Khát vọng trở về - Chương 238: Thánh địa - Phần 2


Jang Maldong liếc mắt sang một bên và tiếp tục.

"Còn con, con định làm gì?"

"Um... Um, con..."

Yi Seol-Ah bối rối và đảo mắt nhìn quanh.

"Con muốn đi đến Eva, con khá tò mò về nơi đó..."

"Được, đi đi. Dù sao thì con và Sungjin cũng mới trải qua một khóa huấn luyện rồi".

Jang Maldong sẵn sàng đồng ý. Sau đó, ông quay sang Yi Sungjin và hỏi.

"Sungjin, con thực sự muốn đi cùng chúng ta ư? Thành thật mà nói, lần này ta không có nhiều thời gian để quan tâm đến con đâu".

Ông đã tiết lộ thẳng rằng, khóa huấn luyện này chỉ tập trung vào Seol Jihu.

"Không sao ạ."

Nhưng Yi Sungjin trả lời với vẻ quyết đoán.

"Con sẽ có thêm thời gian để rèn luyện kỹ hơn những gì đã được học".

Jang Maldong cười thầm.

"Tốt lắm, đi thôi."

Và thế là, mọi người bắt đầu chuẩn bị hành lý. Một nhóm đến Eva, một nhóm đến Cự Thạch Sơn.

Tuy nhiên...

"Uhm, ngài Jang..."

Seo Yuhui nói khẽ.

"Ngài có thể đi đến nơi nào khác, ngoài Cự Thạch Sơn được không?"

Yêu cầu của cô đã khiến Jang Maldong bất ngờ.

"Tất nhiên, Cự Thạch Sơn cũng tốt, nhưng mà..."

"Cô có nơi nào khác ư, Quý nương Seo Yuhui?"

"Vâng. Đó không phải là một khu vực an toàn, nhưng có một nơi gần Eva... một nơi mà tôi thường đến để cầu nguyện.

Jang Maldong tròn xoe mắt.

Không ai bắt người ta phải cầu nguyện trong một ngôi đền.

Việc cầu nguyện có thể tiến hành ở bất cứ đâu, miễn là nơi đó tràn ngập năng lượng thần thánh.

Nhưng những nơi đó thường nằm ở thâm sơn cùng cốc và rất bí ẩn. Chỉ một vài Linh mục có thể nhận ra những Thánh địa như vậy.

Nghĩa là, Seo Yuhui đang định tiết lộ Thánh địa của cô.

"Như vậy có ổn không? Năng lượng thần thánh ở Thánh địa không vô tận như ở các đền thờ..."

"Không sao, không sao!"

Seo Yuhui khum hai tay lại và cười rạng rỡ.

"Nơi đó cũng rất hữu ích cho việc huấn luyện".

*

Trong khi đó, tại Cung điện Haramark.

"Cha ơi!"

Teresa lo lắng gọi Đức vua.

"Quan Phụ Chính Đại thần của Eva vừa đến đây".

"Ta biết!'.

Prihi gật đầu trong khi nhâm nhi tách trà.

"Cha thực sự sẽ ngồi yên và để mặc chuyện đó xảy ra ư?"

"Hmm."

Prihi trả lời một cách bình thản và tiếp tục thưởng thức hương vị trà.

"Chaaaaaaaa!!!"

"Trà ngon quá. Fufufu"

Teresa nhìn chằm chằm vào ông ta, giơ móng tay lên...

Ngay lập tức, Prihi nhảy khỏi ngai vàng và chạy tóe khói.

"Chết tiệt. Cha đang nghĩ gì thế cơ chứ!"

Anh hùng chiến tranh vĩ đại nhất của Haramark, sắp sửa đi đến một thành phố khác. Nhưng Đức Vua vẫn mặc kệ. 

Không thể hiểu được những suy nghĩ của cha, Teresa tìm đến văn phòng Carpe Diem.

Khoảnh khắc chia tay lần trước, cứ day dứt trong tim cô. Cô muốn tới để xin lỗi và lắng nghe ý định thực sự của Seol Jihu".

Sau khi đến tòa nhà, Teresa hít một vài hơi thở sâu trước khi bước lên cầu thang.

Sau khi hắng giọng, cô gõ cửa.

"Tôi đây."

Tuy nhiên, không có ai trả lời.

"Xin chào?"

Cô lại gõ một lần nữa, nhưng vô ích.

Teresa nghiêng đầu và áp tai vào tường.

Văn phòng vắng lặng. Cô không thể nghe thấy một tiếng động nào.

Đôi mắt Teresa mở to, còn tâm trí cô quay cuồng vì hoài nghi.

"Se Seol, Seol! Seol!"

Cốc cốc! Cốc cốc!

Ngay cả khi cô gõ cửa một cách điên cuồng, vẫn không có động tĩnh gì.

'Không thể nào!'

Teresa vội vã bước xuống cầu thang.

"Se-Seol! Seoooool!"

Gọi tên Seol Jihu một cách tha thiết, cô chạy điên cuồng quanh thành phố..

Thậm chí cô còn đi vòng quanh các cổng thành, từ cổng phía đông đến cổng phía tây, từ cổng phía nam đến cổng phía bắc. Cô hét đến khản cổ, nhưng cô không thể tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của Seol Jihu.

Cuối cùng, cô nghĩ rằng mọi thành viên của Carpe Diem đã chuyển đến Eva.

Nghĩ đến đây, Teresa sững sờ.

"Anh ấy thực sự rời đi? Mà không nói bất cứ câu nào với mình??"

Cô nghĩ Seol sẽ đến gặp cô ít nhất một lần. Không, cô còn tin rằng Seol sẽ báo cho mình trước khi rời khỏi Haramark.

"Anh nói là anh sẽ thuyết phục em cơ mà!"

Teresa bực bội trách móc Seol Jihu. Rồi sau đó, cô lại tự trách mình.

"Mình đúng là đồ ngu! Đáng lẽ mình không nên bỏ đi như thế. Chắc là anh ấy giận mình rồi!"

Vừa lẩm bẩm, cô vừa lê bước trên đường phố một cách vô vọng.

Cuối cùng, cô đã trở lại văn phòng Carpe Diem.

"Anh ấy đi thật rồi..."

Teresa nhìn xung quanh với đôi mắt đỏ hoe.

Chính lúc đó. Đôi mắt vô hồn của cô bắt gặp một mảnh giấy ở chân tường.

Dường như những con gió đã thổi bay nó ra khỏi cửa.

Teresa nhặt tờ giấy trong sự bàng hoàng.

Và cô thấy một dòng chữ được viết trên tờ giấy

"...  Chúng tôi sẽ đi tập luyện. Nếu cần báo cho chúng tôi chuyện gì, hãy liên hệ qua các tinh thể giao tiếp nhé! :D "

"..."

Teresa nghẹn lời, và mặt cô cũng cứng đờ.

Thịch

Cô ngồi bệt xuống đất.

"Anh…!"

Không hiểu vì sao, cái mặt cười toe toét ở cuối câu khiến cô cay cú.

Sau khi khóc nức nở một lúc....

"Arggg! Uớc gì anh bị ông lão đó đập cho hỏng người luôn đi!"

Teresa nhắm nghiền mắt và hét lên bực bội.

*

Seol Jihu quá phấn khích khi nghĩ về việc tập luyện đến nỗi quên cả Teresa.

Cậu dẫn các thành viên của Carpe Diem đến Eva, thả Kim Hannah, Chohong, Yi Seol-Ah và Marcel Ghionea ở đó, rồi bảo người đánh xe thúc ngựa như bay.

Seol Jihu cảm thấy tim mình đập thình thịch suốt cả quãng đường.

Một lý do khiến cậu phấn khích, là vì cậu sắp được tập luyện sau bao ngày bận rộn. Lý do thứ hai là cậu sắp được đến một Thánh địa!

"Eva là một thành phố được xây dựng dưới chân một ngọn núi lửa lớn có tên là Núi Peléeom. Nếu bạn vượt qua ngọn núi lửa đó..."

Đúng như Seo Yuhui giải thích, ngay khi đi qua một ngọn núi lửa đang nhả khói lên trời, họ thấy một sườn núi trải dài, hướng tới một thung lũng rộng lớn.

Sau khi xuống xe ngựa, Seo Yuhui dẫn họ vào thung lũng.

Địa hình nơi này không gồ ghề như Cự Thạch Sơn, nhưng vừa xa vừa sâu hun hút.

Một tiếng, hai tiếng....

 Sau khi theo Seo Yuhui vào sâu trong thung lũng, cuối cùng cả nhóm cũng đến đích. Tất cả đều há hốc mồm.

Nơi đây hoàn toàn không có dấu vết của con người. Chỉ có cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ hài hòa tuyệt đối.

Sương mù trắng xóa phủ kín khu vực này. Phía xa xa là một dòng suối trong vắt đang chảy róc rách, và xung quanh là những cây lớn đang trổ hoa thơm quả ngọt.

Nơi này giống như một vùng đất kỳ diệu dành cho những người tu tiên.

"Wow! Không thể tin nổi!"

Ngay cả Jang Maldong cũng thốt lên kinh ngạc.

Seol Jihu hít một hơi thật sâu và không thể che giấu được cảm xúc của mình.

"Thật tuyệt vời!"

Jang Maldong kiểm tra nơi này một vòng và gật gù.

"Chà chà! Nơi này tràn ngập năng lượng thuần khiết của thiên nhiên và thần thánh. Hừm, huấn luyện ở đây sẽ hiệu quả gấp ba, bốn lần so với lúc ở Cự Thạch Sơn. Ngay cả giấc ngủ cũng sẽ đem lại hiệu ứng đáng kinh ngạc. Lần này, ta có thể huấn luyện con thỏa thích mà không cần lo lắng gì cả".

Câu nói cuối cùng của ông làm Seol Jihu lo lắng một chút, nhưng cậu nhanh chóng bình tĩnh lại. Dù sao, đó chính là những gì cậu mong chờ.

Tuy nhiên...

'Huh? Sao tự nhiên lạnh gáy thế này?'

Seol Jihu khẽ rùng mình. Cậu cảm thấy có gì đó lạnh lẽo phủ lên đầu mình. Như thể cậu vừa bị ai đó nguyền rủa.

Nhưng Seol chỉ cười thầm và cho rằng mình đang tưởng tượng lung tung.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 238 - Phần 2
Chương 238 - Phần 1

Chương 237 - Phần 2
Chương 237 - Phần 1

Chương 236 - Phần 2
Chương 236 - Phần 1

Chương 235 - Phần 2
Chương 235 - Phần 1

Chương 234 - Phần 2
Chương 234 - Phần 1

Chương 233

Chương 232

Chương 231

Chương 230

Chương 229

Chương 228 - Phần 2
Chương 228 - Phần 1

Chương 227 - Phần 2
Chương 227 - Phần 1

Chương 226 - Phần 2
Chương 226 - Phần 1

Chương 225

Chương 224 - Phần 2
Chương 224 - Phần 1

Chương 223

Chương 222

Chương 221


Chương 220

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

6 Comments: