Khát vọng trở về - Chương 284: Sát nhân cầm rìu


Những người ký Khế ước chưa nhận ra tình hình hiện tại. Mọi thứ xảy ra quá nhanh, và họ không thể nhìn thấy chính xác thứ gì đã ở trong màn đêm.

Một vài người đã nghĩ rằng, ‘Kì hướng dẫn chỉ mới bắt đầu, sao có gì nguy hiểm được chứ? '

Chỉ có một người phụ nữ đứng gần người đàn ông trung niên nhận thấy có gì đó không ổn và chớp mắt chậm chạp.

“Có thứ gì ở đó…”

Cô cảm thấy như có thứ gì đó bắn tung tóe trên mặt, gần giống như một vòi phun nước bắn tung tóe qua người cô. Người phụ nữ vô thức giơ tay lên và xoa mặt. Một chất lỏng màu đỏ thẫm có mùi như sắt cọ vào ngón tay cô. Ngay khi cô định hỏi nó là gì thì mắt cô mở to.

Người đàn ông tự giới thiệu mình là một người leo núi chuyên nghiệp với cơ thể đang lắc lư, đầu cúi xuống, anh lảo đảo sang một bên như một người đàn ông bị say nắng và đột nhiên ngã xuống.

"Cái quái gì vậy…."

Người phụ nữ nhìn xuốngtheo phản xạ, đôi mắt cô rõ ràng bắt gặp một chiếc rìu nhô ra khỏi đầu người đàn ông.

Mắt cô mở to, miệng cô cũng vậy. Cô như chết lặng và một tiếng thét kinh hoàng trào lên cổ họng cô Pa Pa! Người phụ nữ đột ngột ngã xuống với đôi mắt và miệng vẫn còn hóa đá.

Chưa đầy vài giây sau, một chiếc rìu khác bay về phía trước và bổ đầu người khác. 

Những cú ném có độ chính xác đáng kinh ngạc. Ba người đã chết ngay lập tức.

Lúc này, những người đang đứng như tượng đá bắt đầu hiểu tình hình.

“Uh, huh…?”

“C-Cái đéo gì thế? Chuyện gì đang xảy ra vậy !!?”

“Chết tiệt…!”

“Họ đã chết? Bọn họ thực sự đã chết?”

Xôn xao, la hét

Những người kí khế ước vẫn chưa chấp nhận thực tế bị thu hẹp lại. Theo bản năng họ lùi ra xa xác chết nhưng như để giễu cợt họ, bốn chiếc rìu khác bay vào.'

“Guaaaak!”

Một người đàn ông khác hét lên và ngã xuống. Có lẽ bởi vì anh ta bỏ chạy, chiếc rìu đã đi chệch mục tiêu và cắm vào vai anh ta. Mặc dù người đàn ông này vẫn còn sống, anh ta quằn quại trong đau đớn trên mặt đất như một con sâu bướm.

Lần này, mọi người đều thấy nó rõ ràng.

“Auu, auuu…”

Sau khi chứng kiến sự việc vừa rồi

“A-Ai đó làm ơi cứu tôi với…!”

Đám đông rơi vào hoảng loạn.

“Uwaaaaaaaaaah!”

Một số người hét lên.
“Mẹ…mẹ ơi kíu kon…”

Một số loạng choạng không biết phải làm gì.

“…”

Một số thì ngã xuống đất, nước da của họ nhợt nhạt.

"Cứu tôi! Cứu meeeee!"

Và một số chạy như điên để tìm đượng sống.

Cánh cổng dẫn đến địa ngục đã mở a! 

Những tiếng thét và la hét bao phủ bãi đất trống. Trong khi đó, những chiếc rìu đang bắn hạ từng người sống sót.

 Kẻ thủ ác vẫn chưa lộ diện.

Đôi mắt của Seol Jihu nheo lại.

'Đúng như dự đoán.'

Hướng dẫn đặc biệt khác hoàn toàn so với Hướng dẫn cơ bản. Nếu ở trường, những người sống sót có thể cậu giờ bằng cách chặn cửa khán phòng, nhưng Hướng dẫn đặc biệt không hề nương tay.

Sự cố diễn ra ngay tại một khu vực rộng mở như vậy, những người sống sót đã buộc phải đối mặt với một áp lực không thể tưởng tượng được.

“Mình phải làm gì bây giờ?”

Đã quá muộn để kiểm soát tình hình. Những người kí khế ước biến mất trong sợ hãi, chạy trốn về mọi hướng. Tất nhiên, Seol Jihu không có ý định kiểm soát họ ngay từ đầu. Nếu Seol muốn làm thế, cậu ta đã hành động từ lâu rồi.

Trong tình huống này, lựa chọn duy nhất của Seol là giết kẻ thủ ác để giảm thiểu thiệt hại.

Hoặc để mặc nó.

Ngay sau đó, sau khi quyết định, Seol Jihu quay sang Eun Yuri. 

Chính lúc ấy...

Whoosh, whoosh! Một âm thanh sắc bén xé  rách bầu không khí  vào tiếp cận họ. Nó dường như đang đi về hướng của Eun Yuri.

'Hử? Mày nghĩ mày đang nhắm đến ai?'

Seol ngay lập tức di chuyển để chặn rìu, nhưng ngay sau đó cậu ta nhận ra rằng điều đó là không cần thiết. Eun Yuri đã nằm bẹp trên mặt đất như một con ếch với khuôn mặt bình tĩnh.

Chiếc rìu xoáy trong không khí một cách vô vọng trước khi biến mất vào bóng tối.

“Tất cả những chiếc rìu đều nhắm vào đầu của mọi người, vì vậy em đoán điều tương tự sẽ xảy ra với em.”

Eun Yuri nhanh chóng nhảy lên và nói khi cô cầm túi lên. Dường như cô ấy đã bình tĩnh quan sát tình hình.

Cô ấy chắc chắn khác với một người kí khế ước bình thường, có lẽ vì cô ấy đã trải nghiệm Hướng dẫn và Khu Trung lập một lần rồi.

Seol Jihu cảm thấy mình càng ngày càng thích Eun Yuri, cậu kéo tay cô.

“Lại đây, chúng ta hãy ra khỏi đây trước.”

Trong khi tất cả những người khác đang chạy xung quanh la hét trong hoảng loạn, chỉ có hai người bình thản bước đi.

Tất nhiên, Seol Jihu không quên nhặt một chiếc rìu trên mặt đất trước khi cậu ta rời đi.

*

Sau khi rời đi khá xa, Seol Jihu và Eun Yuri đã không nói gì trong một thời gian dài. Vào lúc sự hỗn loạn ở khu đất đang dần lắng xuống, Seol Jihu lên tiếng.

Nhật ký của một người sống sót vô danh' là vật phẩm quan trọng nhất trong Hướng dẫn.”

Mặc dù cậu ta cố gắng phá vỡ sự im lặng, nhưng không có hồi âm trở lại. Nhưng Seol không bận tâm lắm vì dù sao cậu cũng không mong đợi câu trả lời. 

Seol tiếp tục.

"Nhật ký đó cập nhật nội dung của nó tùy thuộc vào tình huống mà em đang gặp phải. Em nên đọc kỹ mỗi khi có gì đó được thêm vào. Em sẽ nhận thấy một hoặc hai gợi ý nếu em xem xét cẩn thận."

Vẫn không có câu trả lời.

Nhìn lại, Seol Jihu thấy Eun Yuri gật đầu. Anh vẫn không thể đọc được suy nghĩ của Eun Yuri từ khuôn mặt.

“Em có muốn giúp đỡ họ không?”

Lần này cô không gật đầu nữa.

Seol Jihu thừa nhận rằng đây là một câu hỏi hơi tàn nhẫn, nhưng cậu vẫn tò mò về ý kiến của Eun Yuri.

Sau một hồi im lặng, Eun Yuri lên tiếng.

“Chắc anh có một lý do nào đó.”

Cô trả lời một cách lịch sự bằng một giọng nhỏ nhẹ. Seol Jihu mỉm cười.

“Những người tham gia Hướng dẫn được tự do hợp tác, nhưng họ cũng là đối thủ cạnh tranh. Em đã trải qua Hướng dẫn cơ bản, nên chắc em hiểu điều đó.”

Trong thực tế, giúp đỡ mọi người không phải là chuyện tệ hại. Rốt cuộc, giúp đỡ người khác cũng là một tiêu chí được đánh giá. 

Hơn nữa Seol từng gợp tác với Odelette Delphine và biết cô ấy rất hữu ích. Thế nên, đáng lẽ Seol có thể đã giúp đỡ những người khác nếu họ tham gia Hướng dẫn cơ bản.

Nhưng tình hình đã thay đổi.

Với việc mở Hướng dẫn nâng cao, phần thưởng họ có thể được nhân lên. Đương nhiên, các cách để kiếm Điểm sinh tồn cũng phải tăng lên. 

Nghĩa là, họ có thể thu thập đủ Điểm sinh tồn ngay cả khi không giúp đỡ những người kí khế ước. Thế nên, Seol Jihu đã quyết định độc chiếm các phần thưởng đặc biệt.

Chỉ có điều, cậu khá tò mò về phản ứng của Eun Yuri.

'Sao anh lại mặc kệ những người đang chết trước mặt anh? Tôi vô cùng thất vọng! Tôi sẽ không tham gia vào tổ chức của anh đâu!' -  Seol Jihu sẽ bị đau đầu nếu cô đột nhiên nói thế.

Tất nhiên, chỉ có một kẻ điên mới nói thế. Nhưng Yuri không giống như một kẻ không hiểu chuyện. Seol nghĩ một lúc rồi nói.

“Nói thật, ngay cả khi chúng ta giúp họ, họ có thể quay lại cắn chúng ta. Mặc dù một số người sẽ trả ơn, nhưng cũng có những người bắt đầu hoạnh họe đòi hỏi. Ít nhất, anh đã từng gặp chuyện đó".

"Anh nói đúng. Thay vì nghĩ rằng đó là một ân huệ, một số người tưởng rằng đó là quyền lợi."

Lần này, cô trả lời ngay. Seol Jihu liếc nhìn sang phía Yuri.

Seol đoán là cô sẽ im lặng gật đầu như trước, nhưng lần này, cô tiết lộ rõ ràng suy nghĩ của mình.

'Hừm.'

Mặc dù chưa đầy một ngày trôi qua kể từ khi họ gặp nhau, nhưng đánh giá của Seol Jihu về tính cách của Eun Yuri là 'điềm đạm'.

Cô ấy dường như là người hiếm khi bày tỏ cảm xúc, không can thiệp vào vấn đề của người khác. Cô cũng chỉ nói và hành động khi thật cần thiết.

Cậu không biết những gì cô từng trải qua ở Khu trung lập, nhưng dường như cô ấy hiểu kha khá về những hoạt động bên trong Thiên đường.

'Mình thực sự muốn biết thêm về cô ấy.'

Sau khi nghĩ xem mình sẽ làm gì khi Hướng dẫn kết thúc, Seol Jihu lên tiếng.

“Anh không định nói ra những chuyện này, vì không muốn em căng thẳng. Nhưng từ bây giờ anh sẽ tập trung hỗ trợ em, Eun Yuri. Đó là mục đích quan trọng nhất của anh."

Cậu ấy đã không nói những suy nghĩ còn sót lại của mình, 'Bởi vì Hướng dẫn này là một thử thách cho em và anh.' 

Cậu đã quá xấu hổ để nói điều đó.

Eun Yuri khẽ cúi đầu xuống.

"… Vâng…."

Cô lẩm bẩm với giọng nhỏ xíu. Cô ấy không hề bối rối hay hoảng hốt, nhưng có lẽ cô ấy cũng hơi nhút nhát.

Cười thầm với chính mình, Seol Jihu nhìn quanh khu vực.
“Chúng ta hãy ngồi xuống một lúc.”

Eun Yuri lén liếc lại. Như thể cô ấy đang muốn nói: 'Chúng ta có thể nghỉ ngơi được sao? Chúng ta đang bị truy đuổi mà '

"Có một việc chúng ta cần làm trước tiên. Trong lúc nghỉ ngơi, chúng ta cũng có thể xem em nhận được những gì trong túi da."

Một lý do Seol Jihu ưa thích Eun Yuri là cô ấy hiểu vấn đề rất nhanh chóng.

Biết chính xác những gì Seol Jihu muốn, Eun Yuri ngồi xuống, kéo túi xách xuống và lấy ra những Hộp nhu yếu phẩm.

Nếu cô ấy ở trong quân đội, chắc chắn cô ấy sẽ là một tân binh hạng A.

"Hộp nhu yếu phẩm là một phần thưởng, mang lại những gì em cần nhất."

“Những thứ em cần???”

Đôi mắt của Eun Yuri sáng lên khi cô lặp lại những lời của Seol Jihu trong sự bàng hoàng. Mặc dù Seol Jihu không biết gì, nhưng dường như có thứ gì đó cô thực sự muốn.

Seol Jihu cười thầm: 'Có lẽ nó không phải đồ ăn vặt đâu nhỉ.'

“Khi anh trải qua Hướng dẫn, anh chỉ nhận được ba Hộp nhu yếu phẩm và một số Điểm sinh tồn. Có lẽ lần này em sẽ không cần thêm Điểm sinh tồn, vì vậy em đã nhận được thêm một hộp khác.”

"Hiểu rồi."

“Nếu em mở hộp, một phần thưởng sẽ tự động bật ra. Em có thể mở nó ra và cho anh biết đó gì không?”

Eun Yuri mở một cái hộp ngay lập tức. Chiếc hộp biến mất và đôi mắt của Eun Yuri khựng lại giữa không trung.

“Ứng dụng Mạch Mana?”

“…”?

“Một cái gì đó được gọi là Ứng dụng Mạch Mana được thêm vào Cửa sổ trạng thái của em.”
.
“ Ah,một kỹ năng!”

Seol Jihu nghiêng đầu. Bản thân cậu được thanh lọc Mạch Mana nhờ vật phẩm Nước mắt của Tiên nữ, nhưng Ứng dụng Mạch Mana là cái gì? Đó là một kỹ năng mà cậu chưa từng nghe thấy trước đây.

“Đây là lần đầu tiên anh nghe về nó”

Quyết định điều tra nó sau, Seol Jihu đề nghị cô mở các hộp còn lại. Thật trùng hợp, cả ba hộp đều biến thành Bùa Hộ Mệnh.

Anh ta hy vọng có được ít nhất một lá Bùa Hộ Mệnh, nhưng Seol Jihu hơi băn khoăn khi thấy có tới Ba lá Bùa.

'Sao lại cần nhiều Bùa thế? Mình có nên hạnh phúc không?'

Trong khi đó, Eun Yuri mở túi da. Chỉ có một vật phẩm bên trong - một sợi dây có ánh sáng màu xanh.

“Tin nhắn nói đó là một sợi dây có thể vô hiệu hóa một tên sát nhân.”

Eun Yuri giải thích khi cô cầm sợi dây trên tay. Một mẩu thông tin được đưa ra. Cô ấy nói tên sát nhân, không phải quái vật Gaekgwi.

'Phải, mình đã mong đợi nhiều như vậy khi nhìn thấy chiếc rìu.'

Vì độ khó khăn đã tăng lên, nghĩa là kẻ giết người mạnh hơn nhiều so với Gaekgwi.

Chính lúc đó. Ssk, ssk. Tiếng xào xạc của cỏ đã được nghe thấy. Đôi tai của Seol Jihu vang lên khi các giác quan của anh bị kéo lại.

'Từ hướng bên đó.'

Seol Jihu đứng dậy với chiếc rìu trên tay.

Âm thanh nhanh chóng đến gần hơn. Bằng những bước chân nặng nề, dường như người này không có ý định che giấu sự hiện diện của mình.

Đó là một kẻ sát nhân hay một người sống sót?

Câu trả lời đã được tiết lộ nhanh chóng. Cỏ cao đung đưa trái và phải, và một dáng người mảnh khảnh hiện ra. 

Hắn ta cao hơn Seol Jihu và có tay và chân dài bất thường.

Nhìn qua cũng thấy hắn không giống một con người chút nào. Hắn ta có làn da xám với những đốm đỏ đen khiến anh ta trông giống như một xác chết thối rữa. Ngoài ra, điều kỳ lạ nhất là hắn ta đeo mặt nạ trắng, chỉ có vài lỗ ở mắt.

Vậy là, kẻ giết người đã lộ diện.

'Mình không nghĩ hắn sẽ đuổi theo mình.'

Seol Jihu tặc lưỡi và kích hoạt Nine Eyes. Ngay lập tức, cậu nhíu mày.

'Màu xanh lá? Không nguy hiểm?'

Seol đoán rằng kẻ giết người sẽ có màu vàng. Ít nhất là vậy.

Bzz, bzz! Một chiếc điện thoại di động reo lên.

“Hắn là sát nhân cầm rìu.”

Nhật ký của một người sống sót vô danh đã được cập nhật, và Eun Yuri vội đọc thông tin cho Seol.

“Nhật ký nói: Hắn ta thích giết những người sống sót bằng nhiều vũ khí khác nhau, nhưng đặc biệt thích giết người bằng cách ném rìu. Chính là như vậy-"

Eun Yuri tiếp tục nhanh chóng.

"Hắn dường như rất trân trọng chiếc rìu của mình đến nỗi hắn đuổi theo bất cứ ai lấy chúng".

“Aha”

Seol Jihu cuối cùng cũng nhận ra lý do tại sao kẻ giết người đuổi theo họ. Như để chứng minh Eun Yuri đúng, kẻ giết người giơ tay trái ra. Hắn ta đang bảo Seol Jihu giao chiếc rìu ra.

'Mình chỉ nhặt nó lên vì mình không có vũ khí...'

Seol Jihu mím môi. Đó có phải là một sai lầm không?

Hắn ta màu xanh, có phải vì hắn sẽ lặng lẽ quay đi sau khi cầm rìu lên?

'Để thử xem!'

Seol Jihu quyết định thử nghiệm một chút.

"Đây."

Seol ném cái rìu qua chỗ hắn.

“Eii bạn ơi, tôi xin lỗi nhé. Tôi không có vũ khí, bạn thấy đấy. Tôi chỉ tiện tay nhặt nó lên thôi.”

Eun Yuri nghi ngờ đôi tai của mình. Seol đang cố làm gì vậy?

“Bạn tôi eii, anh có giáo không? Tôi biết anh thích rìu, nhưng liệu anh có giáo không? Tôi thích dùng giáo..”

Kẻ giết người không nhúc nhích chút nào. Đôi đồng tử đỏ ngầu của hắn đang nhìn chằm chằm vào Seol Jihu qua những lỗ hổng trên mặt nạ.

Trong khi Seol Jihu băn khoăn không rõ hắn có hiểu tiếng người hay không, thì kẻ giết người dường như cũng có biểu hiện hơi sững sờ.

Seol Jihu cười gượng và gãi đầu.

“Ý tôi là, tôi sẽ không cướp vũ khí của anh đâu. Nhưng nếu được thì cho tôi mượn một cây giáo, à một ngọn lao cũng được!"

Eun Yuri mở miệng, nói lắp bắp.

“Này, chờ đã. Cuốn nhật ký nói rằng hắn ta là kẻ nguy hiểm nhất trong số những kẻ giết người. Nó nói rằng hắn ta sẽ giết chết những người sống sót ngay tại chỗ!”

'Cái gì?'

Seol Jihu chớp mắt nhanh chóng.

'Trong số những kẻ giết người?'

Ban đầu, Seol Jihu không có ý định loại bỏ kẻ sát nhân.

Tại sao? Bởi vì điều đó sẽ làm cho phần Hướng dẫn trở nên tầm thường. Cậu muốn tên sát nhân phải chạy điên cuồng để những người sống sót khác không dám chạm vào những phần thưởng đặc biệt.

Đó là lý do tại sao Seol Jihu cố tình bỏ mặc kẻ sát nhân mà không giết chết hắn ta.

'Nhưng điều này thay đổi câu chuyện.'


Phải, vì độ khó khăn tăng lên, chắc chắn là phải có nhiều tên sát nhân. Điều này cũng có nghĩa là giết một tên cũng không gây ra nhiều vấn đề.

"Em có chắc không?"

Seol Jihu quay đầu lại giữa chừng và hỏi.

“Rằng có nhiều kẻ giết người.”

Đôi mắt của Eun Yuri mở to. Bởi vì cùng lúc đó, Seol Jihu quay lại nhìn cô ấy...

“Kyaha!”

Kẻ giết người cầm rìu lao vào như một tia sét.
“Cẩn thận…!”

Yuri Yuri hét lên
“Kukikikik!”

Kẻ giết người ngay lập tức thu hẹp khoảng cách và vung rìu xuống với một tiếng cười khinh bỉ.

Chính lúc đó...

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 285

Chương 284

Chương 283

Chương 282 - Phần 2
Chương 282 - Phần 1

Chương 281

Chương 280 - Phần 2
Chương 280 - Phần 1

Chương 279

Chương 278

Chương 277

Chương 276 - Phần 2
Chương 276 - Phần 1

Chương 275 - Phần 2
Chương 275 - Phần 1

Chương 274

Chương 273

Chương 272

Chương 271

Chương 270 - Phần 2

Chương 270 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

10 Comments:

  1. Cầm rìu + đeo mặt nạ trắng làm t nhớ đến bộ Tenkuu Shinpan :v
    Cảm ơn nhóm dịch nhiều !

    ReplyDelete
    Replies
    1. Jason voorhees thì sao nhỉ chỉ khác vũ khí thôi

      Delete
  2. Ờ hớ cầm rìu đòi bổ anh man
    Sợ quá cơ

    ReplyDelete
  3. Kỹ năng là làm sai kỹ năng quan sát à??

    ReplyDelete
  4. Chú thật ngu khi tấn công nhóm main

    ReplyDelete
  5. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  6. Ngu thì chết chứ bệnh tật j bọn muỗi haha

    ReplyDelete
  7. Chấm hóng diễn biến

    ReplyDelete