Khi chuyện Jung Sua bỏ chạy đã lan rộng khắp vương đô, Sorg Kühne đã đưa ra một biện pháp cứng rắn.
Ông coi việc Jung Sua chạy trốn, chính là lời thú nhận về việc cô ta hợp tác cùng Liên minh Eva gây ra tội ác.
Và vì những tội ác của cô ta là không thể tha thứ, niên ông ấy tuyên bố rằng: Eva sẽ không công nhận Evangeline là một tổ chức nữa. Nói cách khác, ông ta cho họ hai lựa chọn: Cuốn gói khỏi thành phố hoặc giải tán.
Đương nhiên, Evangeline cũng không còn là tổ chức đối tác của Hoàng gia Eva nữa.
Mặc dù các thành viên Evangeline đã phản đối kịch liệt, nói rằng họ không liên quan gì đến những vụ việc này, nhưng Sorg Kühne chỉ cần bình thản đổ lỗi cho Jung Sua.
Mặc dù các thành viên Evangeline đã phản đối kịch liệt, nói rằng họ không liên quan gì đến những vụ việc này, nhưng Sorg Kühne chỉ cần bình thản đổ lỗi cho Jung Sua.
Đó là điều hoàn toàn hợp lý. Nếu cô ta là một thành viên bình thường, mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Nhưng cô ta lại là Chủ Hội, là đại diện của một tổ chức, nên Hoàng gia Eva hoàn toàn có quyền làm chuyện này.
Giống như lúc Bok Jungsik bỏ trốn và Bạch Hồng Hoa tan rã. Cả tổ chức sẽ phải chịu trách nhiệm chung với Chủ Hội.
Thế là, Evangeline sụp đổ. Một điều đáng ngạc nhiên là các thành viên của Bang Hội này không có ý định tái hợp, mà quyết định giải tán hoàn toàn.
Chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Nếu họ cố gắng tái hợp ở một thành phố khác, điều này cũng không dễ dàng chút nào.
Chưa chắc các Hoàng gia khác sẽ cho phép họ tái lập tổ chức. Hơn nữa, họ cũng không có một nhà lãnh đạo gánh vác trách nhiệm trong quá trình này.
Thực tế, số phận vinh quang của Bang Hội này đã chấm dứt từ khi Evangeline Rose qua đời trong bữa tiệc. Jung Sua chỉ níu chút hơi tàn mà thôi.
Và do đó, vị trí của tổ chức đối tác của Hoàng gia Eva đã bị bỏ trống. Tuy nhiên, mọi người đều biết tổ chức nào sẽ vươn lên để chiếm lấy vị trí đó.
Hành động của Nữ hoàng còn hơn cả lời nói.
"Seol Jihuuu!"
Hôm nay cô ấy cũng đến Valhalla.
Chính xác hơn, cứ hai ngày một lần, Charlotte Aria lại đến Valhalla.
Chính xác hơn, cứ hai ngày một lần, Charlotte Aria lại đến Valhalla.
Học phép thuật từ Roselle trong khi ngủ, thức dậy và đọc sách cho đến giờ ăn tối, hoặc chạy đến Valhalla. Cô tìm Seol Jihu và bắt đầu nói lảm nhảm: "Hôm nay tôi đã làm điều này, hôm nay tôi đã làm điều đó..."'
Cô ấy thực sự giống như một bé gái bám lấy người bố vừa đi làm về, và líu lo kể lể những chuyện đã trải qua khi ở trường mẫu giáo.
Nếu không phải vì Sorg Kühne kiềm chế cô ấy, chắc chắn cô ấy sẽ đến thăm Valhalla hàng ngày.
"Uwaaaaah."
Seol Jihu nằm dài trên đi văng sau khi bị Charlotte Aria tra tấn như thường lệ. Nữ hoàng đang giận dỗi vì cô ấy muốn ngủ lại ở đây, nhưng Seol đã tống cổ cô ấy về cung điện.
Sorg Kühne chỉ có thể cảm ơn suông.
"Cám ơn cậu rất nhiều! Tôi thực sự không biết nói gì hơn nữa".
"Ông không thể kiểm sát cô ấy một chút sao?"
Sorg Kühne cười không ngớt trước câu hỏi thẳng thắn của Seol Jihu.
"Tôi chịu thua. Có vẻ như nữ hoàng coi việc đến thăm cậu là một phần thưởng."
"Phần thưởng?"
"Chủ hội Seol, giờ đây cậu là người thân thiết với cô ấy nhất. Nói một cách đơn giản, Nữ hoàng ấy đang muốn nói, "Tôi đang học hành chăm chỉ đấy. Hãy khen tôi đi nào".
Seol Jihu gục đầu vì không nói nên lời.
"Cô ấy có học hành chăm chỉ không?"
"Có, cô ấy thực sự rất nỗ lực. Ngay cả tôi cũng giật mình trước sự tập trung của cô ấy. Có vẻ như cô ấy khá hứng thú với bí kíp này. Dù sao, nhân tố quan trọng nhất khiến cô ấy hào hứng, là cô ấy có thể giúp được bạn bè mình".
Nghe điều này, Seol Jihu ngẩng đầu lên.
"Thôi thì cũng được an ủi phần nào..."
"Vâng, tôi không biết cậu nghĩ sao, nhưng tôi chắc chắn rất vui vì điều đó."
Sorg Kühne cười khúc khích và nhìn lại cánh cửa.
"À... Tôi biết cậu mệt, nhưng cậu có muốn ăn tối với tôi hôm nay không?"
Đôi mắt Seol Jihu mở to. Cậu không ngờ ông già nghiêm khắc này lại rủ cậu đi ăn tối.
"Chắc chắn rồi."
"Chắc chắn rồi."
"Chúng ta hãy đi ra ngoài. Tôi biết một quán rất ngon".
Seol Jihu đồng ý dễ dàng và đứng dậy.
Sorg Kühne sau đó dẫn cậu đến một nhà hàng nhỏ trong một con hẻm xa xôi.
Sorg Kühne sau đó dẫn cậu đến một nhà hàng nhỏ trong một con hẻm xa xôi.
"Tôi xin lỗi. Nơi này hơi tồi tàn, nhất là so với những điều cậu đã làm cho Eva".
"Không sao. Tôi thích nhà hàng như thế này. Có cảm giác như nó được điều hành bởi một đầu bếp bậc thầy.
"Fufufu. Có thể ông ta không phải là một đầu bếp bậc thầy, nhưng rượu ở đây rất ngon. Mỗi khi mệt mỏi tôi lại đến đây".
Sorg Kühne bước vào nhà hàng, sau đó tiến hành gọi đồ ăn và đồ uống mà không do dự.
Quả nhiên, rượu ở đây thực sự tuyệt vời. Mặc dù Seol Jihu là một kẻ háu ăn, nhưng Sorg Kühne cũng không phải dạng vừa. Ông già đã ăn và uống rất nhiều đến nỗi Seol Jihu bắt đầu lo lắng liệu cơ thể già nua đó có thể tiêu hóa hết hay không.
"Cảm giác như một giấc mơ..."
Sau khi dốc cạn sáu ly rượu, Sorg Kühne mới bắt đầu nói chuyện.
"Cậu biết không? Tôi thậm chí không thể tin nổi. Mỗi khi thức dậy vào buổi sáng, điều đầu tiên tôi làm là véo má vài lần."
Có vẻ ông đã bắt đầu say, nên ông ấy bắt đầu nói chuyện nhiều hơn.
"Cậu có biết những gì nữ hoàng nói với tôi ngày hôm qua không? Cô ấy nói cô ấy bận rộn vì việc nghiên cứu, vì vậy cô ấy bảo tôi nên tự lo công việc triều chính. Cô ấy nói tôi là người duy nhất cô ấy tin tưởng."
"Chà, một mệnh lệnh khắc nghiệt."
"Phải. Thực sự khắc nghiệt!
Sorg Kühne gật đầu mạnh mẽ.
"Tuy nhiên, tôi có thể chịu được. Thậm chí tôi còn hân hoan đón nhận nỗi vất vả này!"
Ông ta lẩm bẩm trước khi tiếp tục.
Ông ta lẩm bẩm trước khi tiếp tục.
"Kể cả trong những giấc mơ điên rồ nhất, tôi cũng không dám tưởng tượng rằng nữ hoàng sẽ nói rằng cô ấy sẽ học phép thuật. Hoho, thật là tuyệt phải không? Giữa thế giới nguy hiểm này, việc cô ấy phép thuật là điều tôi mong đợi từ lâu lắm rồi. Mỗi khi tôi thấy cô ấy tập trung nghiên cứu, tôi lại nhớ đến hình bóng của vị vua trước đây. Chà, cô ấy đúng là con của Lôi Đế".
Seol Jihu lặng lẽ lắng nghe.
"Tôi chắc chắn là, Eva ngày hôm nay tốt hơn hôm qua, và Eva của ngày mai sẽ tốt hơn Eva của hôm nay".
Sorg Kühne dốc cạn một ly nữa, rồi nhìn chằm chằm vào Seol Jihu một cách nghiêm trang.
"Tất cả là nhờ có cậu."
Seol Jihu lắc đầu.
"Nếu không có tôi, cô gái ấy cũng làm được mà. Chỉ là cô ấy không may qua đời thôi".
"Tôi biết cậu đang nói về ai."
Sorg Kühne gật đầu một cách trang trọng.
"Evangeline Rose. Cô ấy thực sự là một người xuất sắc. Nhưng nói thật với cậu, tôi không thích cô ấy lắm."
"Huh?"
"Đừng hiểu lầm. Evangeline Rose là một người Trái Đất tốt bụng, nguyên tắc và tài năng.Tôi biết cô ấy xuất sắc hơn gấp ngàn lần so với người như Jung Sua".
"..."
Nhưng mà..."
Ông dừng lại trước khi tiếp tục.
"Cô ấy không tin vào những người khác. Thay vì hợp tác với mọi người, cô ấy nói "tôi sẽ quyết định mọi thứ". Cô ấy luôn như vậy."
Sorg Kühne cười cay đắng.
"Không phải tôi đổ lỗi cho cô ấy đâu. Nhưng cô ấy sẵn sàng đuổi cổ một pháp sư duy nhất của Hội, chỉ vì một chút bất đồng quan điểm".
Vừa nói, ông vừa đổ thêm một ly nữa.
"Nhưng cậu thì khác."
Ông lau miệng và mỉm cười.
"Evangeline Rose có thể trở thành người bảo vệ Eva. Nhưng chỉ thế mà thôi. Cô ấy không thể thổi sinh khí vào một thành phố đang hấp hối, và mở ra một tầm nhìn hoàn toàn mới cho tôi và nữ hoàng."
Nói xong, Sorg Kühne hít một hơi thật sâu và nói.
"Cậu mới là vị cứu tinh thực sự của Eva."
Seol Jihu khẽ mỉm cười.
"Cảm ơn ngài vì những lời khen, nhưng... tôi hơi xấu hổ."
"Tại sao? Hay là cậu thấy "Cứu tinh của Eva" nghe không ngầu bằng "Anh hùng chiến tranh của Haramark"?
Seol Jihu và Sorg Kühne đồng loạt phá lên cười.
"Chà, ngày mai cậu có thể ghé qua cung điện không?"
"Lần nữa ư?"
"Đừng càu nhàu vậy chứ. Cậu nên đến thường xuyên hơn".
Sorg Kühne cười khúc khích khi ông ta cầm lấy ly của Seol Jihu, và rót thêm rượu vào đó.
"Có nhiều việc để bàn. Tôi đã được trao toàn quyền đối với công việc hành chính. Tôi dự định nói chuyện với cậu về các quận trong vương đô".
"Các quận trong vương đô?" - Seol Jihu ngạc nhiên.
"Thương hội Dongchun và Red Hwaru, mỗi bên đã chiếm lĩnh một quận. Chúng tôi sẽ phải cung cấp một quận nữa cho Hội Tam Hoàng. Nhưng vì vương đô có tổng cộng tám quận, nên vẫn còn năm quận nữa".
Sorg Kühne cười toe toét.
"Cậu có muốn cầm giấy chứng nhận quyền sử dụng bất động sản tại các khu này không?"
Seol Jihu há hốc mồm. Sorg Kühne nói rằng ông sẽ giao Valhalla quản lý năm quận.
"Hoàng gia cho các vị toàn quyền quyết định. Valhalla có thể quản lý trực tiếp hoặc cho thuê."
"..."
"Nhưng nếu cậu có kế hoạch cho thuê, tôi hy vọng cậu có thể chọn những người tử tế".
Sorg Kühne đưa ly rượu lại cho Seol Jihu và nháy mắt.
"Tôi rất mong được làm việc với cậu, đối tác Hoàng gia".
Và thế là...
Seol Jihu cầm ly mà không do dự.
"Tôi cũng rất mong được làm việc với ngài".
"Tuyệt vời."
Sorg Kühne nâng ly và Seol Jihu tươi cười nâng ly theo ông ta.
Cả hai đồng thành: "Chúc phúc cho Eva, và ..."
"Chúc phúc cho Thiên đường." - Seol Jihu nói.
Nhưng lời của ông già thì hơi khác.
Nhưng lời của ông già thì hơi khác.
"Chúc phúc cho hai người".
"Hả? Cái gì cơ?"
Nghe những lời nói của Sorg Kühne, Seol Jihu giật mình và vội đặt ly rượu xuống.
Tuy nhiên, Sorg Kühne đã uống cạn ly. Vì lý do nào đó, ông ấy có vẻ rất sung sướng.
tem
ReplyDeleteCảm ơn ad <3
ReplyDeleteGần như nâdm đc 100% rồi hk káu nữa msin sẽ là ng quyền lực nhất eva
ReplyDeleteVc đúng là nông dân chăn nữ hoàng :v
ReplyDeleteThanks nhóm dịch nhiều nhé vì đam mê và nhiệt huyết
ReplyDeleteThanks
ReplyDeleteThx nhóm
ReplyDeletethanks nhóm dịch nhé
ReplyDeletethanks nhóm dịch nhé
ReplyDeleteVC main định lấy con bánh bèo à
ReplyDeletethankks <3
ReplyDeleteVua của Eva là xác định rồi
ReplyDeletevãi cả chúc phúc cho 2 người... ôi dồi ơi nam 9 còn cả một dàn harem cơ
ReplyDelete