Mọi thứ chuyển biến như thế này là do kết quả của dòng đời xô đẩy.
Hình như là lúc ở phần Hướng dẫn. Khi màn săn tìm kho báu sắp kết thúc, mọi người đã chia thành hai nhóm và một nhóm đột nhiên tấn công nhóm kia. Họ cố gắng đánh cắp những đồng xu vì không đủ xu để qua màn.
Sombat La-ongmanee nằm trong nhóm bị tấn công. Trong lúc bối rối, La-ongmanee đã bóp cổ gã thanh niên đang đánh đập mình.
Hắn không nhớ rõ mọi chuyện đã diễn ra như thế nào. Hắn chỉ còn nhớ rằng, đôi mắt của gã thanh niên, đã thay đổi từ hằn học và căm thù, sang hối tiếc và bất lực.
Khi cuộc tấn công kết thúc và La-ongmanee lấy lại được bình tĩnh, hắn nhận ra rằng mình đã bóp cổ thanh niên vô danh đến chết.
Đó là lần đầu tiên La-ongmanee giết người. Vào lúc đó, hắn quá vội vã nên không kịp suy nghĩ gì nhiều. Hắn bước qua cánh cổng, trả phí và tiến vào Khu vực trung lập.
Nhưng cảm giác bóp cổ một thanh niên vẫn còn vương vấn trên tay, liên tục ám ảnh hắn.
Không, còn hơn cả ám ảnh.
Tay hắn run lên, hơi thở hắn trở nên thô ráp và trái tim hắn đập thình thịch. Đây chắc chắn không phải là dấu hiệu của sự hối hận.
Nó giống như một cơn phê.
Hơn nữa, mỗi khi hắn nhớ đến cảnh gã thanh niên trợn mắt giãy chết, trái tim hắn lại đập thình thịch và "cái đó" của hắn dựng đứng lên.
Khi La-ongmanee nhận ra điều này, hắn hiểu rằng mình đã trở thành một kẻ cuồng sát.
Sau khi làm quen với Thiên đường, hắn ta dẫn đầu trong cuộc chiến giành quyền lực của Eva và thực hiện nhiều vụ giết người. Nhưng cho dù hắn có giết bao nhiêu người, hắn chỉ còn lại một cảm giác trống rỗng không rõ gọi tên.
Hắn ta không thể cảm nhận được cảm giác phê tới nóc, như khi hắn giết người lần đầu.
Cuối cùng, La-ongmanee đã tìm ra lý do. Đó là vì giết người Trái đất ở Thiên đường, không đủ kích thích hắn.
Nói đúng ra, khi người Trái đất chết trên Thiên đường, họ không thực sự chết.
Họ chỉ đánh mất ký ức và sẽ được hồi sinh trên Trái đất.
Mặc dù nhiều người trong số họ đã tự sát vì không thể vượt qua được cảm giác mất mát và đau đớn trong tâm hồn, nhưng đó lại là một vấn đề khác.
Giết chóc bằng chính đôi tay của mình. và theo dõi quá trình một người đi về cõi chết. Đó mới là điều mà La-ongmanee thực sự muốn.
Nói cách khác, mục tiêu của hắn phải là những người có gốc gác từ Thiên đường.
Nhưng hắn không cần xuống tay với dân bản địa. Xung quanh hắn đầy rẫy những chủng tộc thú nhân, nên hắn không cần thiết phải mạo hiểm với người dân bản địa.
Mặc dù cả hai hành vi đều là bất hợp pháp, nhưng việc xuống tay với cư dân Liên bang, sẽ không gặp nhiều nguy hiểm. Rốt cuộc, tất cả những gì hắn phải làm là mua các nô lệ đã bị bắt.
Fufufufu.
Phát ra một tiếng cười quỷ quyệt, La-ongmanee từ từ đưa tay ra và âu yếm một cậu bé đang bị treo trên tường.
Cậu bé Thiên Tiên bất động. Mặc dù có thể nghe thấy tiếng thở yếu ớt phát ra, nhưng có lẽ cậu bé đã ngất đi vì toàn bộ cơ thể cậu đầy những vết thâm tím.
"Tốt, rất tốt."
Nhẹ nhàng vuốt ve những vết trầy xước trên làn da nhợt nhạt của cậu bé, La-ongmanee vừa nói, vừa cười lớn.
"Chúng ta hãy vui vẻ với nhau một chút nhé, bé cưng".
Hắn nở một nụ cười dâm dê đê tiện.
Phòng bí mật của Hoàng gia Pattaya.
Chỉ có một vài người trong số các quản lý của Bang hội, biết tới căn phòng này. Tuy nhiên họ vẫn tránh đến đây, vì họ biết nó dùng để làm gì.
Phải, nơi này là một ‘phòng trưng bày', nơi La-ongmanee bày biện những "thành quả" của bản thân.
Dựa vào một cái bàn đặt toàn thiết bị tra tấn, La-ongmanee lấy ra một điếu thuốc và châm lửa. Sau đó, nhìn vào "tác phẩm nghệ thuật" đang bị treo trên tường, hắn mỉm cười hài lòng.
Ngay khi hắn bắt đầu cởi quần và chuẩn bị tận hưởng "tác phẩm" đó...
CẠCH
"Chuyện... chuyện lớn rồi sếp ơi!"
Ai đó đã mở cửa xông vào và ngã sõng soài ra đất. La-ongmanee, đang cởi quần, dừng lại lúng túng và cau mày.
"Mẹ kiếp! Thằng chó này, ai cho..."
Hắn định nói câu "Ai cho mày vào đây?", nhưng không thể nói hết câu.
Khi hắn quay đầu nhìn lại gã đàn ông, hắn sững sờ. Tên thuộc hạ đang khóc lóc thảm thiết, một cánh tay của hắn đã mất tích.
"Ngươi nói gì?"
"Nhà... nhà đấu giá đã bị tấn công!"
La-ongmanee nhíu mày.
"Và... và…!"
Thấy gã đàn ông không đủ sức để nói nốt, La-ongmanee hiểu rằng một cái gì đó rất kinh khủng đã xảy ra. Kéo quần lên, hắn vội vã rời khỏi căn phòng bí mật.
Vì hắn xây dựng nơi này sâu dưới lòng đất, nên hắn phải chạy qua vài cầu thang để lên tầng trên. Càng lúc hắn càng nghe rõ những âm thanh hỗn loạn ở bên ngoài.
Khi hắn rời khỏi tầng hầm và mở cánh cửa dẫn ra ngoài...
UỲNH!
Một âm thanh bùng nổ mạnh mẽ đập vào mặt hắn. Xoay quanh theo phản xạ, La-ongmanee khẽ mở mắt ra.
Thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt hắn, là một nhóm thuộc hạ đang chạy toán loạn. Đằng sau chúng là một nhóm sáu người, băng qua cánh cửa chính đã bị vỡ tan.
Một trận chiến khốc liệt đã diễn ra, bởi hàng loạt thuộc hạ của hắn đang nằm la liệt trên mặt đất.
Nhìn qua cũng thấy. Bang hội của hắn đang bị tấn công.
La-ongmanee lặng lẽ quan sát tình hình và hỏi tên thuộc hạ sau lưng.
"Chuyện quái gì thế này? Chúng chỉ có sáu người thôi mà?"
"Chúng tôi không biết!
"Gì cơ?"
"Chúng tôi không hiểu nữa! Những tên khốn điên khùng ấy đột nhiên xông vào! Dù chúng tôi đã tấn công bọn nó bằng số lượng vượt trội, nhưng..."
Tên thuộc hạ rên rỉ. Những lời đó nghe sai quá sai, nhưng lại là sự thật. Tổ chức này đang bị một nhóm kẻ thù nhỏ bé đánh cho tan tác.
Như để chứng minh điều đó, các Cung thủ đang bắn yểm trợ cho đồng đội, đột nhiên bị bẻ đầu hoặc vặn tay, rồi chết một cách thê thảm.
Phải chăng đó là một phép màu khủng bố từ Pháp sư nào đó? Không ai hiểu nổi, chúng thực sự không biết cách giải thích hiện tượng kỳ quái này. Mặc dù một làn khói đen đang bay xung quanh, nhưng không ai đủ tỉnh táo để quan sát và phán đoán nữa.
La-ongmanee nghiến răng và lầm bầm.
"Thằng khốn Jioayu Matthew đâu?"
"Anh... Anh ấy không nhận cuộc gọi của chúng tôi!"
"Mẹ kiếp! Con lừa chết tiệt đó..."
La-ongmanee nghiến răng và hít một hơi thật sâu.
"Hãy mang thằng khốn đó đến đây, ngay lập tức! Và liên hệ với Cartel Ochoa. Mau lên!"
"V-Vâng, thưa ngài!"
Tên thuộc hạ nhanh chóng chạy đi.
"Chết tiệt, đối thủ chỉ có sáu người thôi mà!"
La-ongmanee hét lên với nhóm thuộc hạ đang loạng choạng vì sợ hãi.
"Chúng mày làm ăn kiểu chó má gì thế?"
Tất cả mọi người đều dừng lại. Không chỉ các thuộc hạ, mà cả ánh mắt của những kẻ tấn công cũng đều hướng về phía La-ongmanee.
"Tsk."
La-ongmanee là một tên lão luyện, hắn đã đến đây từ lâu, đã trải qua vô số cuộc đối đầu băng đảng và đánh lộn trên đường phố. Ít nhất, hắn biết tình hình này có nghĩa là gì.
Nếu cứ như vậy, Hoàng gia Pattaya sẽ thực sự mất tất cả.
Vì do đó, hắn hít thở sâu, giữ bình tĩnh và từ từ bước xuống cầu thang. Mặc dù đôi hắn đằng đằng sát khí, nhưng hắn vẫn mỉm cười và bước đi một cách bình tĩnh.
Sau đó, anh dừng lại trước một chàng trai trẻ. Vì họ khá chênh lệch về chiều cao, nên hắn ta phải nghiêng đầu lên.
Ánh mắt của hai người đàn ông chạm nhau. Sau một khoảnh khắc im lặng, La-ongmanee thản nhiên nói.
"Chà... Chúng ta có khách đến chơi nhà à?"
"..."
"Nhưng... Vị khách này thật bất lịch sự. Này, chàng trai trẻ, cậu không biết cách ứng xử à? Cậu biết ta là ai không? Cậu biết đây là đâu không?"
"Sombat La-ongmanee."
Seol Jihu nói khẽ.
"Ngươi đã mua một Thiên Tiên vào tối nay, đúng không?"
La-ongmanee nhướn mày. Sau đó, hắn ta bắt gặp một Thiên Tiên trưởng thành đứng đằng sau chàng trai trẻ, chắp hai tay lại và nhìn với vẻ mặt lo lắng.
Ngay khi nhìn thấy cô ta, hắn đã hiểu rõ mọi chuyện.
"Hahahaha"
Mở to mắt ra, hắn nở một nụ cười nhạo báng.
"Đúng rồi đó, chàng trai trẻ~"
"Mang cậu bé đó ra đây".
Seol Jihu cắt lời hắn bằng giọng lạnh lùng. La-ongmanee khịt mũi.
"Nếu ta làm thế thì sao?"
"Tao sẽ cho mày một cái chết êm ái".
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Mục lục
Chương 250 - Phần 2
Chương 250 - Phần 1
Chương 249 - Phần 2
Chương 249 - Phần 1
Chương 248
Chương 247 - Phần 2
Chương 247 - Phần 1
Chương 246 Phần 2
Chương 246 Phần 1
Chương 245
Chương 244
Chương 243
Chương 242
Chương 241
Chương 240
Tks ad
ReplyDeleteHóng Quá
ReplyDeleteTks nhóm dịch
ReplyDeleteNice
ReplyDelete