Khát vọng trở về - Chương 293: Những tân binh thể hiện - Phần 1


Seol Jihu trừng mắt nhìn kẻ thù trong khi thở dốc.

Đã bao lâu kể từ khi cuộc chiến bắt đầu? Năm tiếng? Mười tiếng?'

Seol Jihu ho một tiếng và nhíu mày. Máu khô quanh miệng, cánh tay trái khập khiễng và một vài dấu vết khác của trận chiến khốc liệt cho thấy tình trạng thương tích tệ hại của cậu ta.

Bộ đồ thể thao Kim Hannah mua cho cậu, từ lâu đã rách thành vải vụn, và những vết bầm màu xanh nhạt có thể nhìn thấy trên khắp lồng ngực của cậu anh. Seol cũng chảy máu ở nhiều chỗ và có một vài vết bầm ở bên hông.

Mặc dù đã rất cố gắng, nhưng cậu vẫn chưa hoàn thành mục tiêu.

Ba lần. Cậu đã tung ra ba đòn chí mạng xuống đầu con Homunculus Điên Cuồng. Có nghĩa là, cậu ta có thể giết chết con Homunculus Điên Cuồng sau ba đòn chí mạng nữa.

Tuy nhiên, Seol Jihu cảm thấy mục tiêu đó ngày càng xa vời, dù số sinh mạng của kẻ thì đã giảm mạnh. Lý do là Homunculus đã trở nên mạnh hơn sau mỗi lần hồi sinh.

Thật vậy, mỗi khi hồi phục từ đòn tấn công chí mạng của Seol, Homunculus sẽ tăng sức mạnh đáng kể. Nó sẽ phát triển các khả năng mới, ví dụ như kéo dài tay và chân, hoặc các chuyển động của nó sẽ ngày càng sắc bén hơn.

Seol không hề tưởng tượng ra chuyện này. Trước đó cậu đã ném hàng loạt lao ma pháp như một cơn mưa vào con quái vật. Một trong số đó đã đánh trúng yếu điểm của Homunculus và giết chết nó. Sau khi nó hồi sinh, nó đã mọc ra một mảnh giáp khiến Seol không thể phá vỡ khu vực đó thêm một lần nữa.

Phải, Homunculus Điêng Cuồng đang phát triển qua này trận chiến.

Từ một kẻ hữu dũng vô mưu thành một chiến binh dày dạn kinh nghiệm.

"Con Quái vật chết tiệt."

Seol Jihu lầm bầm nguyền rủa, trong đầu cậu, cụm từ "nhiệm vụ bất khả thi" dần dần hiện ra.

‘Giá như mình có Thần thương tinh khiết...'


Hoặc nếu không có ngọn thương thần thánh, thì Bông tai Festina hoặc vòng tay Phước lành Bao Phủ cũng sẽ giúp cậu rất nhiều.

Nhưng Seol biết đây chỉ là một ước nguyện hão huyền. Cậu lắc đầu, rũ bỏ sự hối tiếc.

"Có lẽ là không có sự lựa chọn nào khác"

Cuối cùng, Seol quyết định sẽ sử dụng bùa Hộ Mệnh. Thật đáng tiếc, nhưng cậu không có lựa chọn nào khác.

Cậu ta muốn giết Homunculus bằng chính đôi tay của mình, nhưng cậu không tự tin là mình có thể giết nó cả năm lần.

"Thôi thì giết nó nốt một lần nữa vậy".

Seol đã đưa ra quyết định cuối cùng. 

Ban đầu, cậu dự định sử dụng kế hoạch này để kết liễu mạng thứ năm của con quái vật. Nhưng sau khi suy tính, cậu sẽ dùng nó để xử lý mạng thứ tư, và dùng bùa Hộ Mệnh để xử lý mạng thứ năm.

Sau khi gói ghém suy nghĩ của mình, Seol Jihu đột ngột quay lại. Khi cậu giả vờ sơ hở, đúng như Seol mong đợi...

"KIIIIIII!"

Homunculus phát ra một tiếng kêu chói tai. Nó đoán là Seol Jihu đang cố trốn thoát. Cùng lúc đó, một cơn gió dữ dội quét về phía Seol Jihu.

'Fufufu, có lẽ nó đang đuổi theo mình với tốc độ như viên đạn đó...' - Seol Jihu lẩm bẩm và cười thầm, trong khi bùng nổ mana của mình và kích hoạt Tốc độ Sấm Sét.

Bởi vì Seol đang chạy hết tốc lực, cậu ta nhanh chóng đến một địa điểm mà cậu đã nhắm đến từ trước. Đó là một vách đá thẳng đứng được hình thành từ những tảng đá trầm tích màu đỏ.

Ngay khi vách đá lọt vào tầm nhìn của Seol Jihu, cậu chậm lại một chút để cho phép Homunculus bám sát mình hơn. Vì thế, khoảng cách giữa vách đá, Seol Jihu và Homunculus đều nhanh chóng rút ngắn lại.

Vào lúc vách đá ở ngay trước mắt, Seol cảm thấy có gì đó sắc nhọn từ trên không đâm vào cổ mình. Cậu dồn sức vào đôi chân. Trong khoảnh khắc tiếp theo, trước khi móng vuốt của con quái vật chạm vào cổ Seol, cậu vặn mình và giậm mạnh chân xuống vách đá.

ĐÙNG
Cùng với một tiếng sấm nổ vang, thân hình Seol đột ngột rẽ sang trái. Kết quả là, chùm móng vuốt đang hướng vào cổ cậu bị chệch mục tiêu và cắm sâu vào vách đá.

Kwang! 

Khi một vụ nổ kinh hoàng đập vào tai Seol Jihu, cậu biết mình đã thành công. Cố nén cơn đau do phản lực từ vách đá, cậu quay đầu lại. Đúng như Seol dự đoán, Homunculus đã đâm sầm vào vách đá, tay nó lún sâu vào đá đến tận vai.

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu đòn đó trúng đích? Seol khẽ rùng mình khi tưởng tượng. Nhưng cậu lắc đầu xua tan những suy nghĩ đó và chuẩn bị ra tay. Đây là một cơ hội hiếm có mà cậu phải liều mạng mới tạo ra được.

Seol Jihu nhanh chóng thủ thế và tạo ra Ngọn lao Ma pháp. Cậu định tấn công vào nhược điểm của Homunculus trong khi nó bị mắc kẹt trong vách đá và không thể phòng thủ.

Ít nhất, đó là kế hoạch ban đầu của Seol...

'Hmm?'

Seol Jihu dừng lại vì thấy có gì đó sai sai.

Homunculus đột nhiên quay về phía Seol Jihu, hàm của nó mở ra và...


KHÈ!

Một chùm năng lượng đen bắn ra.

Seol Jihu mở to mắt trước đòn tấn công giống như hơi thở của rồng. Đây là lần đầu tiên cậu thấy một cuộc tấn công như vậy. Giống như Seol Jihu, Homunculus đã che giấu một con át chủ bài !

'Chết tiệt!'

Không thể tránh được nữa. 

Giật mình, Seol Jihu vội kích hoạt năng lượng chống tà của mình để bao bọc cơ thể. Một hào quang màu vàng bùng lên xung quanh cơ thể cậu, trước khi chùm năng lượng đen nhấn chìm Seol Jihu như một làn sóng thủy triều.

Keeeeu!

Cậu ta không thể nhìn thấy bất cứ điều gì, như thể bóng tối đã nuốt chửng cậu.

Mặc dù Tinh chất Soma sở hữu năng lượng Trừ tà đã đã xua đi bóng tối, nhưng năng lượng tà ác từ đòn tấn công của con quái vật đã vượt qua khả năng thanh tẩy của Tinh chất Soma.

Tình hình hiện tại của Seol giống như ai đó cố gắng chiến đấu với một đội quân mười nghìn kỵ binh bằng một khẩu súng máy.

'Mình... không thể trụ được nữa!'

Cảm thấy mana của mình tụt dốc, Seol Jihu bỏ cuộc, không tấn công nữa và lách người né khỏi chùm năng lượng đen. Nhờ đó, tầm nhìn của Seol đã trở lại. Tuy nhiên-

'....!'

Điều đang chờ đợi Seol Jihu là móng vuốt từ tay còn lại của con quái vật. Homunculus đã đoán được hành động của Seol Jihu và vung tay xuống. Đòn tấn công mạnh mẽ đến mức khiến bầu không khí bị xé toạc.

Dù không kịp thở, nhưng Seol Jihu vẫn làm theo bản năng của mình và lăn trên mặt đất.

UỲNH

Một âm thanh bùng nổ phát ra khi thứ gì đó sắc nhọn quét qua lưng cậu. Seol Jihu, may mắn thay, đã tránh được đòn tấn công, nhưng cậu ta tiếp tục lăn mà không hề dừng lại. Từ trái sang phải, từ phải sang trái.

Tại sao? 

 Kwang!
 Kwang!
 Kwang!
 Kwang! 

Bởi vì Homunculus dùng bàn tay đầy móng vuốt đâm xuống mà không hề dừng lại.

Seol Jihu lăn lộn cho đến khi cậu bắt đầu chóng mặt. Cậu không biết mình đang lăn đến đâu, cho đến khi cơ thể cậu đột ngột dừng lại. Cậu đã chạm vào vách đá. Nhìn lên trong bàng hoàng, cậu thấy Homunculus giơ cánh tay dài lên với nụ cười toe toét. 

Con ngươi Seol Jihu run rẩy.

Đúng lúc đó...

Eun Yuri trở lại cùng với hai người khác. 

Sau khi chạy trốn nhóm những người sống sót và tập hợp với Park Woori và Yoo Yeolmu, cô đã chạy đến nơi phát ra những âm thanh va chạm lớn. Và khi tới nơi, họ không nói nên lời.

Cả bốn cây cầu đã bị cắt đứt. Dường như Seol định dụ con quái vật tới cầu nhưng sức bật của nó đã giúp nó không bị rơi xuống vực.

Vô số miệng hố sâu hoắm trên mặt đất đất, vô số thân cây khổng lồ bị bẻ gãy hoặc bị nhổ tận gốc, và những mảnh đá vương vãi khắp nơi. 

Nơi đây không giống như võ đài một chọi một, mà giống một bãi chiến trường nơi hai đoàn quân giao tranh kịch liệt.

"Ah, đằng kia!"

Ngay lúc đó, Park Woori hét lên trong khi chỉ về một hướng nhất định. Cách đó không xa, họ có thể thấy người mà họ đang tìm kiếm, và Homunculus cũng giơ cánh tay lên chuẩn bị tấn công người này.

"Có-Có vẻ như anh ấy gặp nguy hiểm."

Park Woori nói lắp khi thấy cảnh này vượt quá mong đợi của cậu ta. Đây không phải lúc để xem nữa.

"Ném nhanh lên!!"

Eun Yuri hét lớn và ném quả pháp cầu mà cô có trong tay. Do kích thước to lớn của Homunculus, ném trượt còn khó hơn ném trúng.

Khoảnh khắc quả bóng ma thuật chạm vào con quái vật, nó tỏa ra một ánh sáng rực rỡ và bắn ra những tia sáng chói lòa. Park Woori và Yoo Yeolmu như bừng tỉnh và bắt đầu ném những quả pháp cầu mà họ có.

"Krrrk?"

Homunculus chuẩn bị tấn công Seol Jihu nhưng nao núng khi ánh sáng đột ngột phát ra xung quanh nó và trói nó như một lưới nhện. Liếc nhìn lại, nó thấy nhiều quả pháp cầu đang bay vào. Thế là nó gầm lên dữ dội.

GUAAAAA!

Chỉ với một cú lắc, lưới nhện đã rách ra. Những quả pháp cầu tiếp theo phóng ra luồng điện xanh lè, nhưng Homunculus chỉ nao núng trong giây lát và dường như không bị tổn thương. Trong thực tế, luồng điện chỉ như mát xa cho nó!

Homunculus nhìn chằm chằm vào bộ ba trong giây lát trước khi quay lại nhìn Seol Jihu. Như thể nó muốn nói, 'ta sẽ giết ngươi trước rồi xử lý bọn kia sau'.

Thấy hành động của nó, đôi mắt của Park Woori sáng lên.

"Phải rồi!"

Cậu ta đột nhiên kiểm tra điện thoại của mình, hét lên ‘Eureka', cầm túi da chạy xuống.

"Này! Cậu đang đi đâu vậy!'

Yoo Yeolmu định ném nốt ba quả pháp cầu, thì kinh hoàng hét lên vì sốc. Nhưng Park Woori chạy về phía trước trong khi hét lên, "Hỗ trợ cho tôi! Hỗ trợ cho tôi!" 

Cậu ta đang chạy về phía Seol Jihu.

Eun Yuri cầm những quả pháp cầu còn lại thật chặt. Nhìn cách Park Woori mang túi da chạy đi, có lẽ anh ta muốn đưa trực tiếp món đồ cho Seol. Cảm giác biết ơn rộ lên trong lòng Eun Yuri, vì cô không nghĩ mình có thể làm được như thế.

Nhưng bây giờ, cô phải câu giờ để Park Woori có thể chữa lành cho Seol Jihu và giao vật phẩm. Chỉ ném như ban nãy thì không đủ...

"..."

Sau khi hít một hơi thật sâu, Eun Yuri nhẹ nhàng cắn môi dưới. Cô đưa hai tay về phía trước, rồi mở to mắt. Nghiến chặt răng, cô vắt kiệt tất cả năng lượng của bản thân.

Uuuuuuung

Những hạt mồ hôi nhỏ li ti hình thành trên trán cô, khi cô tập trung cao độ. Chẳng mấy chốc, thay vì ném quả pháp cầu, Eun Yuri xòe tay như muốn đẩy nó đi.

Trong khi đó...

"Anh giai! Anh giai ơi!"

Park Woori đang gọi Seol Jihu không ngớt. Cậu ta thậm chí còn không thèm liếc mắt về phía Homunculus, chỉ nhìn vào Seol Jihu.

"Đàn em trung thành của anh đang đến đây!"

Park Woori hét lên sau khi tới được chỗ Seol Jihu thành công. Tuy nhiên, Seol Jihu đã không hiểu gì cả, vì tai cậu đã ù đi. Điều duy nhất cậu có thể nghe thấy là những âm thanh của vụ nổ.

Tuy nhiên, Seol vẫn hiểu tại sao Park Woori đến đây, vì tay của chàng trai di chuyển nhanh như mồm anh ta.

"Em sẽ trả ơn anh, em nói rồi mà! Đó là lý tưởng sống của em!"

Cậu ta lọn ngược cái túi da lộn ngược, lục tung mọi thứ ra, rồi nhét một cái chai vào miệng Seol Jihu. Đôi mắt Seol Jihu sườn mở to khi một loại chất lỏng bắt đầu chảy xuống cổ họng cậu.

'Đó... đó là một loại thuốc hồi phục'.

Seol muốn bảo Park Woori đổ thuốc lên vết thương của mình, nhưng cậu nhận ra rằng điều đó không cần thiết. Park Woori cực kỳ nhanh nhẹn, cậu ta đã lấy tất cả các chai thuốc hồi phục trong túi, đổ lên vết thương hoặc dốc vào miệng Seol.

Thuốc hồi phục không quá xịn nhưng vẫn là thuốc. Hiệu quả đến ngay lập tức. Vết sưng trên cánh tay trái của cậu đã giảm bớt, cơn đau bên hông cũng tan đi, và triệu chứng ù tai cũng biến mất. Cơ thể Seol đang gào lên trong đau đớn, bắt đầu hồi phục chút sức sống. 

Tâm trí Seol Jihu tâm trí trở nên tỉnh táo. Cậu bật dậy.

"A-Anh giai!"

Cuối cùng cậu cũng nghe thấy giọng nói của Park Woori. Thế rồi, Seol Jihu chớp mắt nhanh chóng.

'Sao vậy?'

Tại sao Homunculus lại để mặc cậu? Tại sao nó không làm bất cứ điều gì? Thật phi lý!


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 293 - Phần 2
Chương 293 - Phần 1

Chương 292 - Phần 2
Chương 292 - Phần 1

Chương 291

Chương 290 - Phần 2
Chương 290 - Phần 1

Chương 289 - Phần 2
Chương 289 - Phần 1

Chương 288

Chương 287 - Phần 2
Chương 287 - Phần 1

Chương 286 - Phần 2
Chương 286 - Phần 1

Chương 285

Chương 284

Chương 283

Chương 282 - Phần 2
Chương 282 - Phần 1

Chương 281

Chương 280 - Phần 2
Chương 280 - Phần 1

Chương 279

Chương 278

Chương 277

Chương 276 - Phần 2
Chương 276 - Phần 1

Chương 275 - Phần 2

Chương 275 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

5 Comments: