Trong tầm nhìn của Seol...
Nhân loại đang diệt vong.
Không, chính xác hơn thì nhân loại đang trên bờ vực tuyệt chủng.
Trùng hậu Đế vương đã chĩa lưỡi kiếm về phía loài người, ngay khi Liên bang sụp đổ.
Bà ta hiếm khi đụng đến nhân loại vì bị Pháo đài Tigol chặn đường. Nhưng từ khi Linh giới sụp đổ, khiến Pháo đài Tigol bị san phẳng, thì Liên bang cũng sụp đổ theo. Và mọi chuyện đã thay đổi.
Khi quân đội Ký sinh trùng bắt đầu cuộc tấn công, chúng nhanh chóng càn quét toàn bộ lục địa với sức mạnh không thể ngăn cản.
Nhân loại đã cố gắng tập hợp lực lượng để chống chọi, nhưng họ đã bị đánh bại một cách dễ dàng, vỡ vụn như một cái cây đã mục ruỗng.
Haramark, thành phố từng đóng vai trò là mặt trận phía nam, đã bị phá hủy hoàn toàn dưới sự xâm chiếm của Thất trùng quân.
Teresa Hussey cố gắng tập hợp một đội quân tàn tạ, cố gắng thủ thành, nhưng họ nhanh chóng phải rút lui trước sức mạnh khủng bố của kẻ thù.
Eva cũng vậy.
Evangeline Rose và một vài cá nhân khác vẫn ở lại và chiến đấu một cách tuyệt vọng, thậm chí liều cả mạng sống của họ. Nhưng cuối cùng, họ vẫn bại trận.
Và hôm nay.
Thành phố trung tâm của nhân loại đang chìm trong ngọn lửa.
Đó là chuyện đương nhiên.
Sau khi Haramark thất thủ, Scheherazade không còn là một thành phố an toàn nữa.
Vẫn còn những thành phố chưa bị tấn công, nhưng sớm muộn chúng sẽ trở thành tro bụi.
Nhân loại đã quá chủ quan.
Ai mà ngờ rằng các ngôi đền trong thành phố lại bị phá hủy? Ai mà ngờ rằng các cổng dịch chuyển đã bị đập nát, ngay khi cuộc bao vây bắt đầu?
Không ai có thể tưởng tượng được rằng trong hàng ngũ nhân loại có nhiều kẻ phản bội đến thế.
Đến lúc này, nhân loại mới nhận ra rằng họ đã sớm bị Trùng hậu thò tay chia rẽ và thao túng.
Và bây giờ, họ đã phải trả giá.
*
Khói đen bốc lên nghi ngút ở hướng Scheherazade. Không cần phải tưởng tượng, người ta cũng hiểu được những gì đang diễn ra ở đó.
Một địa ngục trần gian.
Yun Seohui gần như cũng bị kéo vào địa ngục đó. Nếu người đàn ông trước mặt cô không can thiệp và mở đường máu giải cứu cô, chắc chắn cô sẽ phải chịu chung số phận khủng khiếp như những người khác.
Ngẩn ngơ nhìn những đám khói bốc lên từ thành phố, Yun Seohui lặng lẽ nói.
"Cảm ơn..."
Cô nói tiếp với giọng mệt mỏi.
"Nhờ anh mà tôi mới sống được".
"Cô nói nhiều quá..." - Một âm thanh khàn khàn vọng vào tai cô. Đó là một giọng nói lạnh như băng.
"Đồ phản bội.
Đôi đồng tử mệt mỏi run rẩy. Yun Seohui hạ ánh mắt xuống và nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt.
Đó là người Trái đất duy nhất, hợp tác với Liên đoàn, đã tiêu diệt Charity Gớm ghiếc (Caritas).
Là một kẻ thù mà cả các chỉ huy của Thất trùng quân cũng e ngại.
Là người bị các vị thần chối bỏ, dù sở hữu sức mạnh áp đảo.
Chính là Thương thủ Ma thần cấp 8, Seol Jihu.
Chính Seol Jihu đã đánh bại Chastity Thô Tục để cứu cô.
Thế nhưng, giờ đây, người đàn ông đó đang nói với cô bằng giọng lạnh lùng như ma quỷ từ cõi chết.
"Cô"
Yun Seohui nghiến răng
"Câm miệng ngay."
"..."
"Tại sao cô không làm như những gì được mách bảo?"
Cơ thể cô nao núng khi nhìn thấy đôi mắt vô hồn và khuôn mặt lạnh giá của người kia.
"Tôi không có sự lựa chọn nào khác."
"..."
"Không phải tôi không làm, mà là tôi không thể. Tôi không thể tạo ra tình huống mà anh muốn và tôi cũng không có quyền làm như vậy."
"Ngạc nhiên chưa! Tôi đâu có yêu cầu bất cứ điều gì khó khăn."
"Chết tiệt! Con đường rút lui của chúng tôi đã biến mất ngay khi cuộc bao vây bắt đầu. Tôi phải làm gì khi bị nội công ngoại kích?"
"Không phải tôi đã báo cho cô rồi sao?"
"Nhưng... Tôi nghĩ rằng tất cả bọn chúng đã bị xóa sổ. Ai mà ngờ rằng số lượng người đó chỉ là phần nổi của tảng băng trôi?"
"Hừ. Cô thậm chí còn không thèm lắng nghe khi Chấp chưởng giả của Avarice hét vào tai cô. Đúng không?"
Seol Jihu lẩm bẩm.
"Vì mà cô nói là cô đã cố gắng nhưng không làm được?"
"..."
"Con người đúng là thứ sinh vật lươn lẹo. Khi tôi còn là nô lệ của tổ chức nào đó, bọn chúng luôn vẫy hợp đồng và ném tôi ra vào trận chiến, dù tôi bị thương nặng và sắp chết đến nơi".
"Tôi-!"
"Chắc chắn rồi. Một khi ai đó ký hợp đồng, thì có chết cũng phải tuân theo hợp đồng. Tôi biết, tôi biết mà!"
Seol Jihu từ từ lắc đầu và nói.
"Giống như con mụ Kim đó luôn nói, không tuân theo hợp đồng là hành động phản bội niềm tin và danh dự".
Yun Seohui cắn môi.
"Nhưng nếu cô muốn làm thế này, cô chỉ cần nói thẳng với tôi mà?"
Mặt Yun Seohui mặt đỏ bừng vì tức giận.
"Dù vì hoàn cảnh, hay vì bất kỳ điều gì, cô cũng đã trở thành kẻ phản bội."
"Nói như vậy thì anh cũng là kẻ phản bội mà thôi!"
"Đừng nói nhảm nhí nữa. Cô là kẻ phản bội".
"Không phải. Là anh, chính là anh!"
Đó là một cảnh tượng kỳ lạ. Hai người bận rộn đổ lỗi cho nhau khi những kẻ phản bội thực sự vẫn còn ở ngoài đó.
Yun Seohui vặn lại, nghiến răng.
"Ai ,à ngờ rằng chúng sẽ sử dụng lãnh địa cuối cùng của nhân loại để làm mồi nhử? Tôi cá là ngay cả Ký sinh trùng cũng không biết."
"Ồ, vậy cơ đấy. Làm như cô quan tâm đến Thiên đường lắm cơ đấy!"
Seol Jihu khịt mũi.
"Và ngừng nói nhảm đi. Chúng ta đang nói về hợp đồng của chúng ta".
Yun Seohui nghiến răng. Cô cảm thấy rất bực tức đến nỗi cô cảm thấy ngột ngạt. Cô cảm thấy mình sẽ nổ tung nếu không thể phản bác được câu nào.
"Bây giờ tôi đã hiểu."
"?"
"Bây giờ tôi đã hiểu tại sao không có ai trong số bảy vị thần chọn cô. Cô chỉ là một con khốn nạn không từ thủ đoạn, một kẻ dám đem sự tồn vong của nhân loại ra để đánh bạc".
Yun Seohui không thể nói nên lời khi mũi thương đã kề bên cổ cô.
Một dòng máu tuôn ra và chảy xuống xương đòn. Cô cảm thấy đau nhói, nhưng Yun Seohui nghiến răng và hét lên.
"Được! Nếu anh đã nghĩ vậy thì giết tôi đi!"
"..."
"Tôi nói là giết tôi đi!"
Một khoảng lặng bao trùm hai người.
Sau đó, Seol Jihu hạ thương xuống và lặng lẽ nói.
"Hãy đến Nur."
"Gì cơ?"
"Đừng bắt tôi nói hai lần. Eun Yuri và Odelette Delphine nói rằng họ đã chuẩn bị xong lá bài cuối cùng. Những người sống sót từ Liên bang cũng đang tập trung ở đó. Cô cũng đi đi. Tôi tin vào khả năng của cô. Chắc chắn cô có thể đóng góp một vai trò rất quan trọng."
"Tại sao tôi phải làm thế? Tôi còn gì nữa đâu?"
"Bởi vì hợp đồng của chúng ta chưa kết thúc".
Yun Seohui nhíu mày cay đắng.
"Hóa ra.... đó là lý do khiến anh cứu tôi ư?"
"Làm gì còn lý do nào khác?"
Cô bất giác bật cười. Ngay cả bản thân Yun Seohui cũng không hiểu vì sao cô lại cười.
"Ahahaha"
Cô tiếp tục cười như điên. Thế rồi, Yun Seohui đột nhiên dừng lại và hỏi với khuôn mặt nghiêm túc.
"Vì sao lại thế?"
"Sao cái gì??"
"Tại sao Thương thủ Ma thần hùng mạnh của nhân loại... Tại sao anh lại căm ghét tôi đến vậy?"
"Nói nhảm cái đ** gì thế?" - Seol Jihu nhăn mặt thở dài.
"Nhảm nhí? Tôi biết anh căm ghét Sinyoung. Nhưng tôi đã giúp anh rất nhiều mà??"
"Đúng là cô đã hỗ trợ tôi nhiều hơn mức cần thiết..." - Seol Jihu gật đầu, thừa nhận lời nói của cô - "Nhưng tất cả đều là ý của cô. Tôi chưa bao giờ nhờ cô điều gì cả".
Seol từ từ buông cây thương xuống, trong khi Yun Seohui không nói nên lời nhìn chằm chằm vào cậu ta.
Sau đó, Seol quay lại như thể cô không đáng để quan tâm nữa. Mối quan hệ giữa Seol với cô đã kết thúc.
"Đồ bội bạc! Anh có biết tôi đã cố gắng thế nào không?"
Yun Seohui vẫn chưa bỏ cuộc.
"Người chèn ép anh không phải là tôi, mà là Kim Hannah! Tôi đã đuổi cô ấy đi, chỉ vì anh! Anh có biết tôi đã cố gắng xoa dịu trái tim anh không hả?"
"Cô có điên không?"
Seol Jihu nghiêm túc hỏi.
"Tôi nghĩ rằng cô là kẻ biết tách biệt chuyện công việc và chuyện riêng tư mà. Không phải cô đã giết chết người thân của mình để thuận tiện cho công việc sao? Hay là vì Sinyoung đã sụp đổ nên cô phát điên rồi?"
Yun Seohui mặt nhăn nhó khi nghe giọng nói chế giễu của Seol. Hơi thở của cô cũng trở nên gấp gáp.
"…Sao anh dám làm thế này với tôi?"
Cô hét lên với giọng thảm thiết.
"Này. Tôi không phải là Sung Shihyun. Tôi là Seol Jihu, được chứ?
Seol Jihu nhíu mày như thể anh vừa nghe một câu nói hài hước.
"Và, nói thẳng nhé. Cô làm những điều đó không phải vì tôi, mà là vì Sinyoung. Vì thỏa mãn sự ích kỷ của cô."
Đôi mắt của Yun Seohui mở to.
"..."
"Bình tĩnh. Tôi không nói điều đó là xấu. Cô tận dụng sức mạnh của tôi để bảo vệ Sinyoung và tôi tận dụng cô để đạt được mục tiêu của mình. Đó là một thỏa thuận công bằng, nhưng quá trình thực hiện thì sai quá sai".
Đôi môi cô tái nhợt và khuôn mặt cô run rẩy.
"Chà. Sung Shihyun nói với tôi rằng cô là một con đũy chó, ngay trước khi anh ta chết bởi tay tôi. Càng lúc tôi càng thấy hắn nói đúng".
Seol Jihu tặc lưỡi.
"Chà, có lẽ chúng ta nên kết thúc ở đây. Cô có đi hay không thì tùy".
"Giết tôi đi. Có giỏi thì giết tôi đi!" - Yun Seohui hét lên thách thức.
"Nếu cô thực sự muốn chết, sao cô không tự tử đi?"
Seol Jihu lạnh lùng nói.
"Thực ra thì, chửng có gì thảm hại hơn là tự tử sau khi bị dồn vào chân tường Nhưng nếu cô còn một chút lương tâm, hãy đến Nur. Để góp sức, để đền tội".
Nói xong, Seol Jihu rời đi mà không hề ngoảnh lại.
Yun Seohui bị bỏ lại một mình, ngây người ngồi xuống đất một lúc.
"Haaah."
Rồi cô bỗng cười.
"Haha... Ahahaha..."
Cô ấy đã cười.
"Heuu... Hic"
Và khóc.
Cô vừa khóc vừa cười như một kẻ điên loạn. Một lúc sau...
"…Được."
Một khi nước mắt của cô khô cạn
"Đến phút cuối anh vẫn làm thế với tôi".
Yun Seohui đứng dậy, đầy phẫn nộ.
"Tôi chẳng làm gì sai cả."
Sau khi nhìn chằm chằm về hướng Seol Jihu rời đi, Yun Seohui phải xoay người và quay trở lại.
"Tất cả là lỗi của anh."
Cô bắt đầu bước đi với những bước loạng choạng trong khi lẩm bẩm điều gì đó. Như thể cô đã mất trí.
Đúng như dự đoán, một cảnh tượng kinh hoàng và khủng khiếp đang hiện diện ở Scheherazade.
Những đám cháy tỏa ra những làn khói cay nồng xuyên qua lỗ mũi của cô, và những tiếng gầm quái dị, tiếng la hét và tiếng rên rỉ có thể được nghe thấy từ khắp nơi.
Ký sinh trùng đang mải mê cướp phá, chúng ngơ ngác nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đang đi vào thành phố đổ nát như thể đó là nhà riêng của cô.
Chúng không bao giờ tưởng tượng được rằng sẽ có ai đó tự dẫn xác đến đây.
Tuy nhiên, sau khoảnh khắc do dự đó, chúng nhanh chóng lao về phía cô và ghì cô xuống đất. Yun Seohui không chống cự và ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất.
Chính lúc đó.
"Ôi trời. Cái gì thế này?
Một giọng nói dâm đãng ang lên. Đôi mắt của Yun Seohui hé mở.
"Không phải mày chạy trốn cùng thằng đó à?"
Người phụ nữ đang bay trong không trung, vưới đôi cánh dơi và trang phục hở hang thô bỉ, không ai khác chính là Kim Hannah. Cô ta đã biến thành một con succubus.
"Mày đã trở lại? Mày điên rồi sao?"
"Cô nên cảm ơn tôi đi" - Yun Seohui mỉm cười - "Mục tiêu trả thù của cô đã quay trở lại. Nào, cảm ơn tôi đi chứ".
Ngơ ngác, Kim Hannah cẩn thận quan sát Yun Seohui. Dường như cô ấy thực sự nghiêm túc.
Dù Sinyoung đã sụp đổ trong một ngày, nhưng tình huống này vẫn còn quá xa lạ.
Với ánh mắt đầy thù hận, Yun Seohui không giống như một kẻ đã rơi vào tuyệt vọng.
Kim Hannah gật đầu một lần, ra hiệu rằng cô ta sẽ lắng nghe Yun Seohui.
"Nói đi."
"Hãy cho tôi gặp Vulgar Chastity.
"Còn lâu. Cô ta đang nổi điên vì tức giận. Sừng của cô ấy bị nghiền nát và đôi cánh của cô ấy bị xé toang. Tất cả là tại thằng khốn Seol Jihu đó".
"Thế thì cho tôi gặp Tư lệnh nào cũng được. Tôi cô làm được mà".
"Tao... hừ, tôi hiểu ý cô rồi. Nhưng tại sao lại thế?"
"Tôi muốn xem..."
Kim Hannah nhíu mày.
Yun Seohui khịt mũi và nói tiếp.
"Tôi không cần bất cứ điều gì nữa. Tôi chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt thằng khốn đó chìm trong tuyệt vọng. Tôi muốn thấy hắn phải quỳ xuống vì hối tiếc."
"Á... Ah~."
Kim Hannah cuối cùng cũng hiểu ra tình hình.
"Cô... Fufufu! Cô đã bị bỏ rơi chứ gì?"
"...."
"Chuẩn cmnl. Tôi đoán ngay mà! Cô không thể chính phục được hắn đâu!"
Kim Hannah bay xuống đất và cười khúc khích trong khi vỗ đầu Yun Seohui.
"Tôi đã nói với cô rồi mà! Hắn là một gã trai khác xa Sung Shihyun. Tôi đã nói với cô rằng hắn là một tên điên loạn, nhớ không?
"..."
"Tóm lại là, nếu cô không có được hắn thì cô muốn xe xác hắn. Có phải vậy không?"
"Cô có đồng ý không? " - Yun Seohui vừa nói vừa nghiến răng.
"Ai biết ~"
Kim Hannah đột nhiên tỏ ra kiêu kỳ và chống cằm bằng một tay.
"Việc cô không đi đến Nur mà quay trở lại đây một mình là điều đáng khen ngợi..."
"..."
"Và tôi tình cờ nghĩ ra một kế hoạch thú vị, nhưng mà..."
Kim Hannah cười toe toét.
"Nỗi uất hận của tôi vẫn chưa nguôi. Đó là lỗi của cô. Giờ phải làm sao đây?"
Kim Hannah đặt một tay lên ngực và giả vờ làm vẻ mặt bối rối.
"Tôi cần phải làm gì để xoa dịu trái tim yếu đuối này?"
"Hừm."
Kim Hannah quay đầu lại và nhìn về sau lưng mình.
Có một cây sào dựng trên bầu trời phía xa. Trên ngọn sào là hai cơ thể trần trụi được buộc bằng dây thừng.
Đôi mắt của Yun Seohui run rẩy.
Đó là Evangeline Rose, Thần hộ mệnh của Eva. Và Nữ hoàng Charlotte Aria, người cai trị luôn giấu mình trong cung điện.
Cô ấy nghe tin đồn rằng họ bị bắt làm tù binh và bị treo lên để chế nhạo loài người. Cuối cùng cô đã được xác nhận tin đồn đó, bằng chính đôi mắt của mình.
"Nếu cô dám chịu đựng một nửa sự sỉ nhục và đau đớn mà tôi từng phải trải qua, có lẽ tôi sẽ vui lên và mối hận thù của tôi sẽ nhạt bớt. Puhahaha!"
Kim Hannah liếm môi và liếc nhìn sang hai cơ thể đang treo trên cột.
Khóe miệng Yun Seohui co giật.
"Hah!"
Cô vùng dậy, thoát khỏi gọng kìm của những ký sinh trùng xung quanh, và nói với giọng bất cần.
"Ok. Muốn làm gì thì làm!"
Cô nắm chặt quần áo và xé nó xuống, không hề do dự.
Xoẹt!
Và ngay khi quần áo của cô bị xé toạc, đám đông Ký sinh trùng đã nhảy lên cô.
Một lúc sau, tiếng rên rỉ của Yun Seohui hòa với tiếng cười của Kim Hannah đã vang khắp thành phố.
*
Một ngày sau lễ khai trương.
Yun Seohui bước ra khi trời sáng. Cô cảm ơn vì sự hiếu khách của Valhalla và tạm biệt họ, nói rằng cô phải rời đi trước khi làm phiền mọi người.
Cô ấy không yêu cầu bất cứ điều gì hoặc nói bất cứ điều gì khác thường.
Cô chỉ đơn giản là rời đi sau khi chúc mừng họ, bỏ lại một câu cà khịa.
"Ồ đúng rồi. Jihu thân mến. Đêm qua... tôi vui lắm đó".
"Cái gì? Sao tự nhiên cô ta lại nói vậy?" - Kim Hannah nghi ngờ hỏi.
"Tôi... tôi tin tưởng Jihu của chúng ta" - Seo Yuhui hét lên.
Seol Jihu không trả lời. Cậu không còn năng lượng để phản bác nữa.
Viễn cảnh mà cậu nhìn thấy đêm qua, rất sốc đến nỗi cậu không thể ngủ được.
Đó là chuyện đương nhiên.
Trước đây, Seol Jihu nghĩ rằng lý do cơ bản khiến cậu ta - ở kiếp trước - hối hận và muốn bắt đầu lại một nữa, là để thay đổi số mệnh của thiên đường.
Tuy nhiên, tầm nhìn từ ngày hôm qua đã lật ngược mọi thứ.
Dù cậu không chắc chắn, nhưng theo trực giác thì cậu thấy có một lý do phức tạp hơn nhiều đang ẩn giấu đằng sau tất cả.
'Mình... mình từng là loại người gì vậy?'
Đó chưa phải là tất cả.
Viễn cảnh đó dường như đã diễn ra ngay trước trận chiến cuối cùng
'Tại sao…'
Dù Seol đã bị Sinyoung ép làm nô lệ, nhưng dường như còn một chuyện gì đó... cậu và Yun Seohui đã có quan hệ gì mà cô ta phản ứng mãnh liệt như vậy?
Seol Jihu không biết rõ về Yun Seohui, nhưng đánh giá qua những gì cậu chứng kiến và nghe thấy từ trước đến nay, hành động của cô ta trong viễn cảnh kia thực sự kỳ quái. Chắc chắn phải có lý do nào đó.
Seol Jihu suy nghĩ mông lung, rồi lắc đầu.
Cậu cảm thấy như mình đã tỉnh dậy sau một cơn ác mộng. Nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ta không thu hoạch được gì.
Seol Jihu bắt đầu chậm rãi ghi lại một số ghi chú, kẻo quên mất.
"Eun Yuri. Chuẩn bị một kế hoạch với Odelette Delphine trong cuộc chiến cuối cùng. Dường như cô ta là một Pháp sư."
"Cậu đang viết gì vậy?"
Khi Kim Hannah lại gần, Seol Jihu vội vàng đóng cuốn sổ của mình lại.
"Kim Hannah."
Và cậu nói.
"Còn bao lâu nữa thì đến kỳ mở Khu trung lập?"
Kim Hannah tròn mắt khi nghe thấy câu đó.
*
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Mục lục
Chương 269
Chương 268
Chương 267 - Phần 2
Chương 267 - Phần 1
Chương 266
Chương 265
Chương 264 - Phần 2
Chương 264 - Phần 1
Chương 263
Chương 262 - Phần 2
Chương 262 - Phần 1
Chương 261 - Phần 2
Chương 261 - Phần 1
Chương 260 - Phần 2
Chương 260 - Phần 1
Chương 259 - Phần 2
Chương 259 - Phần 1
Chương 258 - Phần 2
Chương 258 - Phần 1
Chương 257 - Phần 2
Chương 257 - Phần 1
Chương 256 - Phần 2
Chương 256 - Phần 1
Chương 255
Chương 254 - Phần 2
Chương 254 - Phần 1
Chương 253
Chương 252
Chương 251
Chương 250 - Phần 2
Chương 250 - Phần 1
Tình hình này chắc vác nhau đến linh giới đánh lộn rồi
ReplyDeleteLinh giới? Là chỗ nào?
DeleteLinh giới là chỗ của bọn tinh linh chứ đâu, mất chỗ đó thì mấy bố tiên thiên coi như phế toàn tập thành ra liên bang ăn tỏi
DeleteThanks nhóm dịch nhiều nhé vì đam mê và nhiệt huyết
ReplyDeleteHôm nay ad đẹp trai Khoai to nhất tg
ReplyDeletead là nữ
DeleteThanhks
ReplyDeletequá khứ seol Dark thế :((
ReplyDeleteđi tuyển dụng mà thấu tương lai kiểu này :")))
ReplyDeleteBom cuối tuần ad ơi
ReplyDeleteYun bị rape
ReplyDeleteTác giả nên làm 1 chương đặc biệt như swordart online cho seoyuhui =]]
ReplyDeleteKiếp trước dark vãi :'(
ReplyDeleteDiễn cảnh đó hk vui tý nào
ReplyDeleteThương thủ ma thần bán hành các tư lệnh 1 cách ez mà cuối cùng lại chết vì bị cả 1 đôi quân tổ quây , quá buồn
ReplyDelete