Seol Jihu rút cây thương ra, lẩm bẩm lặng lẽ.
"… Quá yếu."
Bỏ cặp song sinh sang một bên, cậu không hiểu tại sao gã đàn ông kia đã làm gì để lên được cấp 5 và trở thành High Ranker.
Nhưng bây giờ không phải lúc để đặt ra câu hỏi vô ích. Seol lắc đầu và cẩn thận tìm kỹ từng phòng trên tầng 3.
Mặc dù cậu đã kiểm tra kỹ từng phòng, cậu vẫn không thấy tên quản lý đâu cả. Seol chỉ thấy hai người sói, nằm yên như thể họ đã chết.
Nghĩ lại thì, Seol đã gây ra một mớ ồn ào trong đêm. Theo lẽ thường, tên quản lý phải xuất hiện rồi.
Nếu hắn không lộ diện, thì chỉ có hai khả năng. Hoặc hắn ta ĐANG trốn hoặc hắn ta ĐÃ đã trốn thoát.
Ngay lúc đó, Seol nghe thấy tiếng bước chân đi lên cầu thang.
Chohong, Hugo và Maria lần lượt xuất hiện.
Không ai trong số họ trông đau đớn. Nhưng má Maria Maria đỏ phừng phừng như thể cô ấy vô cùng tức giận.
Chohong đặt cây Thorn of Steel lên vai và lắc lư như một món đồ chơi, bình thản hỏi.
"Sao vậy, cậu có tìm thấy tên Boss không?"
"Không. Tôi không thể tìm thấy hắn".
"Chắc hắn đã trốn rồi. Việc dọn rác đã hoàn thành. Mụ ca sĩ điên của chúng ta đang bảo vệ lối vào."
"Thế còn Marcel Ghionea?"
"Đang tìm quanh tòa nhà. Anh ta nói anh ta sẽ đi kiểm tra xem có ai đang lẩn trốn không."
Seol Jihu trầm ngâm suy nghĩ, rồi cất bước. Dù sao cậu cũng phải đến nơi đó.
Seol quay trở xuống tầng một, tìm đường dẫn xuống tầng hầm và bước xuống. Đúng như Seol mong đợi.
"Vâng, có một lũ khốn điên loạn... vâng, hàng hóa vẫn ổn. Tất nhiên, món hàng quan trọng nhất vẫn..."
Tên quản lý mà cậu ta đã thấy lúc đi cùng Kim Hannah, đang cầm một tinh thể giao tiếp, nói chuyện cùng ai đó. Một Tiểu Linh Hồ đang bị siết chặt trong tay.
Có phải hắn đã cảm thấy ánh mắt Seol Jihu không?
Tên quản lý quay đầu nhìn lại, rồi nhảy dựng lên vì sốc.
"K-Không thể nào! Tên Jirayu Matthew... Hắn!?"
Khi Seol Jihu dậm chân bước về phía trước, hắn ta thả viên pha lê xuống, bối rối lùi lại.
"Ngươi..."
Nhận ra Seol Jihu, Hugh Rodrigo lảo đảo vài bước. Sau đó một tia sáng độc ác lóe lên trong mắt hắn, và hắn đưa tay bóp cổ Tiểu Linh hồ.
"Đứng... đứng yên đó!".
Tiểu Linh hồ nhỏ nhắn bị nghẹt thở và nấc lên. Seol cau mày.
"Tên khống, ngươi muốn cướp hàng chứ gì?"
Pang, pang, pang!
Không một chút do dự, Seol kích hoạt Bông tai Festina ba lần.
"Mày nghĩ tao sẽ giao chúng ra dễ thế sao! Tao sẽ giết tất cả và...!"
VỤT
Một cơn gió dữ dội thổi qua, và Rodrigo nheo mắt.
Luồng gió mạnh lướt qua ngực hắn, nhưng hắn vẫn làm nhảm.
"Mày sẽ không thể..."
Với vẻ mặt sững sờ, hắn dừng lại ở giữa câu.
"..."
Hắn đưa mắt nhìn xuống. Tiểu Linh hồ trong tay hắn đã biến mất!
Rodrigo há hốc mồm và trợn mắt nhìn lên. Ở đó, hắn thấy Seol Jihu đã quay trở lại. Cậu đang nhẹ nhàng ôm Tiểu Linh hồ trên tay.
Rodrigo hoàn toàn bị sốc. Hắn thậm chí còn không kịp thấy Seol di chuyển!
Ngay cả đứa trẻ Linh hồ cũng kinh ngạc, ngước nhìn Seol với đôi mắt tròn xoe.
Miệng Rodrigo há hốc ra như cá ngão.
"Chohong, Hugo..."
Seol Jihu nói trong khi cẩn thận đặt Tiểu Linh hồ xuống.
"Đừng để hắn trốn thoát. Nếu hắn dám lèm bèm, cứ bẻ răng hắn".
"Tuân lệnh sếp!"
Hugo hét lên và đưa hai cánh tay cơ bắp gồng thành một vòng tròn, y như mấy lực sĩ thể hình. Từng múi cơ trên cánh tay anh da đen giật giật, và đôi mắt Rodrigo cũng giật giật theo.
Seol Jihu nhìn lại những chiếc lồng thép và giương Thần thương lên. Sự náo động bất ngờ đã thu hút sự chú ý của các thú nhân đang bị bắt làm nô lệ.
Seol Jihu vung cây thương vào cái lồng gần nhất.
Xoẹt!
Đúng như mong đợi về một ngọn thương thần thánh, mũi thương cắt xuyên qua lồng thép như cắt đậu phụ.
Khi các thanh thép rơi xuống, một lỗ lớn được tạo ra. Ở đó, Seol có thể nhìn thấy một nữ Linh Hồ, tay chân cô bị xích vào các thanh thép vừa bị cắt đứt.
Cô ấy hoàn toàn bất ngờ. Đôi tai cô dựng đứng lên, và đuôi cô vẫy khe khẽ.
Seol Jihu nhanh chóng cắt dây xích, giải thoát cho cô ta.
Cô gái Linh hồ xoay người và lắc lư. Có vẻ cô ta chưa quen với sự tự do mà mình đã bị tước đoạt từ lâu. Cô vịn vào bức tường, đứng dậy và hỏi với khuôn mặt nghi ngờ.
"Ngươi... ngươi muốn gì, nhân loại kia?"
Seol Jihu nói một cách bình tĩnh.
"Chúng tôi đến để cứu cô".
"???"
Chúng tôi sẽ gửi cô trở lại Liên bang. Hơi mất thời gian một chút, nhưng vui lòng hợp tác với chúng tôi.
Là một cuộc giải cứu ngoài mong đợi? Một ánh mắt nghi ngờ lộ rõ trên khuôn mặt cô.
Nhưng Seol không có thời gian để lãng phí cho việc thuyết phục cô ấy. Cậu lục lọi trong thắt lưng, lấy ra một lọ thuốc trị thương và đổ vào miệng cô.
"Ực! Ực!"
Đôi mắt cô ta mở to. Sau bao ngày chịu đựng đủ thứ đau khổ, cơ thể cô đã lấy lại được một chút sức sống.
Seol Jihu quay lại. Có hàng chục cái lồng trong tầng hầm.
Cậu lặng lẽ tiến đến những cái lồng đó.
"H-Hey! Lấy một cái thôi, đồ khốn!"
Rodrigo hét lên trong tuyệt vọng.
"Câm mồm!"
Chát!
Maria vỗ vào má hắn, hét lên.
"Mả cha mày chứ! Mày quản lý kiểu cc gì vậy hả, thằng óc chó? Mày canh phòng kiểu đó à? "
"G-Gì cơ!?"
"Mày thuê toàn bọn rác rưởi ở đâu vậy? Tại sao không một đứa nào đến được chỗ tao? Toàn một lũ vô dụng! Vì mày mà tao mất một quả trứng vàng!"
Maria tát lia lịa hết lần này đến lần khác, phun ra những lời nguyền rủa cay nghiệt và độc ác, trong khi Rodrigo òa khóc như mưa.
Seol Jihu bỏ qua cảnh tượng hài hước đó và tập trung vào giải phóng cho các nô lệ. Tìm thấy một Thiên Tiên đang run rẩy trong góc chuồng, cậu nhanh chóng cắt chiếc lồng thép và tháo dây xích đang trói buộc cô.
"Cô có ổn không?"
"Ah...!"
Khoảnh khắc Seol đến gần cô, Thiên Tiên nọ gục đầu và giơ tay lên một cách sợ hãi. Miệng cô mở ra, nhưng giống như một con cá vàng, không có âm thanh nào phát ra. Cô ấy dường như bị tổn thương tinh thần trầm trọng sau những trải nghiệm kinh hoàng ở đây.
Nhìn qua cũng thấy, cô ấy đang ở trong một tình trạng khủng khiếp. Cô ấy chắc chắn đã bị đánh đập nặng nề, vì dường như cô ấy đang bị thương nặng nhất trong số các tù nhân bị giam cầm ở tầng hầm này.
Trong khi Seol Jihu không nói nên lời, một Thiên Tiên khác lại gần cô và nhẹ nhàng ôm lấy cô ta để vỗ về an ủi.
"Tốt rồi, tốt rồi. Đấng Bề trên đã thương xót chúng ta. Lacia, chúng ta được cứu rồi. Chúng ta có thể trở về nhà rồi."
Được một thành viên cùng chủng tộc an ủi, Thiên Tiên nọ bớt run rẩy và gật gật đầu. Thiên Tiên vừa bước lên quay đầu sang Seol Jihu và hỏi cậu với giọng khàn khàn.
"Anh... Làm ơn chữa lành vết thương cho cô ấy được không?"
Seol Jihu bừng tỉnh và gọi Maria. Vị linh mục xinh đẹp, nãy giờ bận rộn tát vào mặt Rodrigo, đang thở hổn hển. Nhưng cô ấy cũng ngoan ngoãn đáp lại lời kêu gọi của Seol.
Khi cô ấy thấy tình trạng của nữ Thiên Tiên kia, cô lắc đầu và tặc lưỡi.
"Chẹp chẹp! Tôi e là những câu thần chú thông thường không có hiệu quả lắm đâu. Tên biến thái chết tiệt, chắc chắn hắn đã giở vài trò khốn nạn trên thân thể cô ấy."
"Hãy làm tất cả những gì có thể."
"Hiểu rồi".
Cô ấy gật đầu và thì thầm niệm một câu thần chú.
Seol Jihu đã quay lại giải cứu các tù nhân. Các thành viên Liên bang, sau khi được giải phóng, họ lảo đảo ra khỏi chuồng và vây quanh tên quản lý.
Cảm thấy nguy hiểm đang đến gần, Rodrigo cố gắng lùi vào góc tường. Hắn không dám nói một cậu nào, vì đã ăn hàng loạt nắm đấm của Hugo.
Sau khi Seol Jihu giải thoát cho tất cả các nô lệ, họ đều nhìn cậu bằng những ánh mắt nóng bỏng..
Họ không phải là những kẻ ngốc. Cậu ta không chỉ khuất phục tên khốn đã nhốt họ, mà còn chữa lành cho họ. Họ biết rằng Seol Jihu đã đến đây để giúp họ.
Nhưng có một điều họ đang cầu xin Seol.
Nhìn vào những đôi mắt đầy khát khao mãnh liệt, Seol Jihu lùi lại một bước. Cậu nghiêng đầu về phía trước và đưa tay, như muốn ra hiệu: "Hãy làm những gì các bạn muốn".
Ngay sau đó, sát khí của họ bùng nổ. Ý định giết chóc của các nô lệ mạnh mẽ đến nỗi, ngay cả anh da đen Hugo cũng phải nao núng.
"Mẹ kiếp, mày làm gì mà để họ căm thù dữ vậy?"
Hugo lắc đầu và ném Rodrigo xuống đất.
Gã đàn ông béo phị lăn trên mặt đất, và thế là...
Các thú nhân nô lệ đồng loạt lao vào Rodrigo.
Những tiếng la hét.
Những tiếng gào rú
Một, hai, bốn,... tám, chín... Các nô lệ đã nhảy lên người Rodrigo, giựt tóc, móc mắt và cắn xé hắn để trút cơn giận.
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Mục lục
Chương 249 - Phần 2
Chương 249 - Phần 1
Chương 248
Chương 247 - Phần 2
Chương 247 - Phần 1
Chương 246 Phần 2
Chương 246 Phần 1
Chương 245
Chương 244
Chương 243
Chương 242
Chương 241
Chương 240
Chương 239
Chương 238 - Phần 2
Chương 238 - Phần 1
Chương 237 - Phần 2
Chương 237 - Phần 1
Chương 236 - Phần 2
Chương 236 - Phần 1
Chương 235 - Phần 2
Chương 235 - Phần 1
Tem
ReplyDeleteThank Moons team nhé.
ReplyDeleteTks team nhé
ReplyDeleteCảm ơn nhóm dịch nhé
ReplyDeleteNice
ReplyDelete