Khát vọng trở về - Chương 257: Cô Cáo à, cô Cáo ơi - Phần 2


Park Donghun thì thầm, mặc dù trong phòng chỉ có hai người.

Kim Hannah cuối cùng đã cảm thấy hứng thú.

"Thế thì sao?"

"Tôi rất muốn nói với cô nhiều hơn, nhưng đó là tất cả những gì tôi biết. Thật đấy. Mối liên hệ đó thông qua Ochoa Cartel, và chúng tôi chỉ làm theo những gì họ nói."

Thấy Park tuyệt vọng phân bua, Kim Hannah khẽ lắc đầu.

"Vậy là, mỗi khi có một cuộc khủng hoảng, đối tác của Liên minh sẽ tìm kiếm sự hỗ trợ từ Hoàng gia để thao túng tình hình, còn Ochoa Cartel sẽ ra tay xử lý. Tôi nói đúng không?"

"Về cơ bản, đúng là thế. Sớm muộn các vị cũng phải đối mặt với hai gọng kìm này. Hãy hành động thật cẩn thận".

Khi Park nói điều đó, Kim Hannah nhếch mép.

"Aiguuu, thành phố này thật thú vị. Nơi đây giống như một khu rừng hơn là một vương đô"

"Trước giờ vẫn vậy."

"Dù sao, anh đã kể cho tôi câu chuyện này, xem ra tôi cũng nên đáp lại..."

Đôi mắt Park Dongchun sáng lên khi nghe cô nói "đáp lại".

"Vì anh đã nhắc đến chuyện "cẩn thận", tôi cũng sẽ nói với anh một câu tương tự."

Kim Hannah nở một nụ cười để lộ hàm răng trắng của mình.

"Anh cũng cẩn thận đấy, anh giai."

"Huh?"

"Sắp tới, anh cũng sẽ phải đối mặt với một sự lựa chọn. Đến lúc đó..." - Kim Hannah cất tài liệu đi trong khi vẫn mỉm cười.

"Cứ ngồi yên".

"Ngồi yên?"

Park thực sự bất ngờ. Anh ta tưởng rằng Kim Hannah sẽ đề nghị anh ta làm nội gián. Nhưng không!

"Thủ lĩnh của chúng tôi, Seol. Mặc dù cậu ấy cố gắng kìm chế, nhưng đôi mắt cậu ta đã bốc hỏa rồi, anh biết không?

"..."

"Ý tôi là thế này. Nếu anh muốn sống, hãy im lặng và đừng làm bất cứ điều gì. Đừng cố gắng can thiệp vào chuyện này, kẻo hối không kịp. Có lẽ trong tương lai, sau khi giải quyết xong mọi thứ, cậu ta sẽ trở lại bình thường."

Kim Hannah nhún vai khi kết thúc câu nói. Phản ứng đó có nghĩa là, cô ấy không còn gì để nói với Park Dongchun nữa.

Mặc dù anh ta không được nghe bất kỳ thông tin quan trọng nào, nhưng chuyến đi này không phải là vô ích.

Giờ thì anh ta đã hiểu. 

Anh ta đã nhầm lẫn ngay từ đầu. Kim Hannah không hề thuyết phục anh ta giúp cô. Thay vào đó, cô chỉ bố thí cho anh ta một lời cảnh báo.

Điều này có nghĩa là, họ cực kỳ tự tin. Dù anh có giúp đỡ họ hay không, cũng không có gì quan trọng.

Park Dongchun rùng mình sau khi nhận ra điều đó. Anh ta không thể hiểu được Kim Hannah đang che giấu điều gì, nhưng Park Dongchun không dám hỏi thêm. Bởi vì, "giữ im lặng và không hành động gì" - đó là một yêu cầu khá dễ dàng, và cũng là những gì anh ta định làm.

"Không sao. Tôi hiểu rồi."

Park Dongchun lặng lẽ đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình. Anh ta bần thần bước ra khỏi cửa.

Mọi chuyện diễn ra sau đó, khá trùng khớp với thông tin từ Park Dongchun.

Chiều hôm ấy, Carpe Diem nhận được một thông báo từ hoàng gia Eva. Nội dung của thông báo là một nhiệm vụ đặc biệt. 

Sau khi tình hình được giải quyết, điều duy nhất cần làm bây giờ là đưa các thành viên của Liên bang trở về nhà.

Vấn đề là, hầu hết các nô lệ đã kiên quyết từ chối sự hỗ trợ của nhân loại và muốn tự mình trở về.

Họ hợp tác với cuộc điều tra, chỉ vì họ thấy có những nhân loại muốn cứu họ, và họ cũng muốn trả thù những tên khốn kia. Sự phẫn nộ và căm thù sâu xa của họ đối với nhân loại chưa hề biến mất.



Chưa kể, họ sợ rằng kẻ hộ tống sẽ phản bội và bắt cóc họ.

Thế nên, họ kiên quyết từ chối đoàn hộ tống do hoàng gia Eva lựa chọn. Điều đó khiến hoàng gia Eva thực sự bối rối.

Sức mạnh chiến đấu của các nô lệ khá cao, nhưng đa số đều mang thương tích. Họ chỉ mới được điều trị sơ qua.

Hơn nữa, hành trình mà họ sắp đi, lại nằm trong lãnh thổ nhân loại. Ai dám chắc những tên săn trộm không phục kích họ? Ai biết được những kẻ tham tiền mù quáng sẽ làm gì với họ?

Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Sorg Kühne đề nghị liên hệ với Liên bang để họ gửi một đội hộ tống sang. Nhưng kẻ nào đó đã phản đối ý tưởng này và đề nghị Carpe Diem nhận nhiệm vụ hộ tống.

Lý do khá hợp lý: Các nô lệ sẽ tin tưởng Carpe Diem, và những tên săn trộm cũng không dám ra tay. 

Cuối cùng, hoàng gia liên hệ với Liên bang, và hai bên thống nhất với giải pháp đó.

Seol Jihu lập tức đồng ý mà không nghĩ ngợi nhiều. Theo quan điểm của cậu, khoảng cách đến biên giới không quá xa và đó sẽ là cơ hội tốt để tìm hiểu về các chủng tộc Liên bang.

Đây cũng là dịp để thắt chặt mối quan hệ của cậu, và của Carpe Diem với những người bạn ở Liên bang.

Quan trọng nhất, Seol Jihu tin rằng nếu cậu hộ tống họ về, cậu sẽ cảm thấy yên tâm hơn. Nếu họ bị lũ săn trộm bắt lại, mọi nỗ lực của cậu sẽ tan biến.

Seol Jihu ngay lập tức yêu cầu các đồng đội của mình chuẩn bị cho nhiệm vụ này.

Đáng ngạc nhiên, Kim Hannah không hề nói gì. Cô chỉ nói rằng một số thành viên nhất định, bao gồm cả bản thân cô, không thể đi theo đoàn hộ tống.

"Chúng ta có rất nhiều công việc phải làm. Nếu mọi người đi hết, ai sẽ làm những việc đó?"

Seol ngập ngừng: "Thì... tạm dừng vài hôm đi. Chỉ vài hôm thôi mà?"

"Chà, cậu xem lại mình đi. Ai đã nói là "từ bỏ giữa chừng còn tệ hơn là không làm gì?"

"Tôi đâu bảo chúng ta từ bỏ" -  Seol Jihu gãi đầu - ""Tôi chỉ lo lắng thôi. Nếu chúng ta chia ra, mọi thứ có thể trở nên nguy hiểm và tôi không thể xử lý được..."

"Ôi trời. Cậu cũng biết lo lắng cơ đấy" - Kim Hannah mỉa mai và lắc đầu.

"Cứ đi đi. Cậu đã nhận nhiệm vụ rồi, làm sao chúng ta từ bỏ được".

"Nhưng-"

"Không sao. Ở đây vẫn còn Hội Tam Hoàng, sẽ không có bất kỳ vấn đề gì nghiêm trọng đâu".

Kể cũng đúng. Ngay cả Liên minh Eva cũng không thể khinh suất khi đối mặt với tổ chức đã từng tranh hùng với Sicilia ở Haramark.

Nhưng Seol vẫn tần ngần đứng đó. Kim Hannah gật gù.

"Chà, nếu cậu lo lắng như vậy thì... Xin hãy lắng nghe một thỉnh cầu nho nhỏ của tôi."

"Thỉnh cầu?"

"Đúng. Không có gì phức tạp đâu".

Kim Hannah nói câu này với giọng thờ ơ, nhưng cách cô ấy liếm môi khiến cô ấy trông thật xảo quyệt.

'Cô Cáo à, cô Cáo ơi, cô đang tính toán gì vậy?' - Seol cười khổ.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 257 - Phần 2
Chương 257 - Phần 1

Chương 256 - Phần 2
Chương 256 - Phần 1

Chương 255

Chương 254 - Phần 2
Chương 254 - Phần 1

Chương 253

Chương 252

Chương 251

Chương 250 - Phần 2
Chương 250 - Phần 1

Chương 249 - Phần 2
Chương 249 - Phần 1

Chương 248

Chương 247 - Phần 2
Chương 247 - Phần 1


Chương 246 Phần 2
Chương 246 Phần 1

Chương 245

Chương 244

Chương 243

Chương 242

Chương 241


Chương 240
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

9 Comments:

  1. Thấy seol cứ trẩu trẩu ngu ngu kiểu j ấy

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tuổi trẻ chưa có nhiều kinh nghiệm bạn hỉu hông, ra xã hội làm ăn bươn trải ....;)

      Delete
    2. Sống lại lần nữa mà còn ngu ngu mà

      Delete
    3. Sống nhưng có nhớ dk jk đâu ?

      Delete
  2. Tiếp đi ad ơi ghiền quá

    ReplyDelete
  3. Chap trước có nhắc tới Rose, nếu nhớ không lầm thì Rose chết trong party rồi mà nhỉ

    ReplyDelete
  4. Hóng từng ngày 🙏🙏🙏

    ReplyDelete