Khát vọng trở về - Chương 212: Ảo mộng và Lây nhiễm

Sau khi chấp nhận lời đề nghị của Yuirel, Seol Jihu đã ra lệnh cho đội thám hiểm thành lập trại xung quanh khu vực.

Đội thám hiểm đã được Liên Bang chấp thuận, nên họ không phải lo lắng về chuyện bị phục kích bất ngờ nữa.

Điều may mắn là các Thổ Tiên khá dễ gần.

Là chủng tộc cuối cùng tham gia vào Liên Bang, các Thổ Tiên là những sinh vật ưu tiên cảm xúc hơn lý trí. Hành động của Yuirel là ví dụ hoàn hảo cho việc này. Cô ấy đến đây chủ yếu vì tò mò muốn gặp mặt những kẻ đến từ lãnh thổ nhân loại, chứ không hẳn vì công việc.

Seol Jihu quyết định tận dụng điều này để tìm cách gần gũi với cô ta. Yuirel không phải là một Tiên bình thường, mà là Tiên Tướng, tiên nữ giám sát toàn bộ chủng tộc của cô. Kết thân với cô ta chỉ có lợi chứ không hề có hại.

'Chà, mình nên lấy lòng cô ấy kiểu gì bây giờ nhỉ?'


Sau khi cân nhắc, Seol Jihu quyết định sẽ nấu bữa tối, vừa để thể hiện kỹ năng nấu nướng của mình, vừa làm không khí trở nên quây quần đầm ấm hơn.

Thật may mắn là lần này cậu đã chuẩn bị khá kỹ lưỡng. Vì  Seol đoán rằng đây là một chuyến đi dài, nên cậu mang theo tất cả các loại nguyên liệu chất lượng mà cậu đã mua từ Trái đất.

'Chỉ cần làm ramen là đủ.' - Seol cười toe toét khi lấy mì ra khỏi túi.


Sau khi ướp thịt bò với gia vị, Seol rán trứng và thái nhỏ, xắt nấm và bí ngòi.

Tiếp theo, Seol Jihu lấy mì ra luộc, đổ chúng vào bát rỗng, sau đó trang trí bằng rau.

Sau đó, cậu nấu nước dùng bằng nước tương, tảo bẹ, hành lá, thịt hầm và rượu gạo.

Khi Seol rắc hạt vừng xay trộn với muối và kim chi lên những bát mì, cũng là lúc bữa tiệc đã sẵn sàng.

Cậu đã bỏ ra khá nhiều nỗ lực để thực hiện bữa ăn này, và thật lòng mà nói, ngay cả cậu cũng thòm thèm.

Quả nhiên, món mì của Seol đã khiến tất cả mọi người phát cuồng.

"Ngon vl luôn các ông ơi! Sột! Sột! Jihu, chuẩn bị cho anh thêm bát nữa!!!" - Hugo ăn nhồm nhoàm và hút sợi mì như một cái máy hút bụi.

"Kyaa! Nước dùng ngon khó cưỡng!" - Chohong cười toe toét.

Seol Jihu mỉm cười: "Vị rất đặc biệt, đúng không?"

"Yeah! Hương vị thực sự hấp dẫn! Kyaha!"

Chohong cười khúc khích và húp nước dùng soạp soạp.

"Trời ơi, tôi không kìm nén được! Bình thường tôi ghét mình lắm cơ mà!"

Phi Sora cũng đang gắp lia lịa, mồm ngoác ra.

"Argh, anh có cho thuốc gì vào đây không vậy???"

Maria cũng ăn ngấu nghiến, thi thoảng lảm nhảm vài câu chửi bâng quơ.

Seol Jihu xoa cằm với vẻ hài lòng khi nhìn đồng đội thưởng thức bữa ăn mà cậu vừa chế biến. Cậu bắt đầu nghiêm túc xem xét đến việc mở một cửa hàng mì ở Thiên đường, sau khi chiến tranh kết thúc.

Bất ngờ...

[He-eh. Trông ngon nhỉ?!]

"Flone?"

Seol Jihu nhìn xuống ngay lập tức. Một làn khói nhỏ đang ló ra khỏi mặt dây chuyền. Cô đã ngủ cả buổi chiều, nhưng dường như mùi thức ăn đã đánh thức cô dậy.

"Cô có muốn thử không?"

[Uhm. Lúc đầu em không để ý lắm nhưng hình như mọi người đều ăn rất ngon.]

Nghe giọng nũng nịu của cô, có vẻ như cô ấy thực sự muốn nếm thử nó ngay bây giờ.

"Ok, chờ chút, cô sẽ có một bát."

[Hi hi.]

Sau khi đưa một bát cho Flone, Seol Jihu quay lại trại của các thành viên Liên bang đang ngồi. Mì của cậu có thể ngon với con người, nhưng cậu không chắc các chủng tộc khác thấy sao.

Tuy nhiên, Seol sớm nhận ra rằng mình đã lo lắng vô ích.

Haeryeo và Haeya đã chúi cả đầu vào trong bát, và đuôi hai đứa xoay tít mù. Rõ ràng chúng rất thích món đó.

Còn về Yuirel thì...

Slurrrpprprp!

"..."

Cô ấy ngấu nghiến bát mì với tốc độ đáng kinh ngạc. Với cái miệng nhỏ nhắn, Seol sợ rằng cô ấy sẽ bị nghẹn, nhưng dường như cô ấy đã biết cách xoay sở và nuốt thành công.

"Ngon tuyệt!"

Sau khi chén xong một bát trong chớp mắt, Yuirel quay sang Seol Jihu và đẩy chiếc bát của mình về phía trước.

"Chờ... chờ chút, tôi sẽ lấy bát khác!"

Nhìn biểu cảm của cô ấy, dường như cô ấy có thể ăn thêm vài bát nữa.

'Thật may là mình đã làm rất nhiều nước dùng.'


Seol Jihu gật gù rồi bỏ thêm mì vào nồi.

'Nếu cô ấy ở Hàn Quốc và quay video ăn uống, rất có thể cô ấy sẽ trở thành một ngôi sao trên Youtube'.


'Khoan đã!'


Seol giật mình nhớ ra một chuyện.

'Phải rồi! Mình sẽ dùng tinh thể giao tiếp để chiếu cảnh Yuirel ăn ramen, và phát trên khắp các vương quốc của Thiên đường! Đây sẽ là một TVC quảng cáo siêu hấp dẫn!'

Trong khi Seol Jihu mải mê nghĩ chiến lược marketing cho quán mì, Yuirel vẫn ăn như rồng như hổ.

"Puha!"

Yuirel kêu lên vui sướng sau khi uống một bát nước dùng. Sau khi ăn xong bốn bát mì khổng lồ, cô mới ngồi xuống và xóa xoa cái bụng.

"Đúng như tôi nghĩ..."


Cô nói tiếp.

"Nhân loại là những sinh vật rất tài giỏi"

Seol Jihu cười ngượng ngùng. Đó là một lời khen ngoài mong đợi.

"Chà, nếu bỏ quên thứ này thì thật lãng phí!"

Yuirel lục lọi, rồi lấy ra một hộp da. Trong đó là một chai rượu.

"Oh? Tôi với, tôi với!!!"

Hugo bật dậy khi thấy rượu, rồi liếc nhìn để kiểm tra phản ứng của Seol Jihu.

Vì nhậu nhẹt cũng là một cách để thiết lập mối quan hệ, nên Seol Jihu cũng không phản đối.

"Nhưng... đừng uống nhiều quá đấy nhé Hugo".

"Anh bạn cũng làm một chén chứ?" -  Yuirel hỏi Seol, sau khi rót rượu cho Hugo.

Tất nhiên, Seol Jihu đã không từ chối.

"Đây là loại rượu yêu thích của tôi. Rượu mật nhện" - Cô hào hứng khoe.

"Huh? Không phải mật ong, mà là... mật nhện?"

"Nó làm từ một loài nhện lên men. Ngon lắm đấy".

Yuirel vừa nói vừa rót một chất lỏng sền sệt, màu trắng vào ly.

"Đây. Thử đi."

"Cảm ơn cô!"

Thứ rượu này thực sự có một hương vị độc đáo. Nhưng vì nó quá nhớt, cậu khôngmuốn giữ nó trong miệng. Khi chất lỏng chảy nó xuống cổ họng, mùi sữa pha mùi men rượu lan ra, thơm lừng.

"...Seol. Không, Seol Jihu, ý nghĩa của hành động đó là gì?"

"..."

"Tại sao bạn lại đặt tay dưới ly và nghiêng đầu để uống? Đó có phải là nghi thức uống rượu của người Trái đất không?"

"...Ah, vâng." - Seol Jihu nhanh nhẹn trả lời - "Cũng không có gì đặc biệt lắm. Từ khi còn nhỏ, tôi được dạy rằng đó là quy tắc khi uống rượu với một tiền bối".

"Hoh! Vậy... bạn đã học được điều đó từ ai?"

"Cha tôi"

"Hiểu rồi, hiểu rồi! Tuyệt vời, thực sự xuất sắc! Tiền bối khen cậu đó, Haha!"

Yuirel lại phá lên cười. Cô ấy trông cực kỳ hạnh phúc.

Seol Jihu nghiêng đầu, nhưng dường như cậu đã đúng khi quyết định gọi cô là "tiền bối".

Thổ Tiên là một chủng tộc coi trọng thứ bậc, y như quân đội. Họ rất quan tâm tới mệnh lệnh và kỷ luật, thậm chí nghiêm khắc tới mức sẵn sàng xử tử bất cứ ai có hành vi nổi loạn.

Thế nên, Yuirel rất hạnh phục khi được phục vụ bữa tối và thậm chí được mời rượu.

Chưa kể, người phục vụ cô chính là anh hùng chiến tranh, Seol - Kẻ Hung tàn, người đã giết Tư lệnh Diligence Bất diệt của Ký sinh trùng!

"Một đêm trăng sáng, không khí trong lành, thức ăn hấp dẫn và một người bạn mới! Thật tuyệt vời!"

Yuirel bật cười và dốc cạn ly.

"Cô ấy thật thú vị" - Seol Jihu ngắm nhìn cô, cậu đoán rằng cô sẽ hòa hợp với Hao Win.

Sau khi nấc nhẹ một tiếng, Yuirel đặt ly xuống.

"Chà... Ồ đúng rồi, anh bạn có muốn hỏi gì không?"

Bây giờ họ đã chuyển sang chuyện công việc.

"Nói đi. Tôi sẽ trả lời tất cả những gì có thể".

Dường như cô đang cao hứng và sẵn sàng trả lời mọi thắc mắc của Seol.

Vì Seol Jihu có nhiều hơn một câu hỏi, nên cậu dành một chút thời gian để sắp xếp suy nghĩ của mình.

'Đầu tiên.'

"Yuriel, tại sao cô lại bảo chúng tôi không nên ngủ cho đến khi chúng ta gặp nhau?"

"Vì nếu ngủ, các bạn sẽ mơ" - Yuirel trả lời rõ ràng trước khi chỉ sang hai Tiểu Linh Hồ.

"Lũ nhóc đó..."

Haeryeo và Haeya đang ôm nhau trong giấc ngủ.

"Bọn cáo táo tợn đó đã vi phạm điều cấm kỵ và xâm nhập vào vùng đất cấm. Khoảnh khắc chúng bước chân xuống vùng đất cấm, chúng đã bị nguyền rủa. Điều quan trọng là lời nguyền này dễ lây lan như một dịch bệnh. Nó có thể lây lan sang bất cứ ai ở gần chúng".

Seol Jihu há hốc mồm.

"Vậy... khi các cô bảo chúng tôi, chính là một phần nghi thức để hóa giải lời nguyền."

"Chính xác."

"Tôi nghe Haeryeo và Haeya nói rằng, chúng chạy theo các Thiên Tiên để xem nghi lễ của họ. Vậy nghĩa là, các Thiên Tiên đang tiến hành hóa giải lời nguyền trong đền?"

Trong thực tế, đây là câu hỏi quan trọng nhất. Nếu Liên bang đang tiến hành chinh phục Đền Mộng Ảo, hay chính là Đền Lây Nhiễm, thì nhóm của Seol đành phải bỏ cuộc và quay về.

Thế nhưng, Yuriel lắc đầu.

"Không. Nếu có thể hóa giải lời nguyền, Liên bang đã chinh phục nơi đó từ lâu. Chúng tôi đã bỏ cuộc. Không phải vô cớ mà Liên bang coi đó là một vùng đất cấm".

Seol Jihu cảm thấy nhẹ nhõm, vì đoàn thám hiểm vẫn còn cơ hội. Tuy nhiên, một góc tâm trí cậu bắt đầu lo lắng. Ngay cả Liên đoàn hùng mạnh cũng phải bỏ cuộc, vậy thì cuộc thám hiểm sẽ khó khăn đến mức nào??

"Tộc Thiên Tiên đến đó để tổ chức nghi lễ..."

"Đợi một chút."

Ngay lúc đó, một người phụ nữ đang ngồi xì xụp ăn mì, chen vào cuộc nói chuyện.

Đó là người phụ nữ mặc áo choàng nghi lễ - cô nàng Thiên Tiên.

"Đó là chuyện nội bộ của tộc chúng tôi. Cô đừng mang đi tiết lộ lung tung chứ!"

"Tsk, đồ keo kiệt" -  Yuirel tặc lưỡi.

"Nói chung là, cô đừng đi sâu vào chi tiết."

"Hmmm. Anh bạn này đã đãi chúng ta một bữa tối tuyệt vời. Ngay cả cô cũng ăn tới hai bát. Vậy mà tiết lộ một chút cũng không được sao?"

Nếu vấn đề này liên quan đến chuyện nội bộ của Thiên Tiên, Seol Jihu cũng không muốn hỏi sâu hơn. Tuy nhiên, ngay khi cậu chuẩn bị chuyển sang câu hỏi tiếp theo...

"..."

Nữ Thiên Tiên rên rỉ. Rõ ràng cô ấy đang buồn bã và có chút xấu hổ.

Seol Jihu bối rối.

'Tại sao cô ấy trông vừa cáu kỉnh vừa buồn bã như thế?'


Yuriel nhìn thấy nét mặt nữ Thiên Tiên, cô quyết định nói thẳng.

"Tộc của cô đúng là bọn dở hơi. Nếu gặp vấn đề, thì nói toẹt ra để mọi người giúp đỡ. Cứ ngồi đó ôm cái danh dự vô dụng đó làm gì? Danh dự có mài ra ăn được không?? Tsk!"

"Cô nói cái gì?" - Tất nhiên, cô nàng Thiên Tiên không chịu ngồi yên - "Dở... dở hơi! Cô dám nói thế hả???!"

"Nếu tôi đã nói thì sao?"

"Tôi sẽ không tha cho cô đâu! Tôi sẽ, hừ, tôi sẽ báo cáo về chuyện này trong cuộc họp hội đồng tiếp theo!"

"Thích thì chiều, vô tư!"

"Cứ chờ xem, khi trúng tôi lấy lại xứt mạnh... Ái da!... Để xem cô có vênh váo được nữa không!"

"Ok, ok. Các cô mau chóng lấy lại xứt mạnh đi nhá!"

Yuirel lè lưỡi chế giễu cô nàng Thiên tiên.

Seol Jihu cố gắng nín cười. Khuôn mặt cô nàng Thiên Tiên đang đỏ bừng lên và run bần bật.

"Anh bạn thấy chưa? Cái tộc ngốc nghếch này thường xuyên bị líu lưỡi khi cãi nhau. Puahahahaha!"

Seol Jihu đưa tay bịt mồm.

"Dù sao đi nữa, tốt nhất là bạn không nên hợp tác với chủng tộc này. Nhìn mà xem! Họ chỉ chăm chăm lo sợ bị lộ bí mật nội bộ. Thật mệt mỏi!"

"À, thế cơ à!" - Nữ Thiên Tiên đặt bát xuống. Sau khi đứng dậy, cô ấy chỉ vào Seol Jihu và nói.

"Ê! Nhân loại! Bạn có tò mò vì sao bọn Thổ Tiên lại phải dùng vải che mắt không?"

'Oh!'

Thành thật mà nói, cậu cũng tò mò. Seol còn định hỏi Yuriel về chuyện đấy.

"Để tôi kể cho mà nghe! Bọn đó..."

Khi cô ấy nói đến đó...

"Chị em! Lôi cổ cô ta đi!"

Ngay khi Yuirel ra lệnh, mười nàng Thổ Tiên đều chạy tới và kéo cô nàng Thiên Tiên đi.

"Ch-chờ đã! Buông tôi ra! Buông ra ngayyyy!"

Cô ta gào thét trong tuyệt vọng.

"Được rồi tôi hiểu rồi! Tôi chịu thua! Nhưng cho tôi lấy bát mì đã! Aaaa!Ah Ah, hey! Bỏ tay ra khỏi cái bát đó ngay!!"

Lợi dụng mớ hỗn loạn, một Thổ Tiên đã lẻn ra và ăn cắp mì của cô nàng Thiên Tiên.

"Đó là của tôi mà! Tôi còn chưa ăn xong mà! Wahhhhuuuup!"

Tiếng hét của Thiên Tiên đó càng ngày càng xa dần.

"Ổn rồi! Chúng ta nói chuyện tiếp nhé!"

Yuirel thản nhiên nói như chưa có gì xảy ra.

Seol Jihu đưa tay lên trán. Cảm giác như một cơn bão vừa đi qua.

"Lý do họ tổ chức nghi lễ vừa rồi là để khôi phục lại mối giao tiếp".

"Giao tiếp?"

"Uhm. Theo các Thiên Tiên, có một Linh hồn mạnh mẽ đang ngủ trong đền".

Yuirel đột nhiên hỏi.

"À phải rồi. Anh bạn có biết sự cố mới xảy ra với tộc đó không?"

"Sự cố?"

Teresa, người đang đứng gần đó, bèn lại gần và tiếp chuyện.

"Có, tôi có nghe. Dường như mối giao tiếp giữa các Thiên Tiên và Linh Giới mới bị cắt đứt".

Seol Jihu ngơ ngác.

"Thật vậy sao?"

"Vâng. Nhưng em không biết rõ chuyện gì đã xảy ra".

"Từ bao giờ thế…?"

"Hình như là ngay sau khi chúng ta trở về từ trại nhân giống Orc đột biến ở phòng thí nghiệm của Công tước Delphinion." - Teresa trả lời.

Thật vậy, lúc đó các Thiên Tiên đã sử dụng sức mạnh của Tinh Linh Gió khi đang chạy trốn khỏi Ký sinh trùng trong Khu rừng khước từ.

Yuirel xác nhận ngay lập tức.

"Phải. Sau đó đã xảy ra một biến cố lớn... Chà, cũng vì thế nên sức chiến đấu của các Thiên Tiên đã giảm mất hơn một nửa"

"Cái... cái này không phải chuyện đùa đâu! Năng lực quan trọng nhất của tộc Thiên Tiên là triệu hồi các Tinh linh nguyên tố từ Linh Giời" - Teresa lắp bắp.

Công chúa nói đúng. Không có khả năng này, tộc Thiên Tiên chẳng khác gì những mấy đứa nhỏ láu cá biết bắn cung.

"Thật ra, trong quá khứ cũng từng có thời kỳ mà kết nối này bị ngắt quãng. Vì sức mạnh bị sụt giảm, nên các thủ lĩnh thượng tầng đã đồng ý cho tộc Thổ Tiên chúng tôi gia nhập Liên Bang" - Yuriel gật đầu.

'Tôi hiểu rồi. Hóa ra là vậy...'


Seol Jihu gật gù. Cuối cùng cậu cũng hiểu được câu chuyện mà Ian và Dylan đã nhắc đến trong quá khứ.

[Thật ngạc nhiên đúng không? Thổ Tiên và Thiên Tiên, đúng là họ có chung gốc gác. Nhưng họ đã thù hận nhau hàng ngàn năm rồi. Vậy mà trước sức ép của Ký sinh trùng, hai tộc đó buộc phải trở thành đối tác]

[Điều đó chứng tỏ họ đã tuyệt vọng như thế nào.]


Teresa bỗng lên tiếng.

"Cô có thể cung cấp thêm chi tiết về những gì đã xảy ra không? Theo tôi biết, Tư Lệnh thứ bảy của Thất Trùng Quân là Kindness Tráo Trở đã đi xâm chiếm Thế giới Linh hồn (Linh Giới) theo lệnh của Trùng Hậu Đế Vương".

"Mm."

"Cũng theo thông tin tôi nhận được, điều đó đã làm cho việc triệu tập Tinh linh không ổn định nữa. Tuy nhiên, kết nối chưa bị cắt đứt hoàn toàn. Ít nhất là tới gần đây...."

"Bạn nói đúng."

"Khi tôi nghe những tin đồn này, tôi tưởng rằng rằng Kindness Tráo Trở đã xâm chiếm xong Linh Giới. Nhưng nếu vậy, Kindness Tráo Trở phải quay trở lại Trung Địa rồi. Nhưng chưa ai nhìn thấy hắn. Chưa kể sức mạnh của các Tinh Linh trên Linh giới cũng rất phi thường..."

"Điều đó có nghĩa là..." - Yuirel bình tĩnh trả lời - "Linh Giới chưa bại trận. Có lẽ ngay bây giờ, họ vẫn đang giao triến khốc liệt".

Khuôn mặt của Teresa dường như đang hỏi 'Điều đó có nghĩa là gì?'

Thực tế, những gì Yuirel vừa nói khá mơ hồ.

Thế rồi, Yuirel đột nhiên trở nên nghiêm túc.

"Hm..."

"...?"

"Thôi được. Tôi sẽ nói cho các bạn biết. Đây thực ra là một bí mật nội bộ trong Liên bang. Đền Mộng Ảo thực ra là một tàn tích từ hàng trăm năm trước...."

Cô đột nhiên đổi chủ đề. Tuy nhiên, Seol Jihu lặng lẽ lắng nghe. Cậu có cảm giác rằng mọi thứ Yuirel sắp nói sẽ kết nối với nhau.

"Tôi cũng không biết chi tiết. Nhưng vào thời điểm đó, Đế chế đã đối mặt với một mối đe dọa chưa từng có..." - Cô chỉ về phía sau bằng ngón tay cái của mình - "Nguyên nhân chính là vì ngôi đền mà các bạn đang cố gắng tiếp cận."

"Ực"

Một ngôi đền mà có khả năng khiến Đế Chế suýt nữa sụp đổ? Seol Jihu hoảng sợ, khẽ nuốt nước bọt.

"Như tôi đã nói lúc nãy, khi đến gần đền Mộng Ảo, các bạn sẽ phải hứng chịu một lời nguyền mạnh mẽ, lại dễ lây lan như bệnh dịch".

"...."

"Và lời nguyền đó làm cho bạn chìm vào giấc mơ."

Yuirel hạ cánh tay xuống.

"Nói chính xác hơn, lời nguyền đi sâu vào tâm trí của những sinh vật sống, bất kể chủng tộc nào, và khiến họ mơ thấy những gì họ sợ nhất."

"Ý cô là... những cơn ác mộng?"

Seol Jihu ngơ ngác hỏi. Chỉ là một cơn ác mộng thì có gì đáng sợ??

"Không, không! Đó không phải là một cơn ác mộng đơn giản..."

Yuirel mỉm cười, rồi quay sang đối mặt với Teresa.

"Bạn hỏi tại sao tín hiệu bị cắt đứt, phải không?"

"Vâng."

"Chuyện này mới xảy ra thôi. Các Thiên Tiên biết rằng có một Linh hồn mạnh mẽ đang say ngủ bên trong Đền Mộng Ảo." - Yuirel ngập ngừng rồi nói tiếp -  "Từ trước đến nay, họ không quan tâm lắm, nhưng bất ngờ, Linh Giới đã yêu cầu Thiên Tiên trợ giúp."

Teresa tròn mắt.

"Thật sao? Linh giới nhờ các Thiên Tiên hỗ trợ?"

"Uhm. Họ nói rằng Kindness Tráo Trở đang tấn công rất ác liệt và yêu cầu các Thiên Tiên giúp đỡ bằng mọi cách"

Teresa há hốc mồm khi nghe lời giải thích của Yuirel.

"Thần linh ơi... Tôi biết rằng Tư Lệnh thứ bảy sở hữu sức mạnh của con Rồng cuối cùng trên Thiên đường, nhưng chỉ một mình hắn mà có thể áp đảo Linh Giới đến mức đó ư? Kindness Tráo Trở thậm chí còn không mang theo một binh một lính nào!"

"Ai biết?"

Yuirel nhún vai.

"Tôi chưa bao giờ chiến đấu với hắn. Dù sao đi nữa, khi nghe tin Linh Giới có thể thất thủ, các Thiên Tiên vô cùng lo lắng. Thế rồi, họ nhớ tới Linh hồn mạnh mẽ đang ngủ sâu trong đền Mộng Ảo. Họ định đánh thức Linh hồn đó và gửi nó tới Linh Giới để trợ chiến..."

"Huh? Họ định ép Linh hồn đó tham gia vào cuộc chiến?"

Yuirel khẽ gật đầu.

"Ngay sau khi họ tiến vào ngôi đền, mối giao tiếp giữa họ và Linh Giới bị cắt đứt hoàn toàn. Tất cả chỉ diễn ra trong một buổi sáng."

"..."

Seol Jihu chớp mắt kinh ngạc. Cậu cảm thấy như có một bước nhảy lớn trong câu chuyện của Yuriel.

'Không.'

Không thể có chuyện đó. Phải có một lý do khiến Yuirel nói về ngôi đền. Seol Jihu bình tĩnh tổ chức lại dòng suy nghĩ của mình.

'Cơn ác mộng, lời nguyền, Cõi linh hồn, các Thiên Tiên...'

Ngay sau đó, Seol Jihu mở to mắt.

'Lẽ nào...'

Cậu vội vã hỏi.

''Sáng hôm đó, khi các Thiên Tiên cố gắng khám phá đền Mộng Ảo, họ đã gặp phải điều khủng khiếp nhất, chính là không thể triệu tập được các Tinh Linh nữa??"

"Chà, anh bạn đây rất thông minh".

Yuirel mỉm cười

"Bạn nói đúng. Đền Mộng Ảo cực kỳ nguy hiểm. Nó không chỉ làm bạn mơ thấy điều đáng sợ nhất, mà còn đủ sức biến ác mộng thành hiện thực. Ngay cả các Thiên Tiên, vốn có sức mạnh phi thường trong việc chống lại ma thuật và lời nguyền, cũng phải bó tay."

Yuirel thừa nhận những gì đã xảy ra và nhìn thẳng vào Seol Jihu.

"Đó là lý do tại sao tôi khuyên bạn nên quay lại."

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 213 - Phần 2
Chương 213 - Phần 1

Chương 212

Chương 211 - Phần 2
Chương 211 - Phần 1

Chương 210

Chương 209 - Phần 2
Chương 209 - Phần 1

Chương 208 - Phần 2
Chương 208 - Phần 1

Chương 207 - Phần 2
Chương 207 - Phần 1

Chương 206 - Phần 2
Chương 206 - Phần 1

Chương 205

Chương 204 - Phần 2
Chương 204 - Phần 1

Chương 203

Chương 202

Chương 201

Chương 200 - Phần 2
Chương 200 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

7 Comments:

  1. Chắc main sắp vào linh giới quẩy xong hốt vài em tinh linh cmnr :))))))

    ReplyDelete
  2. Căng vãi vậy sao lấy được cây thương ta

    ReplyDelete
  3. thôi ko spoil nữa nhưng mà thằng main nó là thần cmnr chỉ đéo phải là người nữa :D

    ReplyDelete
  4. Sức mạnh của phù thủy mạnh nhất đế chế, người đi đầu trong lĩnh vực mới do tay cô tạo ra,Roselle đấy.Tao đọc bản eng thì biết cổ muốn xuyên thế giới về thế giới của tổ tiên cô thôi như mấy vị thần nhưng no, nhưng sức mạnh của cô vẫn có thể biến mơ thành thực

    ReplyDelete
  5. Xin lỗi nhưng tôi được tác giả bảo vệ, cần thì tôi cân cả bản đồ cho cô

    ReplyDelete
  6. Có Flone bảo kê mà lo đéo j main. Chui vào đó và quẩy nát cái đền đi main

    ReplyDelete