Khát vọng trở về - Chương 280: Chiêu mộ thành viên - Phần 1


Dù họ đã giành được được quyền quản lý Khu vực trung lập, nhưng vẫn còn quá sớm để ăn mừng.

Có một lý do khiến việc đấu giá phải diễn ra trước 2 tháng.

Valhalla đã chìm trong công việc.

Mặc dù họ không biết có bao nhiêu người sẽ bước vào Khu vực họ quản lý, nhưng họ vẫn phải chuẩn bị cho tối đa 525 người. Thế nên, có rất nhiều thứ phải quan tâm.

Vấn đề là, họ không thể chỉ lo lắng về Khu vực trung lập.

Bước 1. Chiêu mộ thành viên mới

Đây là điều đầu tiên trong danh sách những điều Valhalla phải khẩn trương giải quyết, điều mà Kim Hannah nhấn mạnh là 'phải làm'.

Thật ra, Seol Jihu không muốn tuyển thêm người vào lúc này. Thay vào đó đúng hơn cậu ta không có thời gian hay năng lượng để làm việc đó.

Dù cậu thừa nhận điều này là cần thiết, nhưng cậu đã bận đến bù đầu rồi. Tới mức cậu còn hỏi: ''Tôi có thực sự phải làm điều đó bây giờ không?''

Tuy nhiên, Kim Hannah vẫn kiên quyết yêu cầu Seol phải xử lý xong Bước 1, ngay cả khi họ không thể thực hiện Bước 2 hoặc 3. Lý do của cô là, họ không thể rời khỏi Khu vực trung lập trong ít nhất ba tháng.

"Chủ Hội Seol. Chúng ta sẽ không thể làm bất cứ điều gì trong ba tháng sau khi chúng ta tiến vào Khu vực trung lập. Chúng ta không thể, ngay cả khi chúng ta muốn. Hay là cậu định làm việc từ xa? Tất cả các hình thức liên lạc với thế giới bên ngoài sẽ bị chặn, cậu biết mà, phải không?”

"..."

"Càng hoàn thành nhiều công việc, sau này cậu càng dễ thở hơn."

"..."

"Đó không phải là tất cả. Chúng ta có thể kiếm được những hợp đồng quý giá, nếu cho phép họ vào Khu vực trung lập với chúng ta. Ngoài ra, các thành viên mới có thể hòa nhập nhanh hơn, sau ba tháng ở khu vực trung lập.”

"..."

"Tôi biết điều đó rất khó với cậu, nhưng không còn nhiều thời gian nữa. Hãy làm việc chăm chỉ hơn một chút, được chứ?

"Được rồi, được rồi. Tôi hiểu rồi."

Cuối cùng, cậu không thể chịu đựng được lời khẩn cầu của Kim Hannah và miễn cưỡng gật đầu. Đây đều là những điều đúng đắn, vì vậy Seol Jihu không thể cãi được.

Dù sao thì, mối quan hệ hợp tác của cậu ta với Hội Sát Thủ, là một sự may mắn giữa những điều bất hạnh.

Sau một cuộc thảo luận với các thành viên khác, Seol Jihu đã gửi một thông báo đăng ký đến chi nhánh của Hội sát thủ. 

Thông báo cho biết, Valhalla mời những người muốn gia nhập bang hội này, tới dự một cuộc phỏng vấn.

Tong Chai ngay lập tức liên lạc với trụ sở và Hội Sát thủ lập tức đăng thông báo tuyển dụng trên khắp bảy vương đô.

Vì Valhalla là một tổ chức mới thành lập và cũng đại diện cho cả một thành phố nên nó đã nhận được rất nhiều sự quan tâm.

Tại Quảng trường Eva...

Rất nhiều người nghĩ, 'Mình có nên thử phỏng vấn không?' khi họ đọc được rằng Valhalla không quan tâm nhiều đến chức nghiệp. Nhưng mọi người đều trở nên chết lặng khi họ đọc tới phần yêu cầu tối thiểu.

--- Cấp 4, đang chờ đợi để thăng cấp lên High Ranker.
--- Tốt nhất là Cấp 5 trở lên.

Nói cách khác, những người Cấp độ 4 chỉ nên đến nếu họ tự tin vào khả năng của mình. Còn Cấp độ 5 hoặc cao hơn sẽ được chấp nhận vô điều kiện.

"Chết tiệt. Cái quái gì đây? Thế khác gì họ đuổi khéo những người cấp thấp?"

"Tôi đoán là họ sẽ đi theo mô hình một nhóm nhỏ tinh hoa.”

"Chà, tôi chịu thua. Thậm chí tôi nghi ngờ là chẳng ai đến đâu".

"Fufufu, họ có quyền tự tin mà. Sau cùng thì, họ là tổ chức đại diện cho cả thành phố Eva mà."

Những người đang nhìn vào bảng thông báo bắt đầu rời đi từng người một, vừa đi vừa phàn nàn.

Tuy nhiên, không phải ai cũng bỏ đi. Mặc dù chỉ có một người, nhưng chắc chắn có một người đang đọc kỹ thông báo tuyển dụng.

*

Ngày phỏng vấn đã đến.

Seol Jihu nhận được một cuộc gọi từ Kim Hannah khi đang nói chuyện với Charlotte Aria.

Cô ấy bảo cậu hãy nhanh chóng quay về và tiến hành cuộc phỏng vấn, vì các ứng viên đã đến.

Seol Jihu nhìn Charlotte Aria, người đang bận rộn trò chuyện với mình. Cậu nhủ thầm: "Mình thoát rồi'.

Cậu đã vội vã chạy đến cung điện khi nghe nói có chuyện khủng khiếp đã xảy ra. Nhưng hóa ra, chuyện khủng khiếp đó là... nữ hoàng đang bức xúc vì mấy ngày nay không được nói chuyện với cậu.

Đó chính là quyền lực của một Nữ hoàng.

Dù sao thì, bây giờ khi cậu đã có một lý do hoàn hảo, Seol Jihu đã lịch sự xin phép ra về.

Chà. Thực ra thì đó là những gì cậu muốn làm.

Nhưng mà...

"Hmm. Được rồi. Tôi cũng sẽ đi cùng anh."

Tự nhiên như một con ruồi, Charlotte Aria bắt đầu đi theo cậu. Cuối cùng, Seol chỉ có thể rời khỏi cung điện sau khi nhờ  Sorg Kühne giữ chân Nữ hoàng lại.

*


Marcel Ghionea đang đợi ở lối vào.

"Đi thôi. Họ đang đợi anh trong phòng họp."

"Có bao nhiêu người đến?"

"Ba người."

"Sao ít thế nhỉ. Chúng ta chấp nhận cả những người cấp 4 cơ mà. Thật kỳ quặc."

Seol Jihu đăm chiêu, vừa gãi đầu vừa bước đi. Marcel Ghionea nở một nụ cười cay đắng, nhưng không dám bình luận gì.


*

Một số người đã ở trước phòng họp, nhìn vào trong. Đó là điều tự nhiên. Ma cũ lúc nào chả háo hức muốn xem mặt ma mới.

"Hehe, có gái kìa, hehe".

Anh da đen Hugo đứng đó cười khúc khích.

"Thật bất ngờ. Tôi không bao giờ nghĩ rằng hai người đó sẽ đến."

"Điều đó có nghĩa là Valhalla là nơi quy tụ những cao thủ, phải không? Hehehe. À, con đũy kia là thứ gì vậy? Đôi mắt nó nhìn điếm thúi voãi".

"À. Con nhỏ mắt rắn đó hả? Nô lệ của tôi đấy. Fufufu. Con đũy đó lắc mông giỏi lắm".

"C-Gì cơ?"

Seol chen lấn qua Chohong và Phi Sora đang thì thầm với nhau để vào phòng.

'Hai người này thân nhau từ bao giờ vậy???'

Seol thấy có tổng cộng bốn người.

Lưng của ba người ngồi trước mặt Kim Hannah trông quen quen lạ lùng.

Kim Hannah - nhìn thấy Seol Jihu bước vào phòng - vội đứng dậy.

"Chủ Hội, cậu đến rồi?"

Cả ba quay lại cùng một lúc, khiến Seol Jihu ngỡ ngàng. Đôi mắt cậu mở to sau khi nhìn thấy khuôn mặt của họ.

"Ooh. Quàng tử à, mới vài tháng mà trông anh đẹp trai hơn hẳn".

Đôi mắt rắn cười khúc khích tinh nghịch. Chính là Audrey Basler.

"Hnng."

Một khuôn mặt vô cảm khẽ gật đầu. Là Oh Rahee.

"..."

Và một người trầm lặng. Quý ngài Ayase Kazuki.

"Chủ Hội Seol, xin mời ngồi."

Seol Jihu ngồi xuống trước, nhưng vẫn hơi choáng váng. Rồi cậu ta nhìn những người trước mặt với ánh mắt khó xử.

"Cả ba người ở đây đều mong muốn trở thành thành viên của Valhalla."

'Tôi biết điều đó, nhưng'

Chỉ là ba cá nhân này khiến Seol bất ngờ.

Vì cậu đều biết họ khá rõ, nên không cần giới thiệu lằng nhằng. Seol nghĩ rằng trước tiên cậu nên nghe câu chuyện của họ. Vì vậy, cậu chống cằm và mở lời:

"Tôi rất ngạc nhiên. Tôi không ngờ sẽ gặp ba người ở nơi này."

Cuộc trò chuyện bắt đầu giữa hai người đàn ông.

"Anh Kazuki, anh có nói là... Anh sẽ thành lập một đội mới, phải không?"

"Đúng rồi."

Kazuki gật đầu.

"Tôi muốn thành lập một đội của riêng mình. Mục tiêu đó vẫn chưa hề thay đổi."

Đó là lý do tại sao Seol cảm thấy nghi vấn.

Khác với "Bang Hội" là những tổ chức chính thức, "Đội" là những tổ chức nhỏ hơn, linh hoạt hơn. Có thể có những đội hợp tác với Hội, giống như Carpe Diem hợp tác với Sicilia lúc ở Haramark.

Cũng có những đội là một thành phần của Hội. 

Khi Kazuki nói anh ta muốn Valhalla, có thể hiểu là anh ta định thành lập một đội bên trong Valhalla. Tuy nhiên, điều này nghĩa là Kazuki sẽ trở thành thuộc cấp của Seol Jihu

Seol tin rằng Kazuki là một người đàn ông mạnh mẽ, không muốn cúi đầu trước bất kỳ ai. Anh thậm chí đã từ chối gia nhập Carpe Diem và nói rằng một con tàu không thể có hai thuyền trưởng.

Tuy nhiên, cậu có thể nghĩ ra một lý do khiến anh ấy phải đến đây.

"Có phải vì..."

"Phải. Chính là vì Liên đoàn doanh nghiệp Nhật Bản."

"Họ vẫn...?"

"Tôi không muốn nói xấu họ vì đã có lúc chúng tôi cùng hội cùng thuyền, nhưng phải nói là bọn họ dai như đỉa".

Seol Jihu lè lưỡi.

"Họ có đến quấy rối hay làm gì anh không?

"Không, họ không làm gì trực tiếp. Có lẽ đó là vì họ hiểu rằng Hội Tam Hoàng đang che chở cho tôi. Tuy nhiên..."

Kazuki nghiến răng: "Tôi không thể lập nổi một đội."

"?"

"Chà, nếu tôi ép buộc ai đó, thì chắc cũng được thôi. Nhưng tôi không muốn làm thế".

"Có phải vì anh yêu cầu quá cao?"

Dù sao thì, Kazuki từng là thủ lĩnh của đội mạnh nhất Haramark - Umi Tsubame. Việc anh đặt ra tiêu chuẩn cao cũng là lẽ thường.

Nhưng Kazuki lắc đầu.

"Không hẳn. Có vài người đáp ứng yêu cầu của tôi. Một số người thậm chí còn phản ứng tích cực với đề xuất của tôi. Tuy nhiên, chỉ sau vài ngày, họ đột nhiên thay đổi ý định, nói rằng họ đã quá mệt mỏi".

Kazuki nói một cách bình tĩnh, nhưng đôi mắt anh ta phát ra một tia phẫn nộ.

Tất nhiên, một người sắc sảo như anh ấy đã đoán ra lý do. Rõ ràng là Liên đoàn doanh nghiệp Nhật Bản đã can thiệp, khiến những người kia bỏ cuộc.

"Thậm chí, tôi chỉ cần tìm một Chiến binh có thể bắt cặp với tôi là đủ. Nhưng kết quả vẫn như vậy. Thế cơ đấy".

Kazuki thở dài và quay lại nhìn Seol Jihu.

"Tình hình ngày càng bi đát. Tôi không thể làm gì được... Sau đó, tôi tình cờ thấy thông báo tuyển dụng của Valhalla".

Nói cách khác, Kazuki nói rằng anh ta muốn thành lập một đội bằng cách mượn thế lực của Valhalla, vì anh ta không đủ sức. Dù đang thiếu nhân sự, nhưng Valhalla vẫn là một tổ chức mạnh mẽ, là Bang Hội đã đè bẹp cả một Liên minh khổng lồ.

Trừ khi Liên đoàn doanh nghiệp Nhật Bản bị điên, còn nếu họ tỉnh táo, chẳng có lý do gì để họ quấy rối Kazuki nữa. Biết đâu cơn giận của Valhalla sẽ giáng xuống đầu họ thì sao???

"Sao anh không vay mượn sự giúp đỡ của Hội Tam Hoàng?" - Kim Hannah, người đang im lặng lắng nghe đột nhiên ném vào một câu hỏi.

"Hội Tam Hoàng..." - Kazuki mím môi. Khuôn mặt Kazuki như muốn ám chỉ rằng, anh ta không muốn nói xấu ân nhân của mình.

"Họ có bản sắc riêng rất mạnh mẽ. Nếu là một thành viên thì, tôi nghĩ mình phù hợp với phong cách của Valhalla hơn. Nơi này cũng dễ dàng cho phép tôi thực hiện ước mơ của mình".

"Anh dự định làm gì sau khi thời hạn hợp đồng kết thúc?

Seol cũng đã nghĩ đến việc thành lập một đội trực thuộc Valhalla. Nhưng cậu lo lắng rằng, khi hợp đồng của Kazuki kết thúc, anh ta sẽ ra đi và mang theo các thành viên trong đội.

"Đừng lo lắng. Tôi không phải là kẻ mặt dày đến mức làm những chuyện vô liêm sỉ như vậy. Tôi cũng không nghĩ Valhalla dễ bị bắt nạt thế đâu" - Kazuki lắc đầu - "Tôi chỉ hy vọng rằng, nếu tôi làm việc chăm chỉ, Valhalla sẽ chia cho tôi một phần địa bàn. Thế là đủ rồi".

Kazuki tiết lộ những suy nghĩ chân thành và trung thưc của mình, mà không hề che giấu điều gì.

"Thế còn hợp đồng…"

"Tôi không thắc mắc gì cả".

Sau đó anh ta cầm mảnh giấy từ tay Kim Hannah và nói.

"Dù sao, tôi không muốn bắt đầu từ vị trí binh bét. Hy vọng cậu sẽ ưu ái tôi một chút."

Đó là một bài phát biểu đầy tự tin.

'Nếu là quý ngài Kazuki....'

Ayase Kazuki, Cung thủ ưu tú nhất Haramark, sẽ gia nhập Valhalla. Seol Jihu muốn ôm Kim Hannah và nhảy cẫng lên la hét.

Nhưng mà, ở đây vẫn còn hai người.

Cậu nhìn Oh Rahee, người đang bồn chồn chờ đợi và nghịch mái tóc của mình.

"Không phải cô Oh Rahee là thủ lĩnh của đội lính đánh thuê Huyết Giới Đoàn ư?"

"Nó tan rã rồi."

"Xin lỗi, cô nói gì?"

"Nó tan rã rồi. Chúng tôi không đủ thành viên. Bốn thành viên đã chết trong cuộc chiến ở Haramark."

"...!!!" - Đôi mắt Seol Jihu mở to.

"Anh không biết chuyện đó ư?" - Giọng nói vô cảm của Oh Rahee vang lên - "Chà, cũng đúng thôi. Rốt cuộc, anh đã hôn mê trong vài tháng sau chiến tranh."

"Điều đó thật đáng tiếc..."

"Không sao" - Giọng nói của cô trở nên sắc nét hơn một chút - "Chúng tôi đã chuẩn bị tinh thần từ khi nhận được khoản thanh toán. Dù chúng tôi không ngờ rằng kẻ địch mạnh đến thế, nhưng mà, đời lính đánh thuê là vậy".

Oh Rahee nói một cách thờ ơ.

"Trong số các thành viên còn lại, một người bị thương nặng đến mức không thể phục hồi. Một người khác đột nhiên bị chấn thương tâm lý đến nỗi muốn nghỉ hưu. Sau khi bảo họ làm bất cứ điều gì họ muốn, họ đã rời đội. Và tôi cũng vậy".

"..."

"Đừng nhìn tôi như thế. Ngay từ đầu, Huyết Giới Đoàn là một đội được thành lập để kiếm tiền. Vì chúng tôi không thể tiếp tục công việc, nên tôi đã giải tán nó. Đang tìm việc mới thì tôi thấy thông báo của anh, thế là tôi đến đây".

Seol Jihu cảm thấy hơi tiếc nuối trong lòng, nhưng không thể tránh được. Một cuộc chiến khốc liệt như thế, chắc chắn phải có những người ngã xuống. Chỉ có trẻ con mới nghĩ rằng mọi người đều sống sót.

"Cô đã đọc qua hợp đồng chưa?

"Rồi. Thù lao hơi thấp một chút, nhưng xem xét đến việc được vào Khu vực trung lập thì cũng hợp lý" - Oh Rahee thẳng thắn lên tiếng - "Trước hết, hãy cho tôi ký một hợp đồng 2 năm. Tôi không muốn ký hợp đồng 4 năm một cách đột ngột như anh chàng này".

Seol Jihu gật đầu.

'Hợp đồng 2 năm cũng không tệ'

Oh Rahee, một kiếm sĩ cấp 5, người đã được chính Lão sư Jang Maldong đào tạo cùng thời với Phi Sora.

Đương nhiên, cô ấy cũng là một chuyên gia.

Chỉ còn lại một người.

Seol đưa mắt nhìn người cuối cùng.

"Hmm. Tôi không có một câu chuyện cảm động như hai người họ..."

Cảm thấy rằng cuối cùng cũng đến lượt mình, Audrey Basler cười toe toét.

"Tôi chỉ đến đây để yêu cầu anh chịu trách nhiệm với cuộc đời của tôi."

"???"

"Chính anh làm cho tôi thành ra thế này. Chịu trách nhiệm đi".

Audrey Basler vừa nói, vừa há mồm khoe những chiếc răng bị gãy.

Seol trợn mắt lên vì sốc.


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 280 - Phần 2
Chương 280 - Phần 1

Chương 279

Chương 278

Chương 277

Chương 276 - Phần 2
Chương 276 - Phần 1

Chương 275 - Phần 2
Chương 275 - Phần 1

Chương 274

Chương 273

Chương 272

Chương 271

Chương 270 - Phần 2

Chương 270 - Phần 1

Chương 269

Chương 268

Chương 267 - Phần 2
Chương 267 - Phần 1

Chương 266


Chương 265
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

7 Comments:

  1. Wtf :v trách nhiệm gì

    ReplyDelete
  2. Con rắn mặt dày quá :)). Thanks nhóm

    ReplyDelete
  3. mắt rắn hài hước vcl

    ReplyDelete
  4. một bang hội tổ chức đã đỉnh thì tương lai càng đỉnh hơn

    ReplyDelete
  5. vãi cả chịu trách nhiệm vì rắn rụng răng :))

    ReplyDelete
  6. Không tính cách hài như vậy, ko đi trồng răng mà để đó để đòi bồi thường 😂😂

    ReplyDelete
  7. Main said; tiền đây thay răng vàng luôn đi

    ReplyDelete