Khát vọng trở về - Chương 262: Cúi mặt xuống để học cách ngẩng cao đầu - Phần 2


"Khoan đã" 

Một giọng nói lạnh lùng vang lên trong phòng họp. Marcel Ghionea đã bất ngờ lên tiếng. 

Anh ta giơ tay lên, dường như xin phép được nói, nên Seol Jihu gật đầu.

"Đúng như Thủ lĩnh đã nói, đêm đầu tiên thật bất ngờ. Tôi cảm giác như đó là một mệnh lệnh từ hư không. Tuy nhiên, tôi hiểu ý của anh khi nhìn thấy nhà đấu giá VIP."

Marcel Ghionea hạ tay xuống và tiếp tục.

"Khi tôi gia nhập đội này, tôi đã thảo luận nhiều điều với Thủ lĩnh. Trong số đó, có mục tiêu của Carpe Diem".

Seol Jihu nghiêng đầu. Những gì Marcel Ghionea nói hoàn toàn đúng, nhưng cậu ta không thể hiểu được tại sao anh ta lại nhắc đến điều này.

"Cuối cùng, Thủ lĩnh và tôi có những mục tiêu khác nhau, nhưng chúng ta cũng có những quyết tâm phù hợp với nhau. Đó là yếu tố quyết định khiến tôi tham gia đội này."

Marcel Ghionea hắng giọng.

"Nhờ thế, tôi đã hiểu được các hành động của những người lão đạo tổ chức này, và hỗ trợ họ."

Đến bây giờ, Seol Jihu mới nhận ra rằng Marcel Ghionea không nói chuyện với một mình cậu ta.

"Thủ lĩnh, anh nói rằng anhcó một vài điều cần thảo luận trước khi thực hiện bước tiếp theo."

Anh mắt lạnh lùng của Cung thủ thép hướng về Kim Hannah.

"Tôi xin lỗi, nhưng tôi tin rằng có hai điều cần thảo luận. Tất nhiên, vấn đề thứ hai này có thể nằm trong tính toán của anh, nhưng tôi cảm thấy cần phải nói đến chuyện này trước."

Đôi mắt màu xám của Marcel Ghionea, trông giống như một con sói hoang dại nhìn chằm chằm vào Kim Hannah.

"Trước đó, tôi muốn hỏi một điều. Cô Kim Hannah được trao quyền làm thủ lĩnh tạm thời, nhưng chỉ trong trường hợp khẩn cấp, đúng không?"

'Cuối cùng cũng đến tiết mục này!'

Tất cả những ánh mắt trong phòng, rời khỏi Seol Jihu và hướng về Kim Hannah. Hầu hết trong số họ đều tỏ ra thù địch với cô ấy, nhưng Kim Hannah không phản kháng.

Trên thực tế, cô hoàn toàn chấp nhận sự buộc tội này.

"Vâng đúng vậy."

"Trong trường hợp khẩn cấp có nghĩa là một tình huống bất ngờ. Đó là cách giải nghĩa phù hợp nhất".

Ngay khi Kim Hannah thừa nhận điều đó, Marcel Ghionea đã chộp lấy cơ hội tấn công.

"Tôi tin rằng đã có sự nhầm lẫn ở đây. Tình huống này không phải là một vấn đề khẩn cấp, bởi cô Kim Hannah đã mong đợi và chuẩn bị cho sự kiện này".

Giọng anh vang lên sắc bén, thậm chí còn mang theo một chút thù địch.

"Ví dụ, sự xuất hiện của cô Flone. Từ những gì tôi nghe được, cô Kim Hannah đã đoán được cuộc tấn công và mượn mặt dây chuyền của Thủ lĩnh. Và cả thỏa thuận mà cô ấy đã đàm phán với Hội Tam Hoàng..."

Khóe miệng Kim Hannah khẽ giật giật. Phản ứng của Marcel Ghionea dữ dội hơn cô tưởng tượng.

Nhưng cô đã chuẩn bị tinh thần cho điều tồi tệ nhất. Cho dù đó là một tổ chức hay một nhóm, hệ thống phân cấp đã tồn tại và phải tồn tại.

Dù cấu trúc phân cấp của Carpe Diem trông rất lỏng lẻo, nhưng lại có một chất keo kết dính đặc biệt, đó là sự tồn tại của Seol Jihu. 

Trong bất kỳ tổ chức nào, Thủ lĩnh cũng là người mang tới niềm tin, niềm hy vọng và sự tự hào. Ở Carpe Diem, điều này còn rõ rệt hơn.

Điều này thể hiện rất rõ thông qua thái độ của các thành viên. Không ai lên tiếng phản đối Seol Jihu, dù cậu đã mắc sai lầm. Vì những sai lầm đó vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng của họ.

Marcel Ghionea là một ví dụ điển hình cho chuyện này. Lý do anh bỏ qua vô số lời đề nghị từ nhiều đội và tổ chức khác nhau để tham gia Carpe Diem, vì anh muốn trả món nợ ân tình với Seol Jihu. Và lý do anh đi theo Seol Jihu,  là vì anh tin tưởng rằng Seol Jihu sẽ giúp anh thực hiện được mục tiêu của đời mình.

Sau chiến tranh, đức tin này đã ngày càng lớn mạnh.

Thế nên, với Marcel Ghionea, việc Kim Hannah hành động vượt quyền Seol Jihu, là không thể chấp nhận được!

"Cô Kim Hannah rõ ràng đã tính toán và chuẩn bị cho tình huống này. Như vậy, tình huống này không thể gọi là một trường hợp khẩn cấp được!"

Trong tình huống này, có một số người đồng cảm với ý định của Kim Hannah, có những người khác đã tức giận và bức xúc với cô.

Marcel Ghionea rõ ràng là trường hợp thứ hai.

Là một người có lòng trung thành sắt đá, đương nhiên anh ta không đồng ý với hành động của Kim Hannah. Bất kể mục tiêu tốt đẹp đến mấy, nhưng Kim Hannah đã làm sai và không thể rũ bỏ trách nhiệm dễ dàng như vậy được.

Thế là, mũi tên của Cung thủ Thép đã nhắm vào Công chúa Cáo.

"Tôi chính thức nêu quan điểm rằng, những gì cô ấy làm là hành vi lạm dụng quyền lực".

Kim Hannah cười cay đắng. Cô cũng đoán rằng điều này sẽ xảy ra, kể từ khi cô tiết lộ kế hoạch của mình với Jang Maldong và Hao Win.

Seol Jihu là một người lãnh đạo được yêu mến và kính phục. Dù cô muốn tốt cho cậu, nhưng vì cô đã hành động vượt quyền, nên cô phải trả giá.

"…Phải. Tôi đồng ý"

Thực ra, với miệng lưỡi và trí tuệ của Kim Hannah, cô thừa sức vặn vẹo để bảo vệ mình. Nói về chuyện giải nghĩa ngôn từ, ở đây chẳng ai hơn được cô.

Tuy nhiên, Kim Hannah đã quyết định chấp nhận lời buộc tội. Mặc dù cô ấy có khả năng thoát khỏi tình thế này, nhưng nếu làm vậy, ít nhất một nửa số người trong phòng sẽ biến thành kẻ thù của cô.

Chuyện này là điều hiển nhiên. Cô là người mới tham gia Carpe Diem, cô không có bất kỳ mối liên kết sâu sắc nào với các thành viên trong đội. Cô không có uy thế ngang với Jang Maldong, cũng không có khí chất thu hút như Seo Yuhui.

Nếu cô giữ tư tưởng ích kỷ và cố tình phản đối, một mối rạn nứt sẽ bắt đầu hình thành. Hầu hết những người trong căn phòng này sẽ trở thành thành viên sáng lập của tổ chức mới, nếu ngay bây giờ đã rạn nứt thì thật là một vấn đề thảm họa.

Vì tham vọng của cô là biến Carpe Diem trở thành tổ chức vĩ đại nhất trên Thiên đường, nên cô hiểu rằng, một hình phạt là sự hi sinh cần thiết, để giữ vững vị trí của mình và củng cố nó trong tương lai.

Đó là lý do tại sao cô ấy đề nghị Seol tổ chức buổi họp này.

"Tôi rất tiếc vì đã làm phiền mọi người."

Kim Hannah cúi đầu lịch sự. Sau đó, cô ấy ngẩng đầu lên và tiếp tục.

"Về vấn đề này, tôi đã nói chuyện với Thủ lĩnh của chúng ta. Cậu ấy đã quyết định tước một phần thẩm quyền của tôi để ngăn điều tương tự xảy ra trong tương lai".

"Một phần, ý cô là...?"

Mọi người lại nhìn Kim Hannah, rồi quay sang Seol Jihu.

Seol Jihu thở dài. Thật ra, cậu không thực sự muốn trừng phạt Kim Hannah. Cậu không hề nghi ngờ cô một chút nào.

Seol Jihu không phải là một siêu nhân. Mặc dù cậu vẫn cố học hỏi, nhưng vẫn còn rất nhiều điều mà cậu không biết.

Không nên chiều chuộng cậu ấy như Seo Yuhui. 

Một đứa trẻ muốn trưởng thành, phải vượt qua những khoảnh khắc cay nghiệt và sửa chữa sai lầm. 

Cậu cần một người cố vấn để "hãm phanh" cho mình, mỗi  khi cần thiết.

Tuy nhiên, cậu không thể ưu ái Kim Hannah.

Nếu Seol Jihu nói, 'Tôi đã phạm sai lầm, và cô Kim Hannah làm chuyện này để cảnh tỉnh tôi, nên mọi người hãy tha thứ cho cô ấy". Nghe thật hài hước và trẻ con. Câu nói đó thậm chí còn tạo ra một tiền lệ khủng khiếp, có thể làm sụp đổ mọi nỗ lực trong tương lại.

Một người Thủ lĩnh, đại diện cho một tổ chức đã phải vô tư.

"Đúng."

Cuối cùng, Seol Jihu hít một hơi thật sâu trước khi mở miệng.

"Tôi sẽ tước bỏ tư cách Thủ lĩnh tạm quyền của Kim Hannah. Công việc hiện tại của cô chỉ liên quan đến các vấn đề hành chính."

Seol đã khẳng định hình phạt dành cho Kim Hannah một cách rõ ràng.

Đôi mắt Marcel Ghionea nheo lại. 

Với quyết định này, cô đã bị kéo xuống từ vị trí của một nữ hoàng, về vị trí của một quản trị viên. Mặc dù cô vẫn có thể tư vấn trực tiếp cho Seol, nhưng việc cô mất tư cách Thủ lĩnh tạm quyền là một sự khác biệt lớn lao.

Với quyết định này, sự cố trước đó sẽ không xảy ra lần nữa. Marcel Ghionea cũng hài lòng với phán quyết này.
.
Tất nhiên, một vài kẻ quá khích như Chohong còn muốn cô Kim Hannah bị đuổi cổ khỏi Carpe Diem, nhưng hầu như mọi người đều chấp nhận quyết định này.

"Ta hiểu rồi".

Rõ ràng, kế hoạch của Kim Hannah đã thành công rực rỡ, và cô quá tài năng nên không thể bị đuổi chỉ vì một lỗi này.

"Đó là một hình phạt thích hợp."

Jang Maldong, người đã ngồi im lặng từ nãy đến giờ, đã lên tiếng phá vỡ sự im lặng trong phòng. Ông dừng lại một chút rồi tiếp tục.

"Hình phạt này sẽ ngăn điều tương tự xảy ra lần nữa. À, Seol, con cũng nên báo lại chuyện này với Hội Tam Hoàng."

Ông nói ra một câu hoàn toàn hợp lý, nhưng cả Kim Hannah và Seol Jihu đều biết ông đã thay đổi chủ đề. Bây giờ vấn đề này đã được giải quyết, nếu cứ đào sâu mãi chỉ khiến mọi người ức chế hơn.

"Vâng ạ."

Seol Jihu lập tức nắm lấy cơ hội mà Jang Maldong đã tạo ra.

"Con sẽ liên lạc với họ ngay khi cuộc họp kết thúc."

Hội Tam Hoàng đã giúp họ rất nhiều trong sự cố \này. Mặc dù kế hoạch \thành công rực rỡ, nhưng họ cũng phải chịu chút tổn thất về nhân mạng. Vì họ đóng vai trò là khiên của Carpe Diem, nên Seol cần phải cảm ơn họ một cách chân thành.

"Mm."

Khi bầu không khí nặng nề bắt đầu dịu xuống, Jang Maldong gật đầu và nhìn lại.

"Được rồi, bây giờ..."

Ngay khi ông chuẩn bị nói gì đó, đôi mắt ông đột nhiên mở to. Ông chớp mắt vài cái, nhíu mày và nhìn thẳng về phía bên kia.

"Khoan đã, cái đó là gì?"

Khi Jang Maldong lẩm bẩm vì sốc, mọi người theo phản xạ đưa mắt nhìn theo. Tất cả đều sửng sốt vì...

"…Trứng? Có phải là quả trứng từ đền Mộng Ảo không?"

Phi Sora há hốc mồm vì sốc. Đôi mắt Seol Jihu cũng mở to.

Anh chàng nhỏ bé này đến đây từ bao giờ?

Quả trứng đỏ đã tham gia cuộc họp, như thể nó cũng là một thành viên có quyền hạn và nghĩa vụ ở đây. Trên hết, mặc dù chỉ là một quả trứng, nó đã tự mình ngồi xuống bàn, ngọ nguậy qua lại. Trông giống như nó đang nghiêm túc lắng nghe và và gật đầu đồng ý.

Dường như quả trứng đã nhận ra mọi người đang nhìn chằm chằm vào nó, thể là nó đột nhiên dừng lại và lắc lư.

Phi Sora há hốc mồm.

"Có phải nó đang di chuyển không? Nó có thể tự di chuyển, phải không?"

Những người khác cũng xì xào ngạc nhiên. Nhưng quả trứng tỉnh bơ như không hề quan tâm, nó lăn về phía trước, băng qua cái bàn và dừng lại trước mặt Seol Jihu.

Sau đó, nó dừng lại và đứng lên.

"Ah, Noona thực sự muốn hỏi em từ lâu..." - Seo Yuhui hỏi với vẻ mặt tò mò - "Nó là thứ gì?"

"... Ah, nó" - Seol Jihu bối rối. Quả trứng đang nhìn chằm chằm vào cậu ta, như thể nó đang chờ câu trả lời.

Cậu khẽ lên tiếng.

"Nó là Một quả trứng."

Chát!

Quả trứng lập tức nhảy lên và đập đầu vào bụng Seol Jihu. Mặc dù cậu không thấy đau đớn, nhưng Seol Jihu vẫn sững sờ.

"Gì chứ? Mày đúng là một quả trứng mà!"

Chát!

Nó húc cho Seol phát nữa.

"Gr... quả trứng chết tiệt!"

Seol Jihu xoa bụng và lẩm bẩm. Seo Yuhui nghiêng đầu.

"Chắc nó đang phản đối vì không muốn bị gọi là quả trứng. Em có thể đặt tên cho nó không?"

Seol Jihu chìm vào suy nghĩ. Cậu nhớ mang máng là nó mang tên một linh hồn thần thoại nào đó, nhưng không thể nhớ rõ cái tên ấy là gì.

Thấy quả trứng nảy lên xuống trong giận dữ, cậu cẩn thận nói.

"Tên nó là... Tưng Tưng?"

Quả trứng co giật vì sốc. Seo Yuhui che miệng cười khúc khích.

"Oh? Thật là một cái tên dễ thương."

"A, em chỉ mới nghĩ ra thôi. Em không nhớ tên thật của nó nữa..."

Seol Jihu quay mặt đi khi nhìn thấy quả trứng chuyển sang màu đỏ. Nó thậm chí bắt đầu bốc khói.

Seo Yuhui chớp mắt: "Chị nghĩ nó ghét cái tên đó."

"Yeah, giống như một quý tộc đang run rẩy vì bị sỉ nhục." - Flone cũng bất ngờ lên tiếng.

Chính lúc đó. 

Rắc

Quả trứng bất ngờ nứt ra.

Rắc! 

Vết nứt đầu tiên bắt đầy lan rộng như một mạng nhện. Trước khi bất cứ ai kịp làm bất cứ điều gì, các vết nứt đã lan rộng khắp bề mặt trứng.

Mọi người - kể cả Seol Jihu - thở dốc vì ngạc nhiên. Chị em nhà Yi thậm chí còn nhảy dựng lên. Không ai biết phải làm gì khi đối mặt với tình huống bất ngờ này.

Luxuria nói rằng trứng sẽ kiểm tra chủ nhân của mình theo ba giai đoạn.

Đầu tiên là cho phép sử dụng Thần thương, thứ hai là quyết định xem người có xứng đáng là chủ nhân của mình hay không, và thứ ba là tìm hiểu xem liệu chủ nhân có đủ điều kiện để sử dụng sức mạnh ẩn của Thần thương hay không.

Thực tế, hầu hết các gia chủ của nhà Rothschear đã thất bại ngay từ giai đoạn đầu tiên.

Tuy nhiên, Seol Jihu đã bất ngờ vượt qua bài kiểm tra thứ hai. Việc quả trứng nở ra, chính là ý nghĩa của việc này.

Trong khi Seol Jihu đang suy nghĩ, quả trứng đã vỡ ra. Và chẳng mấy chốc, một cái gì đó nhảy lên...

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 262 - Phần 2
Chương 262 - Phần 1

Chương 261 - Phần 2
Chương 261 - Phần 1

Chương 260 - Phần 2
Chương 260 - Phần 1

Chương 259 - Phần 2
Chương 259 - Phần 1

Chương 258 - Phần 2
Chương 258 - Phần 1

Chương 257 - Phần 2
Chương 257 - Phần 1

Chương 256 - Phần 2
Chương 256 - Phần 1

Chương 255

Chương 254 - Phần 2
Chương 254 - Phần 1

Chương 253

Chương 252

Chương 251

Chương 250 - Phần 2

Chương 250 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

18 Comments:

  1. Á đù nhận lỗi cái ngoài dc lòng người còn dc lòng quả trứng hahaa...

    ReplyDelete
  2. hm ko thực sự rằng việc làm của seol là sai thậm chí việc đó còn giúp ích cho seol trong tương lai nữa đơn giản mà nói seol cứu được những chủng tộc khác->những quản lí chung của liên minh biết tin sẽ tức giận sau đó có thể dẫn quân tới quất cái liên minh eva carpe diem ngư ông đắc lợi->nếu thắng thì có được eva nếu đánh ko lại team main có thể support+hội tam hoàng thua thế đéo nào được mà kế hoạch lệch hướng liên minh các chủng tộc nói quan hệ giữa con người và liên minh sẽ ko còn là giấc mộng và nó có thể thành sự thật vì 2 lí do carpe diem có thể vừa cứu được liên minh trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc mà còn thắng được toàn diện thể hiện thực lực, thứ 2 là mối quan hệ thân thiết giữa seol và các chủng tộc liên minh khác điều này sẽ perfect đây :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nếu nói vậy Kim cũng ko sai? Cũng thành công? Công bằng tí đi. Rõ ràng thàng công và hành động đúng ko giống nhau :) Main mạnh hơn tụi nó nên nó thành công, nếu lỡ lúc đánh vào phòng đấu giá và gặp một đứa nào mạnh, khiến ai đó trong đội chết, vậy thì sẽ ra sao?

      Delete
  3. :)) tức mag nứt trứng luôn á

    ReplyDelete
  4. Thấy một số thành viên carpe diem như con chong vs thàng cung thủ tôn main lên làm thần hay sao á rõ main sai mà đéo muốn main nhận sai che giấu cái sai hay gì còn bắt bẻ lại thấy tởm tởm ghét thể loại z vl

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ông phải hiểu là carpe diem là một tổ chức và main là người điều hành, 1 thành viên có thể có khuyết điểm nhưng CEO thì không! Đồng ý con người thì ai cũng có khuyết điểm nhưng chẳng nhẽ nhận ra mà không sửa?
      Tiếp đến hành động của Hannaemon dĩ ràng là vượt quyền và nếu không có hình phạt thì sau này sẽ tạo tiền lệ xấu như việc mọi người coi các hành động tương tự của cô là hợp lệ

      Delete
    2. Ông đi làm thằng giám đốc làm sai nó có bị xử như nhân viên. Không nói đến pháp luật trong cái công ty giám đốc là to nhất mọi vệ tinh đều quay xung quanh nó. Ông đi làm kiếm tiền cho ông là một phần văn hoa nữa thì phần còn lại vì lợi ích, lợi nhuận cho công ty nếu không văn hoa thì là kiếm tiền cho thằng giám đốc. Tại sao chúng ta phải nai lưng kiếm tiền cho người khác đơn giản vì mình nhìn thấy lợi ích họ giỏi, họ định hướng tốt hơn mình đi theo họ mình mới có tiền. Ông nhìn cái Caper Diem cũng thế thôi họ theo Seol vì họ biết nó giỏi, biết tôn trọng, lắng nghe và là đồng đội với họ suốt thời gian dài. Còn Kim ha na họ có quen cô ấy sao? Thậm chí chưa chắc họ đã cho là ngang hàng với mình @@

      Delete
    3. bạn cứ thử tìm lỗi sếp bạn xem có bị đuổi cổ đi không. Nghĩ kĩ đi

      Delete
    4. Nếu bạn là cổ đông đồng sáng lập thì bạn có quyền đó nha

      Delete
  5. Haizz dich tăng độ hài hước cũng không nên dịch thành...tưng tưng chứ @@

    ReplyDelete
    Replies
    1. Bản Eng là Bouncy, nghĩa là (bóng) nảy tưng tưng nha :))

      Delete
  6. Nở ra 1 con nhóc tomboy chăn

    ReplyDelete
  7. Giận quá nên phải chui ra ngoài để gõ đầu main :)))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Đồng quan điểm .... Tứk quá mà

      Delete
  8. Tau Tức mà tau vỡ cả trứng lun á

    ReplyDelete
  9. Sao đọc thấy main ngáo ngáo kiểu gì. Hannah làm thật sự rất tốt, nếu giao việc này cho main chắc chỉ là một mớ hỗn độn

    ReplyDelete