Khát vọng trở về - Chương 261: Một mai qua cơn mê - Phần 2

Cơn giận của Seol Jihu gần như bùng nổ, răng cậu nghiến vào nhau ken két.

Nhưng đúng lúc đó...

"...!"

Vào giây phút cuối cùng, cậu đã kịp bình tâm lại.

Khi Seol kiểm tra Kim Hannah bằng Cửu Nhãn, cậu nhận ra rằng cô vẫn đang tỏa ra ánh sáng hoàng kim.

Phải có một lý do khiến Điều Răn Vàng xuất hiện trong tình huống này. Một lý do khiến Kim Hannah đối xử với cậu ta theo cách này.

Seol Jihu gầm gừ.
"Tại sao cô lại làm thế?"

Một giọng nói khàn khàn phát ra. Cứ như thể cậu ta đang kiềm chế bản thân mặc dù sắp phát điên đến nơi rồi.

Là một con Cáo tinh ranh, Kim Hannah rất nhạy cảm với những thay đổi cảm xúc của người khác. Đương nhiên, cô ấy hiểu điều gì đang xảy ra.

Có lẽ đây là cơ hội cuối cùng.

Sau khi đến Eva, Kim Hannah đã học được một điều. Đó là, Seol Jihu sẽ không ngần ngại động thủ với những kẻ chống lại cậu ta.

Bất kể ý định là gì, Kim Hannah đã lừa Seol Jihu.

Nói "lừa bịp" thì hơi quá đáng, nhưng Kim Hannah chắc chắn đã âm thầm thực hiện một kế hoạch mà không hề báo cho Seol Jihu, biến cậu thành một gã bù nhìn.

Rất may, sự tin tưởng và mối quan hệ thân thiết giữa hai bên, đã nhắc nhở Seol Jihu rằng Kim Hannah phải có một lý do chính đáng nào đó.

"…Được rồi."

Kim Hannah quyết định nói rõ ràng mọi thứ. Sửa lại tư thế, cô ngồi ngay ngắn và giải thích.

"Chắc cậu đã ngạc nhiên và bối rối. Chăc cậu đã tức giận và thất vọng."

"..."

"Nhưng mà, Jihu à..."

"..."

"Những gì cậu cảm nhận được bây giờ, cũng là cảm xúc của tôi trong đêm đầu tiên của chúng ta ở Eva".

Khi Seol Jihu nghe thấy điều này, cậu choáng váng như thể có một cây búa đã đập vào đầu mình.

Vẻ mặt cậu trở nên bàng hoàng, và miệng cậu há ra.

"Tôi không nói rằng mình không có trách nhiệm gì. Rốt cuộc, tôi là người đã đưa cậu đi khắp thành phố để quan sát".

Kim Hannah dang tay ra và tinh tế nhìn Seol.

"Tuy nhiên, tôi có yêu cầu thứ gì khó khăn đâu?"

Cô từ từ nói tiếp.

"Triệu tập một cuộc họp ngắn, chia sẻ thông tin, nắm bắt tình huống, lắng nghe ý kiến của mọi người và thảo luận xem có ý tưởng nào tốt hơn hay không. Thậm chí chúng ta có thể liên lạc với Hội Tam Hoàng và cho họ biết về kế hoạch của chúng ta."

"..."

"Thế mà, nhớ lại xem cậu đã làm gì? Lôi cổ toàn bộ lực lượng chiến đấu của Carpe Diem đi theo cậu vào giữa đêm, chỉ với một câu nói duy nhất: Hãy tin ở tôi".

Seol Jihu vẫn im lặng.

"Vẫn chưa hết đâu. Cậu đã chấp nhận nhiệm vụ của Hoàng gia Eva ngay lập tức. Cậu hoàn toàn không nghĩ đến việc thảo luận với mọi người".

Seol Jihu cuối cùng đã nhận ra tại sao Kim Hannah lại làm tất cả những điều này.

[Họp hành làm gì! Chỉ cần nói với tôi là đủ rồi]

Seol nhớ lại câu nói của mình hôm trước, và hiểu tại sao Kim Hannah lại lườm anh ta ở quán ăn.

"Ví dụ nhé. Nếu tôi bảo rằng chúng ta nên đến Scheherazade ngay lập tức và đánh sập Sinyoung, cậu sẽ làm gì?? Cậu biết mà, tôi có thù oán với Sinyoung và họ cũng không phải là một tổ chức chính nghĩa."

Seol Jihu nghiến răng nhăn nhó.

"Nếu tôi nói vậy, cậu sẽ từ chối, hoặc ít nhất là yêu cầu tôi giải thích. Tôi sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc làm theo yêu cầu của cậu. Vì dù sao,  tôi chỉ là một thành viên của đội này.  Nhưng cậu thì khác, Seol à".

"..."

Seol Jihu ghét nhất là những kẻ đạo đức giả. Nhưng những gì cậu đang làm, giống hệt những kẻ đạo đức giả.

"Nếu cậu ra lệnh, chúng tôi sẽ không có lựa chọn nào khác, ngoài việc làm theo ý cậu. Khi chúng tôi là một thành viên của đội này, chúng tôi không có lựa chọn nào khác. Tại sao? Bởi vì, nếu chúng tôi làm thế, chúng tôi không còn xứng đáng làm thành viên của đội nữa, và buộc phải ra đi".

Tất nhiên, Seol Jihu không có ý định đuổi ai cả, nhưng sự thật là cậu ta đã buộc các thành viên Carpe Diem phải theo làm theo ý mình.

"Cậu là một nhà lãnh đạo. Cậu có thẩm quyền, và vai trò để sử dụng thẩm quyền đó. Đó là lý do tại sao cậu không được phép lạm quyền".

Những kẻ xu nịnh sẽ gọi cậu là một kẻ chinh phục. Nhưng những người thành thật sẽ gọi cậu là mọt kẻ độc tài.

Ít nhất là trong vụ việc vừa rồi, Seol Jihu đã hành động như một kẻ độc tài.

"Tất nhiên, Chung Chohong và Richard Hugo có thể không nghĩ như vậy. Lão sư Jang cũng thế. Họ đã đi theo cậu trong một thời gian dài, vì vậy họ có một niềm tin sâu sắc vào cậu."

"..."

"Nhưng tôi và những người còn lại, thì không hiểu được. Tóm lại, tôi hy vọng cậu suy nghĩ thêm một lần nữa về cảm giác của mọi người sau những ngày qua".

Kim Hannah khẽ thở dài.

"Tôi thừa nhận rằng tôi đã hành động sai trái. Tôi đã không báo cho cậu, hoặc bất cứ điều gì tương tự. Nói chung là, tôi đã sẵn sàng nhận bất kỳ hình phạt nào."

Seol Jihu thở dài. Sau đó, cậu nhìn lên trần nhà.

Tầm nhìn của cậu mờ đi, và cậu cảm thấy như có thể nhìn thấy khuôn mặt của Ian đang nói với mình.

[Ta đã chứng kiến ​​khả năng của cậu bằng chính mắt mình, nhưng ta vẫn cần hỏi lại...]

[Là một thủ lĩnh, một chiến lược gia, quyết định của cậu có thể ảnh hưởng tới hàng trăm hàng ngàn, thậm chí hàng vạn, hàng triệu sinh mạng. Cậu có hiểu rõ những tác động này hay không?]

Và những gì Jang Maldong nói cũng thoáng qua tâm trí cậu.

[Jihu, là thành viên của một tổ chức có nghĩa là sống cùng sống, chết cùng chết. Bang Hội là một cộng đồng, nơi các thành viên chia sẻ các giá trị và lợi ích chung.]

[Không phải lúc nào con cũng có thể làm trọng tài để đưa ra phán quyết. Con phải để các bên liên quan tự giải quyết tình huống. Tất nhiên, con không nên để cho họ quá nhiều tự do, nếu không cộng đồng sẽ lập tức trở thành một mớ hỗn độn. Ta đã thấy vài tổ chức sụp đổ vì điều này.]

[Đó là lý do tại sao con cần các quy tắc và quy định. Để đảm bảo sự công bằng. Cô Kim Hannah biết điều này quá rõ.]

Những lời khuyên mà cậu đã nghe trong quá khứ, đang hiện về và găm sâu vào tim cậu.

Hơn thế nữa…

Cậu nhớ lại sự kiện giải cứu con tin ở Phòng thí nghiệm Delphinion.

[Tôi sẽ tự lo việc này. Tôi sẽ làm điều đó bằng sức mạnh mình, vậy thôi]

Seol Jihu đã nổi giận với Chohong, khi cô tự quyết định mà không bàn bạc với cậu.

Cậu thực sự bối rối. Tất nhiên, tình hình đã khác so với hồi trước, nhưng như Kim Hannah nói đúng. Bắt mọi người tin tưởng mình, không phải là một lý lẽ thuyết phục.

Đúng, cậu ấy rất bận, nhưng lẽ nào cậu ấy không có thời gian để gọi cho Hội Tam Hoàng dù chỉ một lần?

Không, hoàn toàn không.

Cậu có đủ thời gian để liên hệ với Hội Tam Hoàng, nhưng cậu đã không làm thế.

Ở vai trò Thủ lĩnh, lẽ ra cậu phải gương mẫu. Cậu phải tuân thủ các nguyên tắc và quy tắc cơ bản. Nhưng cậu đã quên, không chỉ một lần, mà là nhiều lần.

Khi Seol Jihu nghĩ đến đó, cơn giận của cậu đã tan biến hoàn toàn. Đầu óc cậu thôi quay cuồng, và tâm trí cậu dường như trở nên sắc nét hơn.

Chỉ bây giờ Seol mới bắt đầu kiểm điểm lại bản thân mình.

'Có phải mình đã quá nóng vội? Có phải mình đã quá u mê? Có phải mình đã quá độc đoán?'

Seol chợt có một cảm giác déjà vu.

"..."

Cậu tưởng rằng mình đã sửa tật này sau khi suýt chết ở Khu vực trung lập. Nhưng rốt cuộc, cậu lại mắc phải sai lầm trong quá khứ.

'Có phải mình đã đánh mất lý trí?'

Seol Jihu cay đắng nhắm mắt lại.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---


Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 261 - Phần 2
Chương 261 - Phần 1

Chương 260 - Phần 2
Chương 260 - Phần 1

Chương 259 - Phần 2
Chương 259 - Phần 1

Chương 258 - Phần 2
Chương 258 - Phần 1

Chương 257 - Phần 2
Chương 257 - Phần 1

Chương 256 - Phần 2
Chương 256 - Phần 1

Chương 255

Chương 254 - Phần 2
Chương 254 - Phần 1

Chương 253

Chương 252

Chương 251

Chương 250 - Phần 2

Chương 250 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

10 Comments:

  1. Phút cuối anh mới tỏa sáng với tư cách của người thủ lĩnh còn không anh vẫn chỉ là kẻ độc tài @@

    ReplyDelete
  2. Quá trình trở thành thủ lĩnh thực sự

    ReplyDelete
  3. Bùm...thông não chi thuật haha

    ReplyDelete
  4. Thích bà kim hơn roò msin cần bà kim nhất ng sẽ chỉ đường cho main giúp msin sữa sai

    ReplyDelete
  5. Có hanahenmon không lo chết đói

    ReplyDelete
  6. Có cô Kim rồi nên ko lo gì hết

    ReplyDelete
  7. Biết ngay main sẽ bị dạy cho 1 bài học nhớ đời mà.

    ReplyDelete
  8. Mà nhân tiện đây là bộ novel đầu tiên thấy main mắc lỗi nhiều như vậy. Rất logic và các nhân vật phụ cũng rất quan trọng, ko như mấy bộ khác lúc nào main cũng đúng.

    ReplyDelete
  9. Quân sư thế này thì ngán ai nữa. Trong vài ngày mà cho mọi người vào rọ hết XD

    ReplyDelete