời một Công chúa đi thám hiểm đã kỳ quái lắm rồi. 

Hơn nữa, cô không phải là một Pháp sư hay Linh mục. Carpe Diem đã có sẵn nhiều Chiến binh lành nghề, vì vậy cô không hiểu tại sao cậu ta lại muốn mang theo một Chiến binh nữa.

Tuy nhiên, Teresa không phải kẻ ngốc. Seol không phải là kẻ hảnh xử bừa bãi và thiếu suy tính.

Phải có một lý do nào đó.

Teresa lén liếc nhìn Seol Jihu và kiểm tra kỹ lưỡng. Nhìn cậu ta đầy tự tin.

'Khoan đã.'

Teresa đột nhiên nghĩ tới lời đề nghị thám hiểm từ Bạch Hồng Hoa. Thời điểm đó, họ đã nằng nặc mời cô, và cô còn hào hứng rủ cả Seol Jihu tham gia cuộc thám hiểm. Nhưng Seol Jihu cực liệt phản đối chuyện đó.

Teresa tin vào trực giác của "chồng yêu", và ngoan ngoãn nghe lời cậu. Cô từ chối gia nhập đoàn thám hiểm của Bạch Hồng Hoa. Thế rồi sao?

Không những chuyến thám hiểm kết thúc trong thất bại thảm hại, mà nó còn trở thành nguồn gốc của một mớ hỗn độn chính trị ngoạn mục. 

Khoảnh khắc đọc được báo cáo về chuyện đó, Teresa đã thở phào nhẹ nhõm, hướng về phía tòa nhà của Carpe Diem và vái Seol Jihu 7 vái.

Thế nhưng lần này thì sao?

Thái độ của Seol Jihu hoàn toàn khác so với lúc đó. Không những cậu rất tự tin, mà còn hy vọng rằng cô sẽ đi cùng cậu.

Nghĩ đến đó, Terasa giật mình như thể một tia sét vừa đánh vào đầu cô.

'Chắc chắn là một kho báu! Một kho báu siêu hạng!"

Cô ấy không biết chi tiết, nhưng chắc chắn Seol đã nhận được một thông tin kỳ diệu nào đó.

'Cuối cùng em đã hiểu lòng anh, chồng ơi!'

'Anh ấy muốn chăm sóc mình!'

Nếu cậu tự nhiên mang đồ đạc đến tặng cô, đồng đội của cậu sẽ khó chịu và cô cũng ngại ngùng. Vì vậy cậu đã mời cô ấy tham gia vào đoàn thám hiểm để được chia phần.

‘Một lần nữa, khi em gặp rắc rối...'

Teresa vô cùng xúc động. Mỗi khi cô gặp khó khăn, Seol lại xuất hiện để chìa tay ra trợ giúp. Làm sao cô không cảm kích cơ chứ!

"..."

Thở dài từ tận đáy lòng, Teresa nói với khuôn mặt đỏ ửng.

"Em có thể đi thật sao?"

"Tất nhiên. Tôi mời Công chúa mà!"

"Eii, nhưng Carpe Diem có rất nhiều Chiến binh mà".

"Sức mạnh không phải là điều quan trọng nhất. Tôi cần nhờ cô vài chuyện nữa cơ!"

Lời Seol nói khiến Teresa càng cảm thấy hồi hộp hơn.

Seol Jihu cười toe toét.

"Cô đi được chứ, Công chúa?"

Cậu đã nhiệt tình thế này, làm sao cô ấy có thể từ chối?
Teresa im lặng gật đầu. Sau đó, cô nhìn chằm chằm vào Seol Jihu.

"Sau khi lên kế hoạch chi tiết và chọn ngày xuất phát, tôi sẽ báo cho Công chúa "

Khoảnh khắc Seol nói xong, cậu bỗng rùng mình.

'Huh? Ánh mắt gì kia??'

Cậu có nhầm không? Rõ ràng là tròng mắt Teresa đã biến thành hai trái tim màu hồng.

"K--Không!"

Không phải cậu không thích công chúa, nhưng Seol Jihu tự coi mình là người đàn ông có liêm sỉ, có đạo đức và có nguyên tắc. Nhớ lại những gì đã xảy ra khi cậu đưa cho cô chiếc áo giáp và khiên, cậu hoảng hồn.

"Tôi chuẩn bị về đây. À!"

Seol Jihu vội vàng đứng dậy và đưa cho Công chúa túi quà.

Teresa đang đứng đó, hai tay giang ra và đưa lưỡi liếm mép như hổ vồ mồi. Thế rồi cô chớp mắt khi nhìn thấy cái túi.

"Cũng không lớn lao gì đâu..."

"Ôi trời."

Đòn đánh lạc hướng đã có hiệu quả.

Đôi mắt Teresa, vốn đang ngây ngất, đã tỉnh táo trở lại.

"Một món quà dành tặng Công chúa. Tôi mới mua nó lúc ở Trái đất. Lần trước vội quá nên tôi quên mang theo..."

Tuy nhiên, Seol Jihu đã phạm phải một sai lầm chết người. Khoảnh khắc Teresa nghe thấy từ ‘món quà, ánh sáng trong mắt cô ngày càng mãnh liệt, và con ngươi hình trái tim của cô trở nên rõ ràng hơn.

Tất nhiên, Seol Jihu cũng nhận thấy sự thay đổi này.

"Chỉ là một món đồ thông thường thôi, xin hãy nhận lấy!"

Pang!

"Tôi đi đây, tạm biệt!"

Seol Jihu kích hoạt Bông tai Festina và chạy trốn hết tốc lực.

"..."

Sau khi Seol Jihu bỏ chạy, Teresa sững sờ đứng nhìn túi quà trên bàn.

Đây là lần đầu tiên cô nhận được một món quà từ một người Trái đất.

"Giá như người Trái đất nào cũng tử tế như anh ấy."

Dù sao, Teresa cũng không muốn suy nghĩ lan man nữa. Hôm nay cô ấy nhận được một món quà, và cô muốn tận hưởng cảm giác sung sướng ấy.

Sau khi nghịch nghịch chiếc túi một lúc, cô ấy vứt đống tài liệu ra khỏi đường.

Soạt!

'Tầm này ai quan tâm đến công việc nữa!'

Cô muốn đắm mình trong cam giác sung sướng hạnh phúc này, ít nhất là trong ngày hôm nay.
Và ngay sau đó, giống như Seo Yuhui, Phi Sora và Chohong,

Teresa phản ứng giống hệt những người phụ nữ khác đã mở món quà của Seol Jihu.

Tuy nhiên, cô chỉ ngơ ngác trong một giây. Chẳng mấy chốc, khóe miệng cô cong lên, và đôi mắt cô cũng cong thành hình lưỡi liềm.

"..."

Một tay cầm áo lót, một tay cầm quần lót, cô cười khúc khích.

Cả hai đều màu hồng siêu siêu đáng yêu, lại còn thêu trái tim màu hồng nhạt nữa…

"Chồng à"

Nhìn qua lại với bộ đồ lót trong lòng bàn tay, Teresa không thể che giấu sự ngưỡng mộ của mình. Cô nhớ tới lời Seol nói lúc nãy.

[Tôi cần nhờ cô vài chuyện nữa cơ!]

Đặt đồ lót xuống, cô đưa tay lên miệng và cười khúc khích.

"Anh quả là tinh tế đó nha!"


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 206 - Phần 2
Chương 206 - Phần 1

Chương 205

Chương 204 - Phần 2
Chương 204 - Phần 1

Chương 203

Chương 202

Chương 201

Chương 200 - Phần 2
Chương 200 - Phần 1

Chương 199

Chương 198 - Phần 2
Chương 198 - Phần 1

Chương 197 - Phần 2
Chương 197 - Phần 1

Chương 196 - Phần 2
Chương 196 - Phần 1

Chương 195 - Phần 2
Chương 195 - Phần 1

Chương 194 - Phần 2
Chương 194 - Phần 1

Chương 193 - Phần 2

Chương 193 - Phần 1

Chương 192 - Phần 2
Chương 192 - Phần 1

Chương 191 - Phần 2
Chương 191 - Phần 1

Chương 190 - Phần 2

Chương 190 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

9 Comments:

  1. THUỐC ....................




    thanks nhóm dịch UwU

    ReplyDelete
  2. Má main ngu ngu ngơ ngơ nhưng lại có cái skill bị động thâm như dái chó

    ReplyDelete
  3. thánh nhân đãi kẻ khù khờ...đời đôi khi ngu ngu một tí cũng tốt :))

    ReplyDelete
  4. Bởi vì a là main thế thôi......haha

    ReplyDelete
  5. Chiêu cà khịa mấy e độc woa.. thanks nhóm dịch nhiều nhé.

    ReplyDelete
  6. Cái này medo bt nói j 😃

    ReplyDelete